Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 263 : Kiếm khách quái dị!
Ngày đăng: 02:58 22/04/20
Tiền tài động nhân tâm! Câu danh ngôn này quả nhiên luôn đúng!
Từng rương từng rương chứa vàng bạc vỡ tan. Trắng lóa chính là bạc, váng óng chính là vàng, từng khối từng khối tung bay như sao đầy trời.
Tuy kim khố của hộ bộ không phải quốc khố, nhưng vàng bạc cũng mênh mông như biển. Nguồn truyện: Truyện FULL
Đám hán tử giang hồ này tuy ăn thịt lớn, uống chén lớn, nhưng làm sao từng được nhìn thấy nhiều vàng bạc như vậy? Đại bộ phận đều hai mắt sáng ngời, một đám chỉ hận cha mẹ sinh thiếu hai cánh tay, điên cuồng vơ vét vàng bạc vào lòng mình.
Trong lúc nhất thời, Vấn Thiên kiếm chủ - Đổng Vô Thương ôm kiếm đứng ở xa xa, không ngờ chẳng có ai thèm để mắt tới.
Những người còn giữ được thần trí thanh tỉnh, thì đều bị đám người điên cuồng vì vàng cản lại hết cả rồi, ngược lại không thể nào qua được. La nhị thiếu gia ngao ô một tiếng, rồi chẳng thấy bóng dáng đâu nữa. Tiếp đó, chỉ nghe thấy một tiếng kèn cầu cứu viện thê lương vang lên. Tiếp đó, một tiếng hét rách họng kinh thiên động địa truyền đi: "Đạo tặc cướp kinh khố hộ bộ... Đạo tặc cướp kim khố hộ bộ....."
Đúng là La nhị thiếu gia vận hết công lực, rống lên.
Ngay lập tức, tiếng kèn lệnh điên cuồng từ bốn phương tám hướng truyền tới, rất nhiều rất nhiều quân đội nhanh chóng tiến về phía này...
Tướng lãnh cầm đầu chính là một trong thập đại danh tướng của Đại Triệu - danh tướng Thu Phong Dương. Danh tướng xuất thủ, đâu thể bình thường. Sau một tiếng kèn lệnh, tiếng kèn bốn phương tám hướng lập tức biến mất.
Mà trong bản trận của Thu Phong Dương, tiếng kèn lệnh lại vang lên đâu vào đấy.
Gần vạn binh lính, thôi tiến như lâm, bao vây toàn bộ hộ hộ, đến một giọt nước cũng không lọt. Thu Phong Dương mặt trầm như nước: "Một tên cũng không được để thoát! Bắt hết cho ta!"
Chúng sĩ tốt ầm ầm ứng tiếng. Ngay lập tức, dưới sự chỉ huy của quan quân, bắt đầu cường công. Bọn họ chính là tinh binh cường tướng của Đại Triệu, đám ô hợp ở nơi này làm sao có thể ngăn cản được?
Đổng Vô Thương sớm đã trốn ra khỏỉ loạn cục rồi...
Bên này vừa mới kết thúc một lúc, thì đột nhiên, phía thành tây lại vàng lên tiếng chiêng trống vang trời, đại hỏa hừng hực bốc lên, như muốn thiêu cháy cả trời cao.
"Hoàng Tuyền đao kìa! Hoàng Tuyền đao xuất hiện ở nơi này... Ngao ô... Cẩu đại di! Cẩu đại di!" Kỷ Mặc công tử cầm Hoàng Tuyền đao, rõ ràng không có ai đuổi theo, nhưng lại tìm một chỗ kín đáo, bịt mũi hét lên.
Trong thanh âm tràn đầy vẻ hứng phấn, giống như vừa ăn được một trăm cân xuân dược.
Thật là buồn con mẹ nó bực, chưa từng nghe tới chuyện kiếm khách đi chớp đao. Đáng lẽ ngươi phải đi chém giết anh bạn Vấn Thiên kiếm mới đúng.
Nhưng vị kiếm khách này lại không nhanh không chậm đuổi theo hắn.
Hắn chỉ cảm thấy kiếm ý sau lưng dày đặc, trên lưng phảng phất như có vô số độc xà đang thi nhau bò lên bò xuống, rợn hết cả tác gáy.
"Muốn chạy? Lưu lại đao! Bằng không thì lưu lại mạng?" Đang lúc tâm hoảng ý loạn, đột nhiên phía trước lại xuất hiện một đạo kiếm khí lăng lệ, khóa chặt mình lại! Kiếm khí lạnh lẽo thấu xương như kiếm của thiên thần tài quyết! Kiếm khí không ngờ lại tung bay đầy trời gióng như tuyết trắng!
Một vùng ngân bạch lạnh lẽo!
Không ngờ lại là một vị kiếm khách!
Trước có ngáng đường, sau có truy binh, hai người đều là là tử thần đòi mạng! Vị võ tôn đang cướp đường chạy như điên này lập tức hồn bay lên mây, lê rơi đầy mặt.
Cùng lúc bị hai vị kiếm khách hỏi thăm?
Cho dù là vương cấp cũng phải luống cuống tay chân? Ta, ta... ta mới chỉ là một võ tôn, làm sao xứng đáng được đãi ngộ như vậy? hai người cácn ngươi cũng quá đề cao ta rồi...
Hai vị kiếm khách tranh cướp một cây đao? Vị võ tôn này đã quên không cân nhắc tới vấn đề khó tin tới cực điểm này, mà lúc này cũng chẳng có thời gian mà buồn bực nữa rồi.
Giờ khắc này, hắn chỉ còn một ý nghĩ duy nhất, vội vàng ném củ khoai lang phỏng tay Hoàng Tuyền đao này đi!
Hoàng Tuyền đao tốt thật đấy, cũng có thể khiến người ta trở thành đao thánh... nhưng mà! Nếu mạng mất rồi... thì dùng răng để tăng cấp à?
"Hoàng Tuyền đao cho ngươi...." vị võ tôn này gần như phải dùng phương thức tru lên để vội vàng nói, hốt hoảng tới cực điểm. Hắn hoàn toan có thể cam đoan, nếu như mình nói chậm một chút thôi, trên người tuyệt đối sẽ có thêm hai cái lỗ.
Nhưng lời còn chưa kịp nói xong, Hoàng Tuyền đao trong tay đã vội vàng ném ra ngoài!
Đại gia, đao cho ngươi rồi, mạng cũng không thể cho ngươi a. vị võ tôn này nhắm mắt lại, trong lòng thầm cầu nguyện. Hiện giờ, chỉ hi vọng đối phương thấy mình nghe lời mà hạ thủ lưu tình.
Nhưng ngay sau đó, chuyện tuyệt đối bất ngờ đã xuất hiện!