Nghề Nuôi Gái

Chương 111 :

Ngày đăng: 11:08 18/04/20


Đọc mãi đến giờ chắc không ít ông thắc mắc:



- Đm, sao nhân viên nhà thằng này ngoan, ngon mà lại hiền thế. Em nào cũng hoàn cảnh đáng thương nữa.



Các ông hay nhỉ, tôi chỉ mới kể hoàn cảnh của mỗi đứa, và tôi nhớ không nhầm tôi mới chỉ khen cái Ngọc là ngoan thôi. Còn đâu chúng nó toàn không phải dạng vừa.



Toàn rách giời rơi xuống cả đấy, những chuyện đáng thương của chúng nó đều là thật, nhưng tiểu sử ăn chơi của một vài đứa nghe xong cũng còn thấy lẫy lừng.



Cặp đôi ăn chơi nhất trong nhà phải kể đến Hương và Trang. Cái Hương trước bị chị lừa bán cho một chủ ở Nam Định đợt trước tôi có kể qua rồi. Nó bị bán sau đó bà chủ Béo dẫn nó đi bán trinh giá 20tr. Sự thật là ở một số nơi bọn chủ còn bắt nhân viên chơi Đá. Lý do vì sao chủ nó làm thế thì rất dễ hiểu, cho nhân viên chơi đá chúng nó đi làm không biết mệt, mà còn dễ quản lý, suốt ngày thơ thẩn trong nhà, mà cũng chẳng đi đâu được vì cổng lúc nào cũng khoá. Đôi ba lần đầu chúng nó cho chơi miễn phí, chơi ké không mất tiền. Sau ngấm dần, vã không có thì nó vẫn cho chơi, nhưng trừ vào tiền làm được.



Cứ như thế có đứa làm 2 năm còn không đủ tiền trả nợ cho chủ. Trốn không trốn được, lại còn rơi vào cảnh nghiện ngập. Sống không có lối thoát, bản thân tôi thì cũng chưa chơi cái thứ cứt chó đó bao giờ. Hỏi tôi kẹo, ke chơi như nào tôi còn biết chứ đá thì chết cũng đéo bao giờ động vào. Vì chưa từng thử qua nên tôi chẳng hiểu nó có thèm như heroin hay không. Nhưng sau xảy ra chuyện thì tôi nghĩ nó cũng Nghiện như heroin. Đợt đó cái Hương xuống đây làm cũng phải được 4 tháng rồi. Nhà tôi không cho đứa nào chơi Đá cả nhé. Thế nên lúc nó xuống làm không nghĩ nó chơi đá. Còn trẻ quá mà, vậy mà có một hôm như này.



Hôm đó là ngày nó đến tháng, nó mới xin tôi cho nó đi xăm cái hình gì ở vai ấy. Tôi hỏi nó xăm ở đâu thì nó bảo bạn nó quen gần đây bảo đến nhà nó nó xăm cho. Tôi bảo:



- Gọi nó xuống đây, sang nhà nghỉ thuê một phòng mà xăm cho nó thoải mái.



Nhưng nó không chịu, nó bảo:



- Đằng nào em cũng không làm được anh cho em đi chơi tí.



Ừ thì nó nói thế tôi cũng đồng ý. Như thường lệ thì tôi bảo gọi thằng kia đến đón, để tôi còn lấy thông tin. Một lúc sau thằng kia chạy con Ex đến đón con Hương. Nhìn cũng ra dáng dân anh chị mới lớn lắm, đầu đội mũ, mặc áo bó sát hoa hoè hoa sói, nói chung thằng này có gương mặt theo tôi hay gọi mấy thằng trẻ trâu là Mặt Hãm ***. Nhìn nó cũng có thể đoán cái loại này không phải dạng tử tế. Tôi mới bảo:



- Cho anh xin cái số điện thoại, với xem qua cái chứng minh thư của chú cái.



Nó đọc số điện thoại cho tôi mà mồm vân nhóp nhép nhai kẹo cao su. Thề nó đéo làm gì mình chứ không tôi chỉ muốn đấm chết cụ nó đi. Mặt thì câng câng, thái độ thì lấc cấc. Cũng hiểu được vì nó nghĩ tôi là làm thuê cho bà chủ, chứ đéo biết tôi là em bà ấy. Đọc số điện thoại xong nó nói:
- Đúng nhà thằng mà anh T gửi ảnh cho em xem.



Đứng ngoài cổng đợi phải mất 15" thì thằng kia mới đi con Ex về trước ngõ. Nó thản nhiên như không có gì, mặt ngáo ngơ. Tôi hỏi:



- Hai đứa nhân viên nhà tao đâu...!??



Nó nhìn tôi:



- Em không biết, chúng nó về từ lâu rồi....!!



Chị tôi túm tóc vả nó một cái rõ đanh, mồm chửi:



- *** mẹ con chó này, mày biết tao là ai không...!?? Mày đưa nhân viên nhà tao đi mà giờ bảo không biết á....Bốp....lại thêm một cái vả nữa.



Nó định bật lại thì mấy thằng em lao vào giữ. Chị tôi tiếp:



- Mày thích chết à, đi vào mở cửa nhà tao xem mày giấu chúng nó ở đâu.



Nó mở cửa, nhìn qua không thấy ai.....Nhưng trong góc nhà có.....................



- ------------------



Sorry các thím lẽ ra chap 11 là về xxx nhưng e nghĩ lại không muốn dây vào rắc rối. Nên phải viết vội lại một chap khác để bù....E nghĩ câu chuyện nên xung quanh công việc và những chyện trong nghề là đủ...!!!!!!!