Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 3 : Ngụy quân tử!

Ngày đăng: 02:55 22/04/20


Bởi vì vào thời điểm này sư phụ chiếm được một viên "Xuân Thu đan" do tông môn phát cho. "Xuân Thu đan", tên như ý nghĩa, người dùng nó có thể tăng lên thêm một năm công lực!



Nó là phần thưởng của tông môn dành cho sư phụ sau khi người hoàn thành một nhiệm vụ nào đó. Còn nhớ người đã từng nói qua, dù ông ấy có ăn đan dược này nhiều hơn nữa cũng không còn tác dụng, nên nghĩ muốn cho một người trong số ba huynh đệ bọn hắn dùng.



Xuân Thu đan, tròng lòng Sở Dương chợt bi ai, loại đan dược này trong Tam Thiên dù có ném cũng chẳng ai nhặt, nhưng cái thứ đồ này lại là lý do mà đại sư huynh hãm hại hai người mình!



Còn nhớ ở kiếp trước, viên Xuân Thu đan này đã thuộc về tay của đại sư huynh...



Mãi tới khi Đàm Đàm đột nhiên bị chết một cách ngoài ý muốn, lúc mình đi bái tế, trong lúc vô ý nhìn thấy đại sư huynh đã ở đó, hơn nữa nói chuyện với mộ bia của Đàm Đàm và bị mình vô tình nghe được, lúc đó mình mới biết thì ra cái đại sư huynh mà mình và Đàm Đàm luôn kính trọng này thì ra lại là một kẻ đê tiện đến như vậy!



Nghĩ đến đây, Sở Dương thở dài trong lòng. Kiếp trước mình cùng Đàm Đàm thật ngốc...



Thạch Thiên Sơn là một người có vóc người thon gầy, nhìn rất săn chắc, chưng hai mươi ba, hai mươi bốn tuổi. Lúc bình thường luôn đối xử rất tốt với Sở Dương và Đàm Đàm. Người ngoài nhìn vào mà thấy, vị đại sư huynh này có khi còn thân hơn cả anh em ruột của hắn.



Nhưng thật không ngờ, tất cả những điều này vậy mà đều là giả! Từ trước tới nay hóa ra hắn toàn lợi dung Sở Dương cùng Đàm Đàm! Lúc bình thường hắn vẫn ngụy trang, chính là để đến lúc mấu chốt có thể đạp lên đầu hai người, độc chiếm tài nguyên của sư môn để tu luyện!



Thạch Thiên Sơn vì sao lại phải làm như vậy, Sở Dương cũng biết nguyên nhân. Hắn nghĩ trăm phương ngàn kế để có thể đạt được tư cách nội môn đệ tử, tiến vào nội môn Thiên Ngoại Lâu. Sau đó sẽ trở thành đại sư huynh trong số những nội môn đệ tử này, tiến vào Thất Âm Tụ Địa!



Người nào có thể tiến vào nơi này, vậy hắn chính là người được lựa chọn cho chức vị tông chủ đời tiếp theo! Các đời đệ tử của Thiên Ngoại Lâu chỉ có một người duy nhất có thể đi vào!



Thạch Thiên Sơn đối với quyền thế có lòng truy cầu cuồng nhiệt! Trong mắt hắn, vì đạt được mục đích thì có thể hy sinh tất cả!



Ba người Sở Dương thuộc hàng ngũ ngoại môn đệ tử của Thiên Ngoại Lâu. Dựa theo lẽ thường mà nói, họ tuyệt đối không có khả năng tiến vào nội môn. Nếu Thạch Thiên Sơn muốn tiến vào, hắn nhất định phải trổ hết tài năng trong lần so tài giữa các đệ tử trong môn phái, trụ thẳng đến trận cuối cùng!



Đây cũng là phương pháp mà nhiều thế hệ Thiên Ngoại Lâu từ trước tới nay dùng để khích lệ đệ tử có tinh thần cầu tiến.



Sở dĩ cái Xuân Thu đan này tuy vẻn vẹn chỉ đề cao có một năm công lực, nhưng đối với những đệ tử trẻ tuổi như hắn mà nói, một năm công lực đã là đủ để vượt lên một bước dài so với những sư huynh đệ cùng cấp!



Kiếp trước, Thạch Thiên Sơn đã thành công. Hắn từ thân phận ngoại môn đệ tử đã tiến thêm một bước tiến nhập được vào nội môn, có tư cách tranh đấu vị trí đại sư huynh.



Nhưng chỉ bốn năm sau, không biết bởi vì nguyên nhân nào đó, Thiên Ngoại Lâu đột nhiên bị các đại môn phái liên thủ bao vây tiêu diệt, cả một môn phái chỉ sau một đêm đã biến mất!



Mà Sở Dương thì bị trọng thương rồi hôn mê, bị đè dưới tầng tầng lớp lớp thi thể, đợi đến lúc hắn tỉnh lại thì đã là ba ngày sau cuộc đồ sát.



Lúc đó lửa cháy hừng hực cả Thiên Ngoại Lâu, còn chưa có dấu hiệu sắp tắt. Lầu chính của Thiên Ngoại Lâu sau khi bị thiêu đốt ba ngày liền rốt cục cũng sập xuống, suýt chút nữa đè xuống Sở Dương ở bên dưới lúc đó đang không thể nhúc nhích.


Nếu Thiên Ngoại Lâu không bị diệt, Sở Dương gần như có thể khẳng định, vị trí đại sư huynh khẳng định là vật trong túi của Thạch Thiên Sơn!



Bản lãnh thay đổi bộ mặt nhanh như chớp này của hắn, thật sự là rất khó mà làm được! Thật là không có một chút kẽ hở nào! Những kẻ khác vĩnh viễn không thể nào biết được, rốt cục trong lòng hắn đang suy tính những cái gì.



Khó trách, ở kiếp trước hắn có thể trong một thời gian rất ngắn sau khi tiến vào nội môn đã chiếm được trái tim của Ô Thiến Thiến, nữ nhi của tông chủ Ô Vân Lương...



Ô Thiến Thiến được mọi người mệnh danh là " đệ nhất mỹ nữ Thiên Ngoại Lâu", từ đó có thể thấy được số người theo đuổi nàng nhiều đến mức nào. Nhưng Thạch Thiên Sơn dù tướng mạo cũng không xuất chúng cho lắm, nhưng cũng đã lặng lẽ chiếm được trái tim của vị kiều nữ này! Lúc chuyện này truyền ra ngoài đã làm cho cả Thiên Ngoại Lâu kinh động một hồi!



Nhưng lúc này, Sở Dương lại biết, tất cả những chuyện này tuyệt đối không phải là tình cờ. Mà là Thạch Thiên Sơn, hắn có thể làm được!



Có điều cả đời này, nếu Thạch Thiên Sơn ngươi muốn lại làm được một lần nữa một cách dễ dàng... sẽ rất khó đấy! Bởi vì, lúc này còn có Sở Dương ta ở đây! Hết thảy âm mưu của ngươi ở trước mặt ta cũng chỉ là thùng rỗng kêu to thôi!



- Đi, trở về dưỡng thương cho tốt đã!



Thạch Thiên Sơn ân cần đỡ Sở Dương dậy.



Sở Dương cười một tiếng, chân đang muốn cử động thì bỗng chợt ngẩn ra. Trong đan điền của mình đột nhiên dâng lên một cảm giác rất đói. Có thể nói, đó là một loại cảm giác khẩn cấp, rất khẩn cấp.



Điều này làm cho Sở Dương chợt ngơ ngẩn!



Chuyện gì đã xảy ra vậy? Đói... đây là chuyện của cái bụng chứ? Hoặc là trong dạ dày khó chịu. Vì sao bây giờ đến cả đan điền cũng thấy đói thế này?



Cảm giác này ào ào dâng lên, đan điền cũng giống như đang mở ra.



Lấy định lực của Sở Dương vậy mà cũng không có cách nào ức chế lại được. Sở Dương không nhịn được mà tâm thần đắm chìm vào trong đó, hắn vận nội công dùng nội thị để xem xét, sau khi quan sát, hắn suýt chút nữa bị dọa cho sợ hãi mà hô lên!



Tại trong đan điền của mình không ngờ lại hiện lên hình bóng của một thanh tiểu kiếm! Màu sắc của nó giờ đang rất ảm đạm, chỉ nhỏ chừng đầu ngón tay giữa. Trên thân kiếm có tám vết nứt có thể nhìn thấy rõ ràng!



Hình thù của thanh kiếm này có chút quái dị, nhưng đối với Sở Dương mà nói thì lại vô cùng quen thuộc!



Dù nó đã bị tàn phá, nhưng cho dù chỉ là cái bóng hư ảo này, vô hình trung cũng để lộ ra một tia khí phách thôn phệ vạn vật!



Đây, đây không phải là Cửu Kiếp Kiếm sao?! Sao nó lại ở trong đan điền của mình?



Sở Dương nhất thời trợn mắt há mồm, thân thể lung lay hai cái đến thiếu chút nữa ngã xuống!