Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 855 : Tặng quân hai mươi năm, bồi ta một chén rượu

Ngày đăng: 03:03 22/04/20


Một câu này nói ra, Sa Tâm Lượng nhất thời tuyệt vọng. Tần Bảo Thiện cũng trở nên ảm đạm.



Bọn họ sớm biết Tổng Chấp Pháp tính tính cương trực, muốn vạch trần âm mưu này. Nhưng vạn lần không ngờ tới, sau khi vạch trần âm mưu, cái giá phải lại là sinh mệnh Tổng Chấp Pháp.



Nếu sớm biết như thế, hai người thà rằng chết đi cũng không làm như vậy.



Sở Dương trong lòng chấn động!



Cả đời không thẹn với lương tâm, ngửa đầu không thẹn với trời, cúi đầu không thẹn với đất! Lên thiên đình, ta đường hoàng tiêu sái, xuống địa phủ, cũng trực diện Diêm La!



Đây là loại nhân sinh lỗi lạc cỡ nào!



Nam nhi tốt như thế, thật phải tận mắt nhìn hắn chết sao? Đây đáng tiếc cỡ nào?!



Nhưng... thân phận không thể bạo lộ.



Sở Dương trong lòng mâu thuẫn, trởi nên rối rắm.



Tần Bảo Thiện thở dài thật sâu, nói: "Tổng Chấp Pháp đại nhân, xin ngài cân nhắc."



Sở Dương thở dài một hơi, nói: "Tổng Chấp Pháp đại nhân tính tình, thật sự là rất cương liệt."



Hàn Tiêu Nhiên mỉm cười: "Khi cái chết đến nơi, ai không quyến luyến sinh mệnh? Nhiều năm như vậy, dưới tay ta là tính mạng hàng vạn người, lúc sắp chết ai không khẩn cầu? Bất quá đây là hồng trần nhân thế."



"Ta cũng không ngoại lệ." Hắn lẳng lặng nói.



"Nhưng, còn sống, thì cũng phải coi sống như thế nào. Sống tạm bợ và ngẩng đầu, cúi đầu không thẹn, là hai việc khác nhau."



"Ta không thẹn với lương tâm sống hơn một ngàn ba trăm năm, chẳng lẽ ở thời khắc cuối cùng, lại bị người kiềm chế, bị người ra lệnh? Quả thực là chê cười!"



"Cho dù là ẩn nhẫn lập mưu, cũng không được!"



Hàn Tiêu Nhiên nâng chung trà lên, nói: "Ngày mai, ta liền trở về Đông Nam tổng bộ. Cũng hướng Pháp Tôn đại nhân bẩm báo. Đem Đông Nam gột rửa! Đồng Vô Tâm nếu dám xuống tay với ta, như vậy những người khác, hắn cũng sẽ không bỏ qua. Nói không chừng đã có người dưới sự áp chếcủa hắn, bắt đầu làm việc cho hắn."
Sở Dương cười khổ: "Phương pháp như vậy, bảo đảm mười năm không có việc gì! Bất quá, mười năm sau lại thi thuật, cũng chỉ có thể duy trì năm năm. Liên tục ba lượt, hai mươi năm sau, nếu không tìm được Cửu kiếp kiếm chủ hoặc tứ đại kì dược, thì lão thiên cũng bó tay!"



Hàn Tiêu Nhiên thỏa mãn cười, nói: "Có thời gian hai năm, ta liền thỏa mãn, huống chi hai mươi năm? Nam tử hán đại trượng phu, cả đời chỉ cần khoái ý tung hoành, làm việc mình muốn làm, một ngày cũng là đủ rồi!"



Hắn đứng lên, hướng Sở Dương thi lễ, nghiêm mặt nói: "Ban thưởng hai mươi năm sinh mệnh, xin đa tạ thịnh tình!"



Sở Dương gật gật đầu, sờ tay vào ngực, lấy ra một cái vòng cổ cổ, thoạt nhìn, đã có niên đại rất lâu, bề ngoài có vết tích loang lổ. Bên dưới vòng cổ, có đính hai khối ngọc bài nho nhỏ. Vừa lấy ra, liền xuất hiện biến hóa. Một khối sương mù bốc lên, hàn ý kinh người. Còn một khối khác thì tỏa ra sóng nhiệt cuồn cuộn.



Đúng là Sở Dương nói Kiếm linh làm ra, lấy năng lực Kiếm linh, làm ra vòng cổ như vậy, quả thực là rất dễ dàng. Nhìn qua rất giống như đào ra từ cổ mộ trăm ngàn năm trước vậy.



Ba người Sa Tâm Lượng ánh mắt đồng thời sáng ngời.



Hàn Tiêu Nhiên trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc: "Huyền băng ngọc! Huyền dương ngọc!"



Dương nhẹ giọng nói, vô hạn quý trọng nhìn thoáng qua, nói: "Hai khối ngọc này, là năm đó ta vô tình rơi vào một sơn động, đạt được y thư truyền thừa, hai ngọc bài này đeo trên cổ một bộ xương ở trong động. nguồn TruyenFull.vn



"Ta luôn coi nó là bảo bối, chưa từng nói cho ai biết..."



Nói xong, hắn đã đem vòng cổ đưa qua: "Tổng Chấp Pháp đại nhân đeo dây chuyền này có thể bảo vệ tâm mạch. Mặc dù không thể khu trừ, nhưng có thể trấn áp Vô Ảnh Chi Độc, sau đó tán đi tu vi toàn thân, có ta thi châm, trong mười năm không việc gì."



Hàn Tiêu Nhiên trong mắt cảm động, nói: "Đây là vật báu vô giá, nhận bảo vật như vậy, Hàn mỗ nhất định sẽ báo đáp!"



Hắn không chối từ, không giả mù sa mưa mà là hào phóng nhận lấy.



Sở Dương mỉm cười: "Tổng Chấp Pháp đại nhân nếu cảm thấy băn khoăn, vừa lúc tại hạ có chuyện cần Tổng Chấp Pháp hỗ trợ."



Hàn Tiêu Nhiên sắc mặt nghiêm nghị, nói: "Sở thần y cứ nói đừng ngại."



Sở Dương thản nhiên cười nói: "Vừa vặn tối nay, có người thiết yến mời tại hạ, nếu đi thì tính mạng không còn, nhưng không đi không được. Tổng Chấp Pháp đại nhân xem như là khách mời để tiểu tử tiếp kách, coi như là chi phí chữa bệnh, lần này mọi người huề nhau."



Hàn Tiêu Nhiên cười ha ha, nói: "Nếu tiểu huynh đệ muốn uống rượu, lão ca ca đêm nay liền tận hứng cùng ngươi!"