Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 793 : Sở gia lão tổ

Ngày đăng: 03:03 22/04/20


Nghe tiếng vó ngựa kịch liệt truyền tới, hai người thúc cháu đã biết, người tới nhất định là vì vị Sở thần y này. Nhưng thần sắc hai người vẫn không thay đổi chút nào.



"Vậy tử tinh, ngươi đã cất kỹ chưa?" Sở Phi Yên hỏi.



"Yên tâm, ở chỗ của ta, so với ở chỗ của người thì an toàn hơn nhiều lắm!" Sở Dương cười nói: "Đương nhiên, đem ra ngoài thì vẫn phải qua tay ngươi. Cho nên, nếu người tới lần này là tìm ta trị liệu, ta sẽ đi một mình. Còn ngươi, lập tức xuất phát, đi công bố nhiệm vụ!"



"Ngươi đi một mình?" Sở Phi Yên có chút nghi hoặc nhìn hắn: "Được không?"



Sở Dương cười nhạt một tiếng, chỉ chỉ vào tay mình: "Tay nắm y thuật định sinh tử, thần thương sánh bằng mười vạn quân! Tứ thúc, ta, chính là Sở diêm vương đó."



Sở Phi Yên cười ha hả: "Ta tin! Sở diêm vương không hổ là Sở diêm vương, quả thật có bổn sự này!"



Tiếng bước chân vội vã từ ngoài cửa truyền tới, vội vã, nhưng lại rất chỉnh tề, tuy rằng đi rất nhanh, nhưng lại có thể dễ dàng nghe ra bước đi của người trầm ổn vô cùng.



Sở Phi Yên nghe tiếng bước chân, hé miệng cười: "Phụ thân ngươi tới đấy."



Quả nhiên, lời còn chưa dứt, thanh âm Sở Phi Lăng đã vọng vào: "Dương Dương, ngươi ở đây?"



Sở Dương đáp: "Ta ở đây!" Kỳ quái hỏi: "Tứ thúc, ngươi chỉ nghe tiếng bước chân, làm sao lại biết được?"



Sở Phi Yên cười hắc hắc: "Cha người từ nhỏ đã có kiểu đi lại như vậy. Bát phong bất động. Nhớ trước đây, ta cùng tam thúc ngươi còn đánh đố nhau, xem ai nghe ra thanh âm đi lại của mấy người huynh đệ, tuyệt đối không sai được đâu."



Sở Dương à một tiếng, trong lòng không khỏi giật mình.



Chỉ nghe tiếng bước chân, đã biết đó là người nào. Cái này cần phải có bao nhiêu công sức chứ? Đủ thấy tình nghĩa mấy huynh đệ phụ thân sâu nặng thế nào.



Sở Phi Yên buồn bã nói: "Kỳ thật, nhị thúc ngươi.... vốn cũng phi thường tốt bụng...."



Lời còn chưa dứt, Sở Phi Lăng đã vọt vào: "Dương Dương, theo ta trở về. Gia tộc có không ít người bị thương...."



"Chẳng trách người nhà chúng ta bây giờ mới tới. Thì ra là nhị thúc đi tìm cứu binh rồi." Sở Dương cười.
"Hả?" Sở Dương hỏi.



"Tu vi của vị lão tông này, ít nhất cũng gấp mười lần tu vi Úy công tử biểu hiện ra ngoài hiện tại!" Kiếm linh nặng nề nói: "Vị lão tông này của ngươi sắp đột phá thiên nhân chi cảnh rồi. Đạt tới cảnh giới thánh cấp lục phẩm! Mà mỗi nhất cử nhất động, trong lúc lơ đãng đều có khí thế chấn nhiếp tâm hồn người khác. Đó chính là điềm báo hắn đột phá!"



Kiếm linh nói: "Kỳ thật, đây cũng không phải là hắn cố ý. Mà là tới loại thời khắc này, chính hắn cũng không khống chế được khí tức tiết ra ngoài, cho nên mới như vậy. Cường giả chân chính, có bao giờ giương cung bạt kiếm như thế?"



"Thì ra là thế." Sở Dương chấn động!



"Thánh cấp lục phẩm? Nói cách khác, hiện tại đã là cảnh giới thánh cấp ngũ phẩm đỉnh phong rồi?" Sở Dương khó hiểu nói: "Úy công tử hiện tại nghe nói cũng đã là thánh cấp nhị phẩm đỉnh phong. Lão tổ tông chỉ là thánh cấp ngũ phẩm, làm sao có thể chênh lệch gấp mười lần được?"



Kiếm linh khẽ hừ một tiếng, nói: "Gấp mười, là còn ít nhất đấy! Tu vi đạt tới cảnh giới như thánh cấp, mỗi một lần đột phá, đều phải cảm ứng được thiên địa, lĩnh ngộ huyền bí thiên địa, võ đạo chí lý! Nói dễ hiểu hơn một chút: Thánh cấp tam phẩm sơ cấp, so với thánh cấp nhị phẩm điên phong, có tu vi và lực lượng cao gấp đôi!"



"Chênh lệch lớn như vậy?" Sở Dương trợn trừng mắt. Thì ra đạt tới loại cảnh giới này, muốn tiến cấp lại khó như vậy.



"Bằng không, vì sao lại có chuyện một cường giả thánh cấp lại bị vây khốn ở bình cảnh mấy trăm năm thời gian mà vẫn không thể đột phá, chỉ có thể ôm hận chết già?" Kiếm linh thản nhiên nói: "Võ đạo chi lộ, vốn càng lên cao càng khó! Nhưng càng khó, thành tựu sau khi đột phá lại càng lớn!"



"Có lý." Sở Dương hỏi: "Nhưng vì sao ngươi lại nói hàm hồ như vậy? Nếu ta nhớ không có lầm, ngươi nói là thực lực Úy công tử biểu hiện ra ngoài hiện tại, mà không phải là thực lực Úy công tử đây là cớ gì?"



Kiếm linh cười hắc hắc: "Úy công tử dù sao cũng là vị tinh linh cuối cùng của Cửu Trọng Thiên đại lục. Chẳng lẽ ngươi cho rằng, bí pháp chủng tộc lại rẻ mạt như vậy sao? Thực lực chân chính của hắn, hiện tại căn bản không dám lộ!"



"Một khi lộ ra, lập tức sẽ bị cửu đại gia tộc chúa tể cùng chấp pháp giả liên thủ truy sát! Thậm chí, đuổi giết dị tộc, cũng có thể củng cố pháp tắc Cửu Trọng Thiên! Cho dù có trăm ngàn Úy công tử, cũng chỉ có nước chết thảm mà thôi! Cho nên, hắn thà bị phế sau đó tu luyện lại, cũng tuyệt đối không dám lộ ra còn bài chân chính!"



"Thì ra là thế." Sở Dương trịnh trọng gật đầu. Đột nhiên cảm nhận được một loại tín nhiệm khổng lồ. Bởi vì, ở trước mặt mình, Úy công tử cũng không hề giấu giếm thân phận của hắn!



Sở Dương không dám chậm trễ, dưới sự hiệp trợ của mấy người Sở Hùng Thành, lập tức chữa trị cho mấy người bị thương của Sở gia. Lúc này, tốc độ đã nhanh hơn nhiều lắm, hơn nữa, thống khổ cũng không phải quá lớn.



Tuy những người này đều là người của Sở Phi Lăng, nhưng dù sao cũng là người của Sở gia. Trước khi trở mặt, Sở Dương cũng không thể hạ thủ độc ác!



Thấy tất cả mọi người đều được chữa khói, Sở Hùng Thành cực kỳ vui mừng, càng nhìn càng thấy thằng cháu mình thuận mắt. Vỗ vỗ vai hắn: "Đi, ta đưa ngươi đi gặp lão tổ tông! Đây là lần đầu tiên lão nhân gia chủ động yêu cầu gặp hậu bối trong bao nhiêu năm qua, ngươi nên nắm chắc cơ hội."