Nghe Nói Tổng Tài Thầm Yêu Tôi

Chương 24 :

Ngày đăng: 16:50 27/05/20


Tô Tiêu Tiêu cảm thấy may mắn vì tửu lượng của bản thân cũng không tệ lắm, tuy rằng vẫn có chút chóng mặt nhức đầu, nhưng không có hoàn toàn đánh mất lý trí, cô nhìn Chu Lâm Duyên rất bình tĩnh nói: "Chu tổng anh uống nhiều rồi, có muốn tôi gọi Lý Cao giúp anh không "



Chu Lâm Duyên nhìn chằm chằm cô, ý cười trong mắt dần thu liễm, sắc mặt cũng trầm xuống.



Tô Tiêu Tiêu nhìn anh một cái, không nói thêm lời nào nữa liền xoay người rời đi.



Lúc Lý Cao đi ra liền nhìn thấy Chu Lâm Duyên dựa vào ven tường hút thuốc, anh hơi rũ mắt, khuôn mặt không có cảm xúc, cũng không biết là đang suy nghĩ cái gì.



Lý Cao có điểm lo lắng, anh ta đi lại gần quan tâm hỏi: "Chu tổng, ngài không có việc gì chứ "



Chu Lâm Duyên cúi đầu búng búng khói bụi, sau đó mới ngẩng đầu nhìn Lý Cao. "Gần đây trong công ty có tin đồn về tôi?"



Lý Cao sửng sốt, "...... Ngài là chỉ"



"Tôi khi nào thì có thêm vị hôn thê?"



Lý Cao vừa nghe lời này lập tức hiểu rõ. "Gần đây công ty đích xác có không ít người truyền ra chuyện này."



Chu Lâm Duyên nhíu mày, sắc mặt trở nên khó coi, anh nhìn chằm chằm Lý Cao. "Truyền ra khi nào và ai là người truyền ra, vì cái gì không nói cho tôi biết?"



Lý Cao sợ tới mức ngực run lên, hốt hoảng nói: "Đã một thời gian rồi, không có nói cho ngài là bởi vì...... tôi cũng nghĩ đó là sự thật."



Lý Cao chỉ là một trợ lý, đối với sinh hoạt cá nhân của Chu Lâm Duyên anh ta cũng không hiểu rõ.



Huống chi công ty cùng Lâm gia đích xác có chiều sâu về hợp tác, nếu thật sự liên hôn cũng là chuyện bình thường.



Hơn nữa lần trước cũng chính mắt anh ta nhìn thấy mẹ Chu tổng mang theo thiên kim Lâm gia dạo trung tâm thương mại, cho nên mới nghĩ trong nhà Chu tổng đã an bài việc hôn nhân.



Sau này Lâm tiểu thư tiếp nhận phỏng vấn, lúc phóng viên hỏi đến chuyện này cô ấy cũng không có trực tiếp phủ nhận. Nên là anh ta mới nghĩ đây là sự thật.



Chu Lâm Duyên nghe được nhíu mày, nhìn chằm chằm Lý Cao. "Tôi thích ai chẳng lẽ cậu không biết"



"Ngài thích...... Tô tiểu thư"



Chuyện Chu Lâm Duyên thích Tô Tiêu Tiêu vẫn luôn là suy đoán của Lý Cao. Về chuyện tình cảm của Chu Lâm Duyên, anh ta một trợ lý nho nhỏ nào dám hỏi đến.



Chu Lâm Duyên nhìn anh ra một cái, lúc sau mới lạnh giọng phân phó. "Sáng ngày mai lại để tôi nghe thấy lời đồn này thì cậu cũng đừng làm việc nữa. Nhanh chóng đem tin tức trên mạng toàn bộ gỡ xuống."



"Vâng." Lý Cao lập tức đồng ý.



......



Xã giao kết thúc đã là 1 giờ sáng.



Chu Lâm Duyên đêm nay không trở về nhà cũ, anh bảo tài xế đưa trở lại Lâm Thủy Đài.




"Tiêu Tiêu, a Quyên, bên này." Ven đường một chiếc xe dừng lại, Từ Hân ở trong xe thò đầu vẫy vẫy tay với hai cô.



"A... chúng tôi tới đây." Đường quyên trả lời rồi nhanh chóng lôi kéo Tô Tiêu Tiêu chạy tới chiếc xe.



Thời gian học nâng cao sắp kết thúc, vì vậy mấy bạn học cùng cô đã hẹn tối hôm nay đi quán bar chơi.



Tô Tiêu Tiêu cùng Đường Quyên đi tới rồi ngồi vào ghế sau, rất nhanh chiếc xe liền lăn bánh rời đi.



Lên xe, Đường Quyên kể cho Từ Hân nghe. "Chúng tôi vừa mới từ phòng tranh đi ra liền nhìn thấy một người đàn ông rất đẹp trai."



"Tôi cũng thấy được! Có phải là người đàn ông bên cạnh chiếc xe màu đen "



"Đúng đúng, anh ta lớn lên rất tuấn tú đi" Đường Quyên có chút kích động, cô ấy lại nói tiếp theo: "Vừa rồi anh ta vẫn luôn nhìn Tiêu Tiêu."



"Oa...Tiêu Tiêu...anh ta không phải là đối với cô nhất kiến chung tình đấy chứ"



Tô Tiêu Tiêu cười gượng.



Nhất kiến chung tình cái quỷ gì chứ.



Bởi vì cuối tuần hơn nữa còn có nhóm nhạc biểu diễn cho nên quán bar có rất nhiều người.



Tô Tiêu Tiêu vừa muốn đi vào thì di động ở trong túi vang lên, cô lấy ra xem thấy là Triệu Kỳ gọi tới.



Vừa muốn chuẩn bị nhận, cánh tay đột nhiên bị một lực mạnh mẽ túm chặt.



Tô Tiêu Tiêu sợ tới mức hét lên một tiếng, cô quay đầu lại thì thấy Chu Lâm Duyên đứng ở phía sau.



Tô Tiêu Tiêu lập tức lớn giọng nói. " Anh đang làm gì vậy hả! Doạ tôi sợ muốn chết!"



Chu Lâm Duyên vẫn đang lạnh mặt, nghe vậy mới cười lạnh. "Dọa cô sợ sao. Vừa mới không phải không quen biết tôi sao"



Tô Tiêu Tiêu: "..."



Cô đang định rút tay về nhưng mà Chu Lâm Duyên túm rất chặt, căn bản không có ý tứ muốn buông ra.



Cô có chút bất đắc dĩ, ngẩng đầu nhìn lại anh. Nếu đã không tránh được thì cô đành phải vui vẻ chào hỏi với anh. "Chu tổng...thật trùng hợp nha. Anh tới đây công tác hả?"



"Tô Tiêu Tiêu...cô còn tiếp tục giả ngu." Chu Lâm Duyên không lưu tình chút nào mà vạch trần cô.



Vẻ tươi cười trên mặt Tô Tiêu Tiêu tức khắc suy sụp, cô cái gì cũng không muốn nói, lạnh lùng nhìn anh một cái rồi quay đầu liền đi.



Nhưng mà Tô Tiêu Tiêu còn chưa kịp đi bước nào thì cánh tay lại bị túm lấy, cả người nhào vào lồng ngực Chu Lâm Duyên, anh chế trụ đầu của cô rồi cúi đầu hôn xuống.