Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)
Chương 36 : Trước cửa Dược gia
Ngày đăng: 06:39 07/08/20
Thẩm Tường từ sáng sớm tinh mơ cho đến chiều muôn, ban ngày thì ở trong cửa hàng luyện đan một cách điên cuồng, buổi tối thì đến vùng ngoại ô ngoài thành để tu luyện, cuộc sống cứ như vậy trôi qua hai mươi ngày. Bây giờ chẳng những tu vi của hắn tinh tiến rất nhiều, luyện chế đan dược dưới phàm cấp trung phẩm đều rất thuần thục, gần như không thất bại lần nào mà thời gian luyện ra đan dược cũng càng ngày càng ngắn, ngay cả Thẩm Lộc Tông là một tay luyện đan sư lão luyện cũng phải mặc cảm không bằng.
Tiền mà Thẩm Tường bán Huyết Linh Chi ngàn năm đi cũng đã dùng đến bảy tám phần, hắn và Thẩm Lộc Tông đã luyện chế ra được không ít đan dược phàm cấp trung phẩm thường dùng, nhưng là còn lâu mới đủ.
Đương nhiên, cây Kim Linh quả mà Thẩm Tường trồng cũng sắp kết quả, trong hơn hai mươi ngày này hắn ngày nào cũng có thể ngưng tụ ra rất nhiều Long Tiên đến thúc sinh trưởng, đây chính là lần đầu tiên hắn sử dụng thời gian lâu như vậy đến thúc một loại linh dược, tuy nhiên lại rất đáng giá.
Cây Kim Linh quả được hắn trồng bí mật bên trong viện tử của mình, cho dù là Thẩm Lộc Tông cũng không thể đi vào tiểu viện tử của hắn một cách tùy tiện.
"Chỉ cần có thể chiêu nạp đầy đủ luyện đan sư, là ta có thể được nhàn nhã!" Thẩm Tường nhẹ vỗ về quả nhỏ màu vàng kim kia, đây là ở buổi sáng ngày hôm nay sau khi hắn tưới Long Tiên vào mới kết thành quả.
Thẩm Tường cũng không muốn cả ngày đều luyện chế đan dược đi bán, hắn nhưng là có rất nhiều chuyện muốn đi làm, ví dụ như tìm kiếm một số linh dược trân quý, săn giết một số yêu thú, tìm tòi mua một số võ kỹ tu luyện phù hợp với hắn, đi tìm hiểu thế giới Phàm Võ rộng lớn vô ngần này...
Lúc này còn cách ngày Hội võ đạo Vương thành bắt đầu chỉ còn hơn một tháng, Thẩm Tường hiện tại cũng tiến đến báo danh rồi, để hắn buồn bực là, Hội võ đạo Vương thành này lại là Dược gia chủ trì, cho nên địa điểm báo danh là ở Dược gia.
Thẩm Tường một mực ở tại Vương thành, sớm đã nghe được chuyện Dược Thiên Hoa và trưởng lão Dược gia mất tích, tuy nhiên may mắn là ở trong khoảng thời gian này bên ngoài Vương thành thường xuyên có một ít võ giả cường đại của một số tổ chức thế lực hung ác đang gây chuyện, chặn giết không ít con em thế gia tiến về Vương thành, cho nên Thẩm Tường không thuộc vào đối tượng được nghi ngờ.
Bởi vì thiên tài Dược gia và một trưởng lão của Dược gia mất tích, toàn bộ Dược gia giận chó đánh méo mà hoàng thất và một vài gia tộc có quan hệ cực tốt với Dược gia cũng lên án những thế lực tổ chức hung ác kia, ở trong vòng mấy ngày ngắn ngủi đã tru diệt mấy cái thế lực, nhưng vẫn chưa thể tìm được tung tích của Dược Thiên Hoa.
Dược Thiên Hoa và trưởng lão của Dược gia đều bị Thẩm Tường giết chết, thi thể đốt cháy thành tro bụi, Thẩm Tường cũng không lo lắng sẽ bị Dược gia biết.
Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã đi tới Dược gia, Dược gia rất lớn, quảng trường rộng lớn ở lối vào lớn tới mức để cho trong lòng Thẩm Tường phải âm thầm sợ hãi thán phục, chứ đừng nói gì tới ở bên trong.
Nơi báo danh và tỷ thí đều nằm trên quảng trường rộng lớn trước cổng chính của Dược gia, báo danh sớm đã bắt đầu, nhưng mỗi ngày đến đây báo danh vẫn là rất nhiều người. quảng trường rất là náo nhiệt, rất nhiều đến nỗi mà xếp thành hàng rất dài.
Thẩm Tường xếp hàng hơn nửa ngày mới đến lượt hắn, hắn đứng ở trước một cái bàn, người phụ trách là một thanh niên khoảng chừng hai mươi tuổi, hắn ngáp một cái, sau đó cầm bút giấy lên, lười biếng nói ra: "Tính danh."
"Thẩm Tường!"
Thanh niên vốn là mặt mày ủ rũ, sau khi nghe được hai chữ này thì lập tức chấn động, đánh giá Thẩm Tường cẩn thận! Người xung quanh cũng đều nhìn lại, danh tự Thẩm Tường thế nhưng là sấm bên tai, chẳng những có thể luyện chế ra Tẩy Tủy đan mà còn có thực lực có thể so với Phàm Võ cảnh tầng bảy, kích thương trưởng lão của Dược gia hơn nữa còn ra sức đánh con trai của thành chủ, đạt được sự ưu ái của nữ trang chủ Đan Hương Dược trang...
Thẩm Tường so với Dược Thiên Hoa thì là nhân vật thiên tài hơn, chỉ cần là người đi đi lại lại thường xuyên thì đều nghe qua cái tên này, tuy nhiên Thẩm Tường lại là cái đinh trong mắt của Dược gia, cho nên người của Dược gia đều rất ghét hắn. Bởi vì Thẩm Tường đả thương trưởng lão Dược ga và Dược Thiên Hoa dẫn đến bọn họ bị mất tích, Dược gia trách tội này đến trên đầu Thẩm Tường, cho rằng nếu như không phải trưởng lão Dược gia bị thương thì căn bản sẽ không gặp nạn.
"Qua bên kia tiến hành khảo nghiệm thực lực, thông qua được thì có thể tham gia luận võ." Thanh niên kia chỉ vào một hàng ngũ khác.
Thẩm Tường trước khi tới cũng đã nghe nói muốn ghi danh thành công thì cần phải keiẻm tra thực lực một chút, cũng không phải là người nào cũng có thể tham gia luận võ.
Thẩm Tường nhận lấy tờ giấy ở trên có viết tên của hắn và được đóng dấu thì đi tới bên hàng ngũ kia để xếp hàng.
Tiếp xúc Thẩm Tường ở khoảng cách gần như vậy để cho rất nhiều người cao hứng không thôi, Thẩm Tường thế nhưng là một luyện đan sư, lại là con trai của tộc trưởng Thẩm gia, tiền đồ vô lượng, điều này làm cho rất nhiều người đều tự giác tiến lên bắt chuyện với hắn.
Thẩm Tường trên mặt mỉm cười trao đổi với con cháu của những gia tộc này, việc này có thể làm giảm bớt thời gian nhàm chán khi phải chờ đợi, đồng thời còn có thể thám thính thái độ của một số gia tộc khác đối với Thẩm gia, rất nhiều gia tộc lo lắng đắc tội với Dược gia, cũng không dám kết minh với Thẩm gia, nhưng bây giờ Thẩm Tường từ trong miệng của con cháu những gia tộc này biết được, nếu như Thẩm gia có sản nghiệp đan dược, bọn họ sẽ không sợ Dược gia uy hiếp.
Trong lúc bất tri bất giác, đã đến lượt Thẩm Tường, phương pháp kiểm tra lực lượng là đánh vào trên một khối tảng đá kỳ lạ, tảng đá kia vốn là màu đen, nếu như lực lượng đủ cường đại, liền có thể làm cho tảng đá đó biến đổi màu sắc!
Thẩm Tường đứng ở phía trước một tảng đá còn cao hơn cả hắn, chỉ nghe được người phụ trách kiểm tra nói ra: "Chỉ cần có thể để tảng đá biến thành màu vàng thì coi như vượt qua kiểm tra."
Tảng đá có thể căn cứ vào lực mà sinh ra mấy loại màu sắc đỏ, cam, vàng, xanh lá cây, xanh đậm, xanh lam, tím, màu tím là giới hạn lực cao nhất mà tảng đá kia có thể chịu được.
Ở vừa rồi Thẩm Tường đã nhìn thấy rất nhiều người đều chỉ có thể làm cho khối tảng đá lớn này biến thành màu đỏ, màu cam đã ít lại càng ít, màu vàng căn bản không thấy.
"Nghe nói lúc Thái tử kiểm tra có thể để cho tảng đá biến thành màu lam! Thực lực sâu không lường được."
"Còn có một tên con cháu tuổi trẻ của Dược gia cũng rất lợi hại, đánh ra màu lam."
"Đây thì coi là gì? Con gái của Lãnh đại tướng quân có thể đánh tảng đá này thành màu tím a."
"..."
Thẩm Tường đột nhiên nghe được rất nhiều người bàn luận về thực lực con cháu của một số danh môn quý tộc, lúc này có rất nhiều người đều tậm trung ở trên người hắn, ai cũng muốn nhìn Thẩm Tường một chút xem có phải chỉ là hư danh hay không, ở đây có rất nhiều người đều không có tận mắt nhìn thấy qua lực lượng của Thẩm Tường, không biết sự đáng sợ trong đó, vẫn luôn chỉ là nghe nói.
Thẩm Tường xoa nắm đấm, nhìn chăm chú vào tảng đá trước mặt kia, loại tảng đá như thế này ở Thẩm gia hắn cũng có, chỉ có điều nhỏ hơn một chút, chuyên môn là dùng đến để kiểm tra lực lượng, hơn nữa đánh lên cũng sẽ để nắm đấm rất đau, Thẩm Tường trước kia cũng kiểm tra qua, nhưng là màu đỏ nhàn nhật, nghĩa là chỉ lực lượng của hắn rất yếu.
Bây giờ, Thẩm Tường đạt tới Phàm Võ cảnh tầng sáu, hắn cũng rất muốn biết kết quả kiểm tra của mình.
Sau khi chuẩn bị xong, Thẩm Tường hơi hít vào một cái, vận chuyển Chu Tước và Chân Khí thanh long trong cơ thể, dung hợp vào một chỗ, hai cỗ chân khí dung hợp vào nhau tràn vào trên cánh tay của hắn, chỉ thấy trên tay áo cánh tay của hắn lập tức bị đốt cháy, hiện ra cánh tay tráng kiện đầy gần xanh kia.
Lúc này, mọi người đã nín thở, người ở gần hắn đều có thể cảm nhận được cỗ chân khí kinh khủng kia, loại lực bộc phát đột nhiên xuất hiện này, chấn nhiếm đám thiếu nam thiếu nữ kia, lúc này bọn họ đối với chuyện Thẩm đánh bại trưởng lão Dược gia là không còn nghi ngờ gì nữa, chỉ dựa vào uy áp của cỗ chân khí này đã khiến cho bọn hắn phải lạnh người!
Thẩm Tường tinh thần hăng hái, theo cỗ chân khí song thuộc tính này tràn vào cánh tay của hắn, nắm chắc quả đấm, vung quyền ra! Nắm đấm mãnh liệt như cuồng lôi, nhanh như thiểm điện, hung hăng va chạm vào trên tảng đá lớn.
Chỉ nghe thấy một tiếng "Ầm ầm" truyền đến, tảng đá lớn này lập tức bị đập thành vỡ tan tành, rơi lả tả trên đất, bụi mù theo ảnh hưởng của chân khí mà bay vút lên bốn phía!
P/S: Ta thích nào... chương 5.
Tiền mà Thẩm Tường bán Huyết Linh Chi ngàn năm đi cũng đã dùng đến bảy tám phần, hắn và Thẩm Lộc Tông đã luyện chế ra được không ít đan dược phàm cấp trung phẩm thường dùng, nhưng là còn lâu mới đủ.
Đương nhiên, cây Kim Linh quả mà Thẩm Tường trồng cũng sắp kết quả, trong hơn hai mươi ngày này hắn ngày nào cũng có thể ngưng tụ ra rất nhiều Long Tiên đến thúc sinh trưởng, đây chính là lần đầu tiên hắn sử dụng thời gian lâu như vậy đến thúc một loại linh dược, tuy nhiên lại rất đáng giá.
Cây Kim Linh quả được hắn trồng bí mật bên trong viện tử của mình, cho dù là Thẩm Lộc Tông cũng không thể đi vào tiểu viện tử của hắn một cách tùy tiện.
"Chỉ cần có thể chiêu nạp đầy đủ luyện đan sư, là ta có thể được nhàn nhã!" Thẩm Tường nhẹ vỗ về quả nhỏ màu vàng kim kia, đây là ở buổi sáng ngày hôm nay sau khi hắn tưới Long Tiên vào mới kết thành quả.
Thẩm Tường cũng không muốn cả ngày đều luyện chế đan dược đi bán, hắn nhưng là có rất nhiều chuyện muốn đi làm, ví dụ như tìm kiếm một số linh dược trân quý, săn giết một số yêu thú, tìm tòi mua một số võ kỹ tu luyện phù hợp với hắn, đi tìm hiểu thế giới Phàm Võ rộng lớn vô ngần này...
Lúc này còn cách ngày Hội võ đạo Vương thành bắt đầu chỉ còn hơn một tháng, Thẩm Tường hiện tại cũng tiến đến báo danh rồi, để hắn buồn bực là, Hội võ đạo Vương thành này lại là Dược gia chủ trì, cho nên địa điểm báo danh là ở Dược gia.
Thẩm Tường một mực ở tại Vương thành, sớm đã nghe được chuyện Dược Thiên Hoa và trưởng lão Dược gia mất tích, tuy nhiên may mắn là ở trong khoảng thời gian này bên ngoài Vương thành thường xuyên có một ít võ giả cường đại của một số tổ chức thế lực hung ác đang gây chuyện, chặn giết không ít con em thế gia tiến về Vương thành, cho nên Thẩm Tường không thuộc vào đối tượng được nghi ngờ.
Bởi vì thiên tài Dược gia và một trưởng lão của Dược gia mất tích, toàn bộ Dược gia giận chó đánh méo mà hoàng thất và một vài gia tộc có quan hệ cực tốt với Dược gia cũng lên án những thế lực tổ chức hung ác kia, ở trong vòng mấy ngày ngắn ngủi đã tru diệt mấy cái thế lực, nhưng vẫn chưa thể tìm được tung tích của Dược Thiên Hoa.
Dược Thiên Hoa và trưởng lão của Dược gia đều bị Thẩm Tường giết chết, thi thể đốt cháy thành tro bụi, Thẩm Tường cũng không lo lắng sẽ bị Dược gia biết.
Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã đi tới Dược gia, Dược gia rất lớn, quảng trường rộng lớn ở lối vào lớn tới mức để cho trong lòng Thẩm Tường phải âm thầm sợ hãi thán phục, chứ đừng nói gì tới ở bên trong.
Nơi báo danh và tỷ thí đều nằm trên quảng trường rộng lớn trước cổng chính của Dược gia, báo danh sớm đã bắt đầu, nhưng mỗi ngày đến đây báo danh vẫn là rất nhiều người. quảng trường rất là náo nhiệt, rất nhiều đến nỗi mà xếp thành hàng rất dài.
Thẩm Tường xếp hàng hơn nửa ngày mới đến lượt hắn, hắn đứng ở trước một cái bàn, người phụ trách là một thanh niên khoảng chừng hai mươi tuổi, hắn ngáp một cái, sau đó cầm bút giấy lên, lười biếng nói ra: "Tính danh."
"Thẩm Tường!"
Thanh niên vốn là mặt mày ủ rũ, sau khi nghe được hai chữ này thì lập tức chấn động, đánh giá Thẩm Tường cẩn thận! Người xung quanh cũng đều nhìn lại, danh tự Thẩm Tường thế nhưng là sấm bên tai, chẳng những có thể luyện chế ra Tẩy Tủy đan mà còn có thực lực có thể so với Phàm Võ cảnh tầng bảy, kích thương trưởng lão của Dược gia hơn nữa còn ra sức đánh con trai của thành chủ, đạt được sự ưu ái của nữ trang chủ Đan Hương Dược trang...
Thẩm Tường so với Dược Thiên Hoa thì là nhân vật thiên tài hơn, chỉ cần là người đi đi lại lại thường xuyên thì đều nghe qua cái tên này, tuy nhiên Thẩm Tường lại là cái đinh trong mắt của Dược gia, cho nên người của Dược gia đều rất ghét hắn. Bởi vì Thẩm Tường đả thương trưởng lão Dược ga và Dược Thiên Hoa dẫn đến bọn họ bị mất tích, Dược gia trách tội này đến trên đầu Thẩm Tường, cho rằng nếu như không phải trưởng lão Dược gia bị thương thì căn bản sẽ không gặp nạn.
"Qua bên kia tiến hành khảo nghiệm thực lực, thông qua được thì có thể tham gia luận võ." Thanh niên kia chỉ vào một hàng ngũ khác.
Thẩm Tường trước khi tới cũng đã nghe nói muốn ghi danh thành công thì cần phải keiẻm tra thực lực một chút, cũng không phải là người nào cũng có thể tham gia luận võ.
Thẩm Tường nhận lấy tờ giấy ở trên có viết tên của hắn và được đóng dấu thì đi tới bên hàng ngũ kia để xếp hàng.
Tiếp xúc Thẩm Tường ở khoảng cách gần như vậy để cho rất nhiều người cao hứng không thôi, Thẩm Tường thế nhưng là một luyện đan sư, lại là con trai của tộc trưởng Thẩm gia, tiền đồ vô lượng, điều này làm cho rất nhiều người đều tự giác tiến lên bắt chuyện với hắn.
Thẩm Tường trên mặt mỉm cười trao đổi với con cháu của những gia tộc này, việc này có thể làm giảm bớt thời gian nhàm chán khi phải chờ đợi, đồng thời còn có thể thám thính thái độ của một số gia tộc khác đối với Thẩm gia, rất nhiều gia tộc lo lắng đắc tội với Dược gia, cũng không dám kết minh với Thẩm gia, nhưng bây giờ Thẩm Tường từ trong miệng của con cháu những gia tộc này biết được, nếu như Thẩm gia có sản nghiệp đan dược, bọn họ sẽ không sợ Dược gia uy hiếp.
Trong lúc bất tri bất giác, đã đến lượt Thẩm Tường, phương pháp kiểm tra lực lượng là đánh vào trên một khối tảng đá kỳ lạ, tảng đá kia vốn là màu đen, nếu như lực lượng đủ cường đại, liền có thể làm cho tảng đá đó biến đổi màu sắc!
Thẩm Tường đứng ở phía trước một tảng đá còn cao hơn cả hắn, chỉ nghe được người phụ trách kiểm tra nói ra: "Chỉ cần có thể để tảng đá biến thành màu vàng thì coi như vượt qua kiểm tra."
Tảng đá có thể căn cứ vào lực mà sinh ra mấy loại màu sắc đỏ, cam, vàng, xanh lá cây, xanh đậm, xanh lam, tím, màu tím là giới hạn lực cao nhất mà tảng đá kia có thể chịu được.
Ở vừa rồi Thẩm Tường đã nhìn thấy rất nhiều người đều chỉ có thể làm cho khối tảng đá lớn này biến thành màu đỏ, màu cam đã ít lại càng ít, màu vàng căn bản không thấy.
"Nghe nói lúc Thái tử kiểm tra có thể để cho tảng đá biến thành màu lam! Thực lực sâu không lường được."
"Còn có một tên con cháu tuổi trẻ của Dược gia cũng rất lợi hại, đánh ra màu lam."
"Đây thì coi là gì? Con gái của Lãnh đại tướng quân có thể đánh tảng đá này thành màu tím a."
"..."
Thẩm Tường đột nhiên nghe được rất nhiều người bàn luận về thực lực con cháu của một số danh môn quý tộc, lúc này có rất nhiều người đều tậm trung ở trên người hắn, ai cũng muốn nhìn Thẩm Tường một chút xem có phải chỉ là hư danh hay không, ở đây có rất nhiều người đều không có tận mắt nhìn thấy qua lực lượng của Thẩm Tường, không biết sự đáng sợ trong đó, vẫn luôn chỉ là nghe nói.
Thẩm Tường xoa nắm đấm, nhìn chăm chú vào tảng đá trước mặt kia, loại tảng đá như thế này ở Thẩm gia hắn cũng có, chỉ có điều nhỏ hơn một chút, chuyên môn là dùng đến để kiểm tra lực lượng, hơn nữa đánh lên cũng sẽ để nắm đấm rất đau, Thẩm Tường trước kia cũng kiểm tra qua, nhưng là màu đỏ nhàn nhật, nghĩa là chỉ lực lượng của hắn rất yếu.
Bây giờ, Thẩm Tường đạt tới Phàm Võ cảnh tầng sáu, hắn cũng rất muốn biết kết quả kiểm tra của mình.
Sau khi chuẩn bị xong, Thẩm Tường hơi hít vào một cái, vận chuyển Chu Tước và Chân Khí thanh long trong cơ thể, dung hợp vào một chỗ, hai cỗ chân khí dung hợp vào nhau tràn vào trên cánh tay của hắn, chỉ thấy trên tay áo cánh tay của hắn lập tức bị đốt cháy, hiện ra cánh tay tráng kiện đầy gần xanh kia.
Lúc này, mọi người đã nín thở, người ở gần hắn đều có thể cảm nhận được cỗ chân khí kinh khủng kia, loại lực bộc phát đột nhiên xuất hiện này, chấn nhiếm đám thiếu nam thiếu nữ kia, lúc này bọn họ đối với chuyện Thẩm đánh bại trưởng lão Dược gia là không còn nghi ngờ gì nữa, chỉ dựa vào uy áp của cỗ chân khí này đã khiến cho bọn hắn phải lạnh người!
Thẩm Tường tinh thần hăng hái, theo cỗ chân khí song thuộc tính này tràn vào cánh tay của hắn, nắm chắc quả đấm, vung quyền ra! Nắm đấm mãnh liệt như cuồng lôi, nhanh như thiểm điện, hung hăng va chạm vào trên tảng đá lớn.
Chỉ nghe thấy một tiếng "Ầm ầm" truyền đến, tảng đá lớn này lập tức bị đập thành vỡ tan tành, rơi lả tả trên đất, bụi mù theo ảnh hưởng của chân khí mà bay vút lên bốn phía!
P/S: Ta thích nào... chương 5.