Ngạo Thiên(Đấu Phá+LOL+Kim Dung)
Chương 2 : Tiêu Nhược Tuyết
Ngày đăng: 02:04 27/06/20
Sau khi chơi đùa với Minh Nguyệt đến tối, hắn trở lại phòng. Bước nhẹ xuống gường, đưa mắt đánh giá gian phòng. Đây là một gian phòng được thiết kế theo phong cách Đông - Tây kết hợp nhưng đồ dùng trong phòng rất đơn giản, ga gường, chăn, gối thì đã cũ. Bỗng cánh cửa mở ra, một trung niên đã ngoài tứ tuần bước vào, khẽ khựng lại khi thấy hắn đang đứng giữa phòng nhìn quanh, khuôn mặt tang thương vì năm tháng dãn ra thay bằng khuôn mặt mang vài phần kích động.
- Phong nhi, ngươi đã tỉnh.
Lục lại trí nhớ, người trung niên này thì ra là phụ thân hắn Tiêu Hà.
- Phụ thân, hài nhi không sao người đừng lo. - Hắn mĩm cười nói.
Khuông mặt Tiêu Hà khẽ nhăn lại:
- Để ta xem.
Tiêu Hà nắm lấy tay hắn, truyền và kinh mạch của hắn vài tia đấu khí. Một lúc sau, Tiêu Hà thở ra một hơi:
- Không sao thì tốt, tên Tiêu An đó đã nhiều lần gây khó dễ, lần này ta sẽ nói với Tiêu tộc tưởng đòi lại công đạo cho ngươi.
Vừa nhắc đến Tiêu An thì lửa giận trong lòng hắn lại bùng lên. Tiêu An là cháu trai của Đại trưởng lão nên từ trước đến giờ hắn vẫn nhịn, nhưng giờ không phải là Tiêu Phong của trước kia nữa nên hắn muốn trả thù. Tiêu An là vì Tiêu Linh vị hôn thê của hắn từ nhỏ, nhưng khi biết hắn không thể tu luyện đấu khí thì Tiêu Linh đi theo Tiêu An.
- Ký chủ nhận được nhiệm vụ “Trả thù Tiêu An”, phần thưởng: 500 kim tệ.
Trò chuyện với hắn một lúc thấy hắn không sao, Tiêu Hà xoay người bước đi, để lại không gian yên tĩnh cho hắn. Đêm hôm đó, Tiêu Phong bắt đầu tu luyên 'Ngạo Thiên'.
Ngạo Thiên Quyết
Thần giai đỉnh phong Gồm chín tầng, mỗi tầng có một skill kèm theo Theo lộ tuyến công pháp mà tu luyện, một vòng, hai vòng, năm mươi ba vòng
- Phá cho ta.
Bỗng hắn quát một tiếng, trên ngươi hắn toát lên màu sáng chói. Một lúc sau, ánh sáng biến mấy, để lại hắn sự hưng phấn
- Con mẹ nó, đúng là Thần giai công pháp, ta chỉ bước vào tầng 1 mà đạt Ngũ đoạn Đấu Khí, đúng là ông trời giúp ta mà.
Tiêu Phong hưng phấn nói. Hưng phấn qua đi, hắn bắt đầu suy nghĩ về tương lai của mình
- Giờ ta đạt được Thần giai công pháp, chính là lúc bảo vệ gia đình người thân a, cơ mà Tiêu An đón chờ lửa giận của ta, các ngươi nữa những kẻ đã khinh bỉ ta haha.
Sáng hôm sau, hắn chuẩn bị tất cả vào rừng lịch lãm, hắn biết một thiên tài không thực chiến thì không làm được đại sự. Như cảm thấy điều gì, hắn quay người lại, đứng trước cửa là 1 thiếu nữ kém hắn 1 tuổi, chính xác hơn đưa là em gái tiện nghi của hắn 'Tiêu Nhược Tuyết'
- Ca Ca, huynh định đi đâu? - Tiêu Nhược Tuyết nghi hoặc nhìn hắn.
- Ta định lịch lãm vài hôm, chuẩn bị cho Cuộc Thi Gia Tộc.
Tiêu Phong ngãi đầu nói. Đứng trước mặt Tiêu Nhược Tuyết, hắn thật sự không quen, vì hắn chỉ vừa dung hợp vài ngày mà thôi.
- Cho muội đi cùng được không? - Tiêu Nhược Tuyết háo hức nhìn hắn.
- Không được, muội đi cùng làm sao ta có thể chiến đấu. - Hắn buồn bực nói, hắn rất muốn nói "muội đi rất nguy hiểm" nhưng đẳng cấp của nàng lại cao hơn hắn thế nên đành buồn bực.
Tiêu Nhược Tuyết vui vẻ nhìn hắn, đã lâu rồi nàng không nhìn thấy hình ảnh này của hắn, hình ảnh mà lúc nhỏ đã in sâu vào tâm khảm nàng, nàng rất muốn gặp lại, giờ đã gặp được, còn không vui mừng sao. Ánh mắt nàng tràn đầy yêu thương ôn nhu nhìn hắn. Tiêu Phong thấy nàng nhìn hắn như vậy thì da đầu run lên.
- Tuyết Nhi, ta đi trước, muội cứ ở nhà chăm sóc Phụ Thân.
Tiêu Phong trực tiếp bỏ chạy. Thấy hắn chất vất như vậy, Tiêu Nhược Tuyết bỗng hoài niệm, đã bao năm rồi. Trong đôi mắt nàng tràn đầy mong chờ
- Ca Ca, không biết huynh nghĩ sao, nhưng nếu huynh bước qua cuộc Kiểm Tra Gia Tộc thì Phu Quân của Tiêu Nhược Tuyết này chắc chắc là huynh rồi - Nàng nhìn theo hướng hắn đi, nói ra một lời hứa kinh người, một lời hừa làm hắn yêu nàng hơn ai hết, một lời hứa tinh phong huyết vũ
Ps: Chương này hơi ngắn, cơ mà chương sau bù
- Phong nhi, ngươi đã tỉnh.
Lục lại trí nhớ, người trung niên này thì ra là phụ thân hắn Tiêu Hà.
- Phụ thân, hài nhi không sao người đừng lo. - Hắn mĩm cười nói.
Khuông mặt Tiêu Hà khẽ nhăn lại:
- Để ta xem.
Tiêu Hà nắm lấy tay hắn, truyền và kinh mạch của hắn vài tia đấu khí. Một lúc sau, Tiêu Hà thở ra một hơi:
- Không sao thì tốt, tên Tiêu An đó đã nhiều lần gây khó dễ, lần này ta sẽ nói với Tiêu tộc tưởng đòi lại công đạo cho ngươi.
Vừa nhắc đến Tiêu An thì lửa giận trong lòng hắn lại bùng lên. Tiêu An là cháu trai của Đại trưởng lão nên từ trước đến giờ hắn vẫn nhịn, nhưng giờ không phải là Tiêu Phong của trước kia nữa nên hắn muốn trả thù. Tiêu An là vì Tiêu Linh vị hôn thê của hắn từ nhỏ, nhưng khi biết hắn không thể tu luyện đấu khí thì Tiêu Linh đi theo Tiêu An.
- Ký chủ nhận được nhiệm vụ “Trả thù Tiêu An”, phần thưởng: 500 kim tệ.
Trò chuyện với hắn một lúc thấy hắn không sao, Tiêu Hà xoay người bước đi, để lại không gian yên tĩnh cho hắn. Đêm hôm đó, Tiêu Phong bắt đầu tu luyên 'Ngạo Thiên'.
Ngạo Thiên Quyết
Thần giai đỉnh phong Gồm chín tầng, mỗi tầng có một skill kèm theo Theo lộ tuyến công pháp mà tu luyện, một vòng, hai vòng, năm mươi ba vòng
- Phá cho ta.
Bỗng hắn quát một tiếng, trên ngươi hắn toát lên màu sáng chói. Một lúc sau, ánh sáng biến mấy, để lại hắn sự hưng phấn
- Con mẹ nó, đúng là Thần giai công pháp, ta chỉ bước vào tầng 1 mà đạt Ngũ đoạn Đấu Khí, đúng là ông trời giúp ta mà.
Tiêu Phong hưng phấn nói. Hưng phấn qua đi, hắn bắt đầu suy nghĩ về tương lai của mình
- Giờ ta đạt được Thần giai công pháp, chính là lúc bảo vệ gia đình người thân a, cơ mà Tiêu An đón chờ lửa giận của ta, các ngươi nữa những kẻ đã khinh bỉ ta haha.
Sáng hôm sau, hắn chuẩn bị tất cả vào rừng lịch lãm, hắn biết một thiên tài không thực chiến thì không làm được đại sự. Như cảm thấy điều gì, hắn quay người lại, đứng trước cửa là 1 thiếu nữ kém hắn 1 tuổi, chính xác hơn đưa là em gái tiện nghi của hắn 'Tiêu Nhược Tuyết'
- Ca Ca, huynh định đi đâu? - Tiêu Nhược Tuyết nghi hoặc nhìn hắn.
- Ta định lịch lãm vài hôm, chuẩn bị cho Cuộc Thi Gia Tộc.
Tiêu Phong ngãi đầu nói. Đứng trước mặt Tiêu Nhược Tuyết, hắn thật sự không quen, vì hắn chỉ vừa dung hợp vài ngày mà thôi.
- Cho muội đi cùng được không? - Tiêu Nhược Tuyết háo hức nhìn hắn.
- Không được, muội đi cùng làm sao ta có thể chiến đấu. - Hắn buồn bực nói, hắn rất muốn nói "muội đi rất nguy hiểm" nhưng đẳng cấp của nàng lại cao hơn hắn thế nên đành buồn bực.
Tiêu Nhược Tuyết vui vẻ nhìn hắn, đã lâu rồi nàng không nhìn thấy hình ảnh này của hắn, hình ảnh mà lúc nhỏ đã in sâu vào tâm khảm nàng, nàng rất muốn gặp lại, giờ đã gặp được, còn không vui mừng sao. Ánh mắt nàng tràn đầy yêu thương ôn nhu nhìn hắn. Tiêu Phong thấy nàng nhìn hắn như vậy thì da đầu run lên.
- Tuyết Nhi, ta đi trước, muội cứ ở nhà chăm sóc Phụ Thân.
Tiêu Phong trực tiếp bỏ chạy. Thấy hắn chất vất như vậy, Tiêu Nhược Tuyết bỗng hoài niệm, đã bao năm rồi. Trong đôi mắt nàng tràn đầy mong chờ
- Ca Ca, không biết huynh nghĩ sao, nhưng nếu huynh bước qua cuộc Kiểm Tra Gia Tộc thì Phu Quân của Tiêu Nhược Tuyết này chắc chắc là huynh rồi - Nàng nhìn theo hướng hắn đi, nói ra một lời hứa kinh người, một lời hừa làm hắn yêu nàng hơn ai hết, một lời hứa tinh phong huyết vũ
Ps: Chương này hơi ngắn, cơ mà chương sau bù