Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 786 : Một thằng béo chết tiệt
Ngày đăng: 03:03 22/04/20
Chấp pháp phách mại đường!
Cái tên phách mại đường của chấp pháp giả đúng là rất dễ nhớ, dễ hiểu.
Trước mắt, trên tầng cao nhất của tòa lâu năm tầng, đã có mấy cẩm y nhân đứng ở đó, đưa mắt nhìn về phía xa.
"Ngũ Tân trấn loạn rồi!" Một người đứng trước, ba chỏm râu dài phất phơ trước ngực, khuôn mặt chính trực, hai tròng mắt thâm trầm, tinh quang chớp động: "Theo các ngươi, đại loạn lần này, là do nhà nào gây ra?"
"Chưa chắc đã là tam gia ở đây!" Một tên khác thân hình có chút béo tốt, khuôn mặt tựa hồ có hình tròn, giống như lúc nào cũng mang theo ý cười, nói: "Nếu nói tới phóng hỏa, tốc độ mặc dù nhanh, nhưng vẫn tuân theo quy luật. Đó chính là bắt đầu từ mạn động, làm một vòng lớn, sau đó chấm dứt ở đông bắc. Từ kết quả báo cáo mà xem, lần phóng hỏa này xuất kỳ bất ý, tu vi người phóng hỏa vị tất đã cao bao nhiêu. Nhiều nhất là hoàng tọa ngũ lục cấp. Thậm chí cho dù là cửu phẩm vương tọa, cũng co the ẻlàm được."
"Đây chính là gây loạn." Một trung niên nhân mặt tròn kết luận.
"Vậy hỗn loạn lần này thì sao?" Người râu dài mỉm cười hỏi. Hiển nhiên rất hài lòng với suy đoán của cấp dưới.
"Trận hỗn loạn này tuy bất đồng, bất quá cũng có thể nhìn ra, đây vẫn là do một người gây nên! Từ đầu tới giờ, chịu thiệt hại, là cửa tiệm của mười chín nhà...."
Hắn vừa nói tới đây thì lại nghe bên dưới có người báo cáo: "Lại có cửa tiệm hai nhà bị cướp sạch, là Sở gia cùng Bảo gia."
"Là hai mươi mốt nhà. Hơn nữa vẫn còn tiếp tục chuyển biến xấu." Trung niên nhân mặt tròn lập tức sửa lại lời nói, nói: "Vậy tu vi người này, lại khá đáng sợ rồi. Cho dù so với lão đại ngươi... chỉ sợ là...."
Hắn còn chưa nói hết, nhưng ngụ ý, ai cũng có thể hiểu được.
Mấy ngân y nhân phía sau đều biến sắc. Đại ca mình có tu vi quân cấp lục phẩm, cũng chính là người tổng phụ trách chấp pháp giả toàn bộ Bình Sa Lĩnh này!
Tên hung đồ này, tu vi không ngờ lại cao hơn cả đại ca?
Người râu dài im lặng một hồi, nói: "Nói không sai, tốc độ, sự tàn nhẫn, tu vi người này, ta đều không phải là đối thủ của hắn!"
"Bất quá, chúng ta cũng không cần lo lắng. Nơi này là địa bàn của Tiêu gia. Ngươi nọ tuy không sợ Tiêu gia, nhưng trên toàn bộ đại lục này, ta vẫn chưa từng nghe nói qua, lại có kẻ nào dám đụng tới chấp pháp giả chúng ta!" Người mặt tròn cười ngạo nghễ.
"Thành tín?" Thằng béo cười ha hả: "Được rồi, ta cũng không làm khó các ngươi. Tần Bảo Thiện, hôm nay ngươi cũng coi như nhẫn nhịn cầu toàn, ta cũng không muốn ép các ngươi. Chỉ cần ngươi xuất ra ba trăm khối tử tinh! Ta lập tức quay đầu đi ngay!"
"Ba trăm khối tử tinh...." Nếp nhăn trên mặt Tần Bảo Thiện tựa hồ càng sâu thêm
Ba trăm khối tử tinh, lấy thì cũng lấy được, nhưng đây lại không phải của mình, mà là của tổ chức. Nếu vô duyên vô cớ đem cho người khác... cho dù mình giữ được tính mạng thì cũng khó tránh khỏi bị tổ chức nghiêm trị.
"Tần Bảo Thiện, ngươi còn do dự cái gì? Ngươi nên biết, điều kiện của ta đã phi thường khoan dung rồi!" Ánh mắt thằng béo chớp động hung quang.
Điểm này, Tần Bảo Thiện đương nhiên biết. Đối phương chuyển biến từ ăn cướp cho tới thái độ bình tĩnh hiện giờ, đối với một kẻ cướp mà nói, đã là rất khoan dung rồi. Hơn nữa, từ điểm này cũng có thể chứng minh: Đối phương không có ý định sống chết với chấp pháp giả!
"Được rồi!" Ánh mắt Tần Bảo Thiện chợt lóe lên, nói: "Tại hạ cùng huynh đài nghiệm chứng một phen. Nếu như huynh đài thắng, ba trăm khối tử tinh, chắp hai tay dâng lên! Còn nếu các hạ bại... Các hạ cũng nên biết, ba trăm khối tử tinh, là phi thường bỏng tay đấy!"
Tần Bảo Thiện vừa nói xong, tất cả mọi người đều không phải kẻ ngu, lập tức minh bạch.
Tần Bảo Thiện chiến bại, giao ra tử tinh, cho dù là tổ chức cũng không thể nói gì cả. Hơn nữa còn bảo toàn được tính mạng mười ba vị huynh đệ.... vì nếu Tần Bảo Thiện cũng bại rồi, bọn họ có cùng lên thì cũng chỉ có nước toi mạng mà thôi.
Thằng béo cười ha hả: "Tần Bảo Thiện, ngươi là người thông minh, tới đi!"
Cười lớn một tiếng, Tần Bảo Thiện tung mình lao tới. Nhân ảnh trước mắt nhoáng lên một cái, thân thể núc ních mỡ của thằng béo đã phiêu đãng như một đám mây đen, lượn quanh người Tần Bảo Thiện không ngừng. Hết vòng này tới vòng khác, sau ba vòng, đã biến thành một đám hắc vụ!
Tần Bảo Thiện thương một tiếng rút ra trường kiếm, mắt nhìn mũi, mũi hướng tim, tay cầm trường kiếm, im lặng bất động.
Địch không động ta không động!
"Chấp pháp giả quả nhiên có cao thủ!" Thằng béo khen ngợi một câu, đột nhiên hô một tiếng, đám hắc vụ cấp tốc tụ lại vào bên trong. Tựa như trường kình hấp thủy, trong nháy mắt đã biến mất toàn bộ.
Không ngờ hút toàn bộ không gian quanh mình, thành một vùng chân không!