Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 915 : Chân chính vỗ hai tay

Ngày đăng: 03:04 22/04/20


Dạ Võng Nhiên cầm trong tay vị ‘Tiêu Tam gia’ này rồi bay dựng lên.



Vị Tiêu Tam gia này tên là Tiêu Lạc Vũ, tu vi chân thật, cũng tới thánh cấp rồi! Đúng kẻ chủ sự bên ngoài trong đội ngũ củaTiêu gia. Giờ phút

này, bịDạ Võng Nhiên nắm trong tay một cách khuất nhục, khuôn mặt tím

tái, hận không thể cắn lưỡi tự sát, nhưng lạo không thể nhúc nhích được

một chút nào.



Tiêu Ngũ cùng mọi người không có chờ đợi, bay dựng lên, gắt gao đuổi kịp.



Trong lòng Tiêu Ngũ gia vô cùng buồn bực. Hắn chính là cao thủ tiền bối của Tiêu gia, cùng thế hệ với Dạ Võng Nhiên. Ở trong cùng thế hệ, tự

nhiên là xưng hô thứ hạng, nhưng trong gia tộc, cũng thuộc loại nhân vật cấp tổ tông.



Bằng không, Tiêu gia nhiều Tiêu Ngũ gia như vậy, chẳng phải là rối loạn?



Vị Tiêu Ngũ gia này tên là Tiêu Chấn, tu vi của bản thân, không kém Dạ Võng Nhiên chút nào!



Nhưng bây giờ hắn hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra, không hiểu

ra sao. Lúc này đây, Dạ gia đột nhiên tấn công, Tiêu gia ứng chiến bị

động, vốn là bị đánh cho đần độn, u mê; mãi đến khi vị hậu bối là Tiêu

Thất tỉnh lại, mới hiểu rõ một ít, bớt đi một ít nghi hoặc.



Nếu Dạ gia phái Dạ Võng Nhiên đến, Tiêu gia tự nhiên sẽ xuất động Tiêu

Chấn. Cứ như vậy, thế lực của hai nhà lại là ngang nhau, lực lượng ngang nhau.



Hơn nữa Tiêu Chấn cũng biết, gia tộc đối với việc Tiêu

Thất bị thương, tuy rằng tức giận, nhưng cũng tuyệt đối không có đến mức không thể cùng sống sót. Cho nên lúc này trong lòng Tiêu Chấn biết rất

rõ. Đại gia tộc, cần phải luyện binh một chút.



Mong rằng Dạ gia ở phía đối diện cũng nghĩ như thế.



Từ sau khi đến đây, quả nhiên tất cả đều được tiến hành giống như tính

toán trong lòng. Hai bên đều dùng đánh thật, nhưng cũng không phải là

tửchiến. Nhưng thật ra có vẻ giống như là đang bồi dưỡng sát thủ cùng tử sĩ, sát thủ của hai nhà không ngừng phóng ra, tìm cơ hội, tuy rằng có

tửvong, nhưng cũng không ảnh hưởng toàn cục.



Người trong giang

hồ, sao có thể không có chết, không có bị thương? Cho dù là ngủ ở trên

giường không có việc gì, nói không chừng ngã xuống giường cũng có thể

chết một người đâu…



Nhưng hiện tại Dạ Võng Nhiên lại hét to, trực tiếp vọt vào đại doanh của Tiêu gia, lại làm cho Tiêu Chấn cực kỳ tức giận!



Cuối cùng có chuyện gì xảy ra thì trong lòng mọi người đều biết rõ, Dạ

Võng Nhiên ngươi kích động như thế làm gì? Hơn nữa... Ngươi nói vừa rồi

giao chiến ở trên trời là người của Tiêu gia chúng ta, lão phu còn muốn

nói là người của Dạ gia các ngươi đâu.



Người sáng suốt vừa thấy người từng giao chiến cùng ngươi ở trên không trung, tuyệt đối không

phải là chí tôn! Mà ngươi có năng lực của chí tôn, lại có thể đánh lâu
Đây là sự khác nhau về chất!



Cho nên Tiêu Chấn cũng không muốn ở lại chỗ này nữa.



Nhưng hắn vừa muốn rời đi, lại bị Dạ Võng Nhiên quát bảo đứng lại.



"Chậm đã!" Dạ Võng Nhiên vẫn thản nhiên cắn răng, ngẩng mặt, nghiêng

nhìn Tiêu Chấn, nặng nề nói: "Tiêu Chấn, ngươi phải đi sao?"



Tiêu Chấn cũng không quay người trở lại, trầm giọng nói: "Ngươi muốn như thế nào?"



Dạ Võng Nhiên phát ra một tiếng cười quái dị: "Bên ta đã chết tám

người! Bên ngươi, ta chỉ giết có một cái! Ngươi không biết như vậy là

thật không công bằng sao?"



"Ngay cả người lãnh quân lần này của Tiêu gia chúng ta, cũng đã chết ở trong tay ngươi! Cho dù ngươi không

nói, thì thù oán giữa hai nhà, cũng đã không có khả năng hòa giải! Ngươi đã được một tấc lại muốn tiến thêm một thước sao?" Tiêu Chấn nổi cơn

thịnh nộ.



Dạ Võng Nhiên cắn răng: "Người chết bên ta, cũng

không phải là người bình thường! Tiêu gia các người nên biết người mà

các ngươi giết là ai! Hắn gọi là Dạ Vô Trần! Là lão Bát của đời gần cuối trong Dạ gia chúng ta! Hắn chỉ mới năm mươi tuổi, cũng đã là thánh cấp! Ngươi có biết, điều này đại biểu cho cái gì không?”



Tiêu Chấn

cười lạnh: "Dạ Võng Nhiên, hiện tại lão phu liền muốn dẫn người đi! Nếu

như ngươi muốn ra tay, thì cứ ra tay. Nếu như ngươi không muốnđem người

của Dạ gia các ngươi đều mai táng ở trong Hắc Tùng Lâm, lão phu cũng

không tiếc rẻ mấy cái sinh mệnh của Tiêu gia!"



Nói xong, hắn cũng không trở lại, bước đi về phía trước.



Trong lời nói của hắn mang theo sát khí dày đặc: Chỉ cần Dạ Võng Nhiên

dám động thủ, chính mình sẽ làm cho người của Dạ gia ở đây không thểquay về dù chỉ một cái!



Hắn nghĩ rằng Dạ Võng Nhiên không dám động

thủ. Đoán rằng Dạ Võng Nhiên đã tổn thất Dạ Vô Trần, tuyệt đối sẽ không

muốn tổn thất Dạ Vô Thiên!



Nhưng lúc này đây Tiêu Chấn lại đoán sai rồi!



Đêm nay Dạ Võng Nhiên đã bị làm nhục một lần ê chề, bị một tên ‘Tiêu

gia hậu bối’ hung hăng lừa gạt, đã rất mất mặt, đã rất giận dữ cũng như

liều lĩnh. Lại nhìn thấy hậu bối do chính mình mang đến bị giết, làm sao có thể nhịn được nữa!



Tiêu Chấn mới đi ra hai bước, chỉ nghe

thấy Dạ Võng Nhiên ở sau lưng cắn răng nói: "Nếu ngươi không cần, chẳng

lẽ ta còn để ý hay sao!"