Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 993 : Đem bọn họ đều đánh ngã!
Ngày đăng: 03:05 22/04/20
Tiếng huyên náo xa xa vang lên.
Ba người nhìn lại, chỉ thấy trên
mặt nước là rất nhiều gốc cây đại thụ vượt sóng mà đến. Không thể không
nói, những cao thủ này ngộ tính rất không tệ, bằng không, cũng không
thành cao thủ được.
Bây giờ một đám khống chế thân cây trống
rỗng, lại có thể hăng hái tiến lên, trông rất giống một con hải sâm
khổng lồ, dùng tốc độ của cá đối đi tới. Nhưng nhìn kỹ lại phát hiện ra
những người này lại dùng phương pháp trượt tuyết để khống chế cây...à
thuyền.
Nhuế Bất Thông và Đổng Vô Thương Mặc Lệ Nhi đều trợn mắt há hốc mồm.
Ba người tự nhận kiến thức rộng rãi, nhưng kỳ cảnh bực này, thật sự là phá lệ, lần đầu tiên gặp được.
“Trí tuệ của nhân dân là vô cùng...” Đổng Vô Thương lẩm bẩm nói: “Ta lại chứng thật những lời này một lần nữa.”
Nhuế Bất Thông nói: “Không sai, xem ra cái đám này sống lâu quá không có
việc gì làm, bắt chước mấy đứa con nít đi nghịch nước...”
Mặc Lệ
Nhi cười run rẩy hết cả người, cũng phải, đa số những người này đều là
cao thủ võ đạo râu tóc bạc trắng. Nhưng tư thế cưỡi thuyền lại muôn hình vạn trạng, hình dạng của thuyền cũng vô cùng kỳ lạ.
Hơn nữa có
một cái thuyền trong đó, lại có hai người đều thuận tay trái. Đồng thời
chèo bên trái một cái, vì thế nên thuyền đột ngột lệch sang phải. Thấy
thế hai người luống cuống chân tay, cuống cuồng chèo bên phải, nên
thuyền lại lệch sang bên trái.
Thuyền cây bốn phía đều tránh hai người này rất xa, sợ bị họ đụng phải.
Nhưng hai cường giả này, lại vẫn có thể dùng cách này để tiến về phía trước,
tuy xiên xiên vẹo vẹo như một con cua lớn, nhưng vẫn tiến lên phía trước không ngừng.
“Mụ nội nó thật quá kì lạ...” Nhuế Bất Thông thì thào tự nói.
“Phượng hoàng xuất thế, tất nhiên là tràn ngập bảo vật! Những người này tới đây tìm bảo vật hoặc tìm Tiểu Phượng hoàng...” Mặc Lệ Nhi có chút lo lắng
nhìn Nhuế Bất Thông.
Nhuế Bất Thông nhún nhún vai, nói: “Phượng
hoàng đã đi rồi, bọn họ muốn tìm phượng hoàng, cũng không phải tìm ta.
Chuyện này có quan hệ gì với ta? Hơn nữa, ngươi xem bộ dạng của ta rất
giống phượng hoàng sao? Ngươi thấy ta anh tuấn giống như phượng hoàng
à?”
Về hình ảnh Kim Long, Sở Dương nhớ tới Ngạo Tà Vân.
Hắn biết Ngạo Tà Vân là long tộc huyết mạch! Có thể có quan hệ gì với hắn không?
Nhưng lập tức Sở Dương cười khổ một tiếng, thầm nghĩ: Nếu đồng thời xuất hiện thiên địa dị tượng, đều có liên quan với các huynh đệ của mình thì cũng quá vô lí đi?
Bên trong, Lăng gia đã thảo luận khí thế ngất trời.
Sở Dương đứng ở trong mưa, trầm tư một mình.
Chú ý tới hắn, chỉ có Tử Tà Tình. Ngay cả Lăng Hàn vũ cũng đã hưng trí bừng bừng tham gia thảo luận. Dù sao, mỗi lần xuất hiện tình huống bực này,
liền đại biểu cho thiên hạ sắp có biến cố lớn!
“Ta dám đánh cuộc, đây tuyệt đối là Cửu kiếp kiếm chủ đã tìm được Cửu Kiếp Kiếm tiết thứ
năm!” Một vị thánh cấp cao thủ Lăng gia chắc nịch nói: “Nếu có thể chứng minh không phải, ta liền cởi hết quần áo đi ra ngoài chạy bộ!”
“Hừ!” Mọi người cùng nhau khinh bỉ, chứng minh? Ngươi biết ai là Cửu kiếp kiếm chủ sao?
Sở Dương đứng ở trong mưa, nhìn Lăng gia thảo luận, trong nháy mắt cảm giác cái không khí náo nhiệt này cách mình rất xa xôi.
Xa xôi như là một giấc mộng, mà chính mình, cũng sống ở trong một giấc mộng khác.
“Thực không muốn nhớ tới các ngươi!” Sở Dương lẩm bẩm nói: “Nhớ tới các ngươi, ta liền muồn gặp các ngươi...”
“Ngươi nhớ tới cái gì?” Thanh âm Tử Tà Tình vang lên bên người.
Sở Dương nhìn lại, chỉ thấy Tử Tà Tình đã đứng ở trong mưa, đứng trước người mình.
Mưa to rơi xuống, Tử Tà Tình đứng ở trong mưa, tựa như tất cả những giọt
mưa đều đánh lên người nàng, nhưng chỉ có đứng ở khoảng cách gần mới
biết được, những hạt mưa này không hề chạm vào người nàng một chút nào!
Trên người nàng, không nhiễm một hạt bụi.
“Ta nhớ đến...” Sở Dương từ trong mơ màng tỉnh lại, nói: “Nhạc Nhi ngủ rồi sao?”
“Ừ. Ta cho nàng ngủ một giấc.” Tử Tà Tình thản nhiên nói: “Mưa to như thế
này, từ một phương diện nào đó cũng có nghĩa là ông trời đang tẩy trừ
một số thứ. Cho nên lúc này ngủ một giấc là tốt nhất!”
Sở Dương
thản nhiên gật gật đầu, nghĩ đến Tử Tà Tình là vạn năm quái vật, kiến
thức rộng rãi, nói không chừng có thể nói ra nguyên nhân thiên địa kỳ
cảnh, không khỏi hỏi: “Ngươi thì sao? Ngươi nghĩ tới cái gì?”