Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 726 : Vương Tọa huyết chiến

Ngày đăng: 03:02 22/04/20


Hai đám người, giống như là trâu điên, xông thẳng về phía trước! Chiến ý của hai bên, hình như đều dâng cao như nhau.



Nhưng một màn này, ở trong mắt mọi người trên đài cao, lại hoàn toàn không giống nhau!



Bên phía Sở Dương, mỗi người đều mang theo nụ cười dữ tợn, đầy nhiệt huyết, mang theo sự khinh thường cùng trào phúng, nhào tới mãnh liệt. Mà bên phía Điền Bất Hối đều trầm lặng, ánh mắt hung hăng nhìn chằm chằm, lặng lẽ xông lại!



Một bên là nụ cười chắc thắng, một bên là phẫn nộ trầm mặc, trong đó, sẽ có cách phân ra cao thấp!



Tin tưởng!



Cười lúc đối chiến, chỉ thuộc về người có tự tin!



Mặt khác, chiến sĩ bên phía Sở Dương căn bản là bước tiến không loạn, hai người một tổ, mười người một đội, trăm người thành hình tam giác, đâm mạnh về phía trước.



Còn đối phương cũng là hò hét loạn lên, đồng thời xông lên.



Thắng bại, hầu như đã được quyết định ngay lúc này rồi!



"Bên này làm chuẩn bị rất tốt, chỉ nhìn riêng sự phối hợp trong trận doanh, cũng không phải là chuyện một sớm một chiều!" Lão giả râu bạc trắng tán thán nói.



Những người khác yên lặng gật đầu.



"Bất quá, thực lực hai bên khác nhau không nhiều, thắng, cũng chỉ là thắng thảm!" Lão giả râu bạc trắng nhàn nhạt hạ kết luận.



"Không sai, bên thắng, có thể còn hai trăm người sống sót, cũng có thể nói là đại thắng huy hoàng." Lão giả khô gầy nói.



Dưới đài, Mạc Thiên Cơ nhìn trận chiến ở giữa sân từ xa xa, trên mặt khẽ lộ ra nụ cười.



Cố Độc Hành nói: "Trận chiến này, như thế nào?"



Mạc Thiên Cơ yên tâm cười một tiếng: "Mười phần nắm chắc, có thể thắng!"



"Mười phần nắm chắc?" Cố Độc Hành lấy làm kinh hãi, không nghĩ tới sự tự tin của Mạc Thiên Cơ lại mạnh như vậy.



"Vốn thắng bại, chỉ là năm năm, thậm chí phần thắng của phe ta, còn lớn hơn một chút. Sau khi ta sắp sếp, bài binh bố trận, phối hợp với nhau, trận chiến này có phần thắng tăng lên tới bảy phần! Sau đó trải qua một phen khích lệ tinh thần của Sở Dương, tinh thần đối phương uể oải, lòng người không đồng nhất, phần thắng liền tăng lên tới chín phần! Sau đó lại thêm đám người Sở Dương, Kỷ Mặc, La Khắc Địch, Nhuế Bất Thông, Đàm Đàm thì phần thắng chính là mười phần!"



"Huống chi, bên trong trận doanh của đối phương, còn có một nhân tố không ổn định." Mạc Thiên Cơ mỉm cười nói: "Hắc Ma!"




Thuận lợi để Sở Dương cũng có chút không dám tin. Nhìn người này trên đường đến đây, đã giết ba bốn Vương Tọa bên phía mình, sao lại không chiêuh nổi một chiêu như thế?



Thân thể người này đang phóng tới chưa dừng, cả người dính trên trường kiếm của Sở Dương rồi trượt tới, mũi kiếm lộ ra từ sau lưng của hắn, mắt hắn lộ ra nụ cười an tĩnh, thời điểm đến gần sát Sở Dương, dùng âm thanh cực thấp, cực kỳ nhanh chóng nói: "Sở Diêm Vương, nói cho Đổng Vô Thương, nếu hắn dám khi dễ sư muội của ta, ta thành quỷ, cũng sẽ không tha cho hắn!"



Trong lòng Sở Dương chấn động, chăm chú nhìn lại.



Trong mắt người nọ lộ ra nụ cười khuây khoả mà thỏa mãn, nói: "Đây là cái giá..."Nói xong, thần sắc trong mắt từ từ ảm đạm đi xuống, đột nhiên giãy dụa nói: "Ta gọi là Tần Chí... Ta vẫn rất thích..., đối với ngươi vẫn..., không dám... Hôm nay thật là vui vẻ!"



Hắn vừa mới nói xong, sẽ không có hơi thở.



Màu đen mặt nạ từ trên mặt hắn rớt xuống, lộ ra một khuôn mặt của thanh niên khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, giờ phút này, hắn mỉm cười nhắm mắt, trên mặt hiện ra một mảnh điềm tĩnh.



Trong lòng Sở Dương chấn động mãnh liệt, ngẩng đầu lên, chăm chú nhìn về phía hướng Hắc Ma bên trong trận doanh của đối phương, thậm chí trong lòng cảm thấy một chút phẫn nộ: Hắc Ma, ngươi muốn làm gì?!



Từ trong mấy câu nói đó, hắn nghe ra được rất nhiều điều.



Trận chiến này, trong đám Vương Tọa của Hắc Ma, có rất nhiều người biết rõ tình hình!



Người này tự xưng là Tần Chí, là thân truyền đệ tử của Hắc Ma.



Tần Chí thích Mặc Lệ Nhi, nhưng vẫn không dám nói.



Hôm nay chính là đi tìm cái chết! Nhưng sau khi nói ra những lời này, trong lòng hắn rất sung sướng.



Tại sao sung sướng.



Nói cho Đổng Vô Thương, nếu dám khi dễ sư muội của ta, ta thành quỷ, cũng sẽ không tha cho hắn! Hắn yêu tuyệt vọng, yêu vô vọng, yêu thống khổ! Cho nên hôm nay, hắn chết điềm tĩnh!



Bởi vì tất cả đều đã được giải thoát.



Hơn nữa có đại giới!



Không trách được hôm nay khai chiến, thì tất cả đều rất thuận lợi. Vốn Sở Dương đang hoài nghi, Hắc Ma đối mặt cục diện hôm nay như thế nào, bây giờ mới biết được, Hắc Ma, thật không ngờ kịch liệt như thế!



Làm ra an bài dứt khoát như vậy!