Nghề Nuôi Gái

Chương 114 : "pha lừa đảo không thành công. "

Ngày đăng: 11:08 18/04/20


Về đến nhà cái Trang tíu tít đeo balo, tay cầm cái bọc gì khá cồng kềnh chạy vào, còn cái Vali to như mả bố thằng ăn mày nó để lại cho tôi, nó đứng giữa nhà nói rõ to:



- Em xuống rồi đây, có quà, có quà...



Mấy đứa kia nghe thấy thế chạy ra:



- Đâu quà đâu, quà gì thế....Có món gì ngon à..!??



Bọn nó hỏi tới tấp, hỏi dồn dập, cái Trang mới lôi một cái túi đen to tầm 5 cân mở ra:



- Măng Đắng nhé, hôm qua em đi hái cả ngày đấy....Ngon không, ngon không....!??



Măng thì tôi lạ gì, nhưng loại măng đắng này thì lần đầu tôi thấy, nó to hơn ngón chân cái một chút nhìn nó tròn tròn, có độ dài phải đến hơn 20cm, màu đen tím, xung quanh vẫn còn nguyên những cái lá sắc nhọn. Bọn kia ồ lên:



- Uầy, nhìn em thế mà giỏi gái nhỉ, hái được toàn măng to thế này. Cái này ăn ngon lắm đó anh....!!?



Tôi hỏi:



- Thế măng này làm món gì thì ngon...?? Anh chưa chế biến cái này bao giờ..!?



Trang ra vẻ tự hào:



- Trên em làm sạch xong chỉ xào với mỡ hành là ăn luôn anh ạ....Ngon lắm đó...Dưới này không có đâu..!??



Thì đúng thật, thành phố móc lol đâu ra tre mà có măng...Toàn mua măng ngâm sẵn ở chợ, chứ bản thân tôi ngày trước đi bộ đội cũng mới thấy củ măng một đôi lần. Đợt đó cũng có thằng tiểu trưởng tên Nghĩa nhà trên vùng cao, mỗi lần đi thao trường tập tành là nó lại tách đoàn chui vào mấy bụi tre trong bìa rừng, không biết nó làm gì...?? Nhưng lúc về trong túi nó lúc nào cũng có vài củ măng. Đợt đó tôi thấy củ măng nó mang về tròn ủng mà ngăn ngắn chứ không dài như măng bọn này. Thằng Nghĩa bảo đợi nó ngâm măng chua cho anh em ăn. Thằng đó làm kỳ công lắm, nó bóc, nó thái rồi còn đi xin nước vôi ngâm măng...No tìm lọ, mua dấm, mua tỏi, mua ớt về ngâm. Nhìn lọ măng ngâm trắng tinh, có ớt, có tỏi ngon vãi *** ra. Nhưng nó bảo cất đi....3 ngày sau mới được ăn.



Mấy hôm sau, đi ăn cơm nó gọi mấy thằng đến ăn chung. Thường thì tiểu trưởng bọn nó ngồi với nhau, lúc nào kiểu tao cũng phải trên cơ với chúng mày. Nhưng đấy là nói bọn tiểu đội trưởng cũ với lính mới. Còn bọn tôi khi đó cũng sắp ra quân rồi, lớp tiểu trưởng sau cũng chỉ là ngang phân. Nên toàn gọi mày tao, trước mặt cán bộ mới phải xưng hô lễ phép. Được cái sống như thế nó vui, bữa chiều hôm đó tôi cũng la liếm vác bát cơm sang bàn nó thử tí măng ngâm. Vừa mở ra mùi dấm tỏi đã thấy thơm nức cả mũi, bỏ măng ra bát là mấy thằng chén luôn. Phải nói là Ngon Tuyệt Cú Mèo. Măng nó vừa giòn, vừa chua chua, cay cay, pha tí chát đầu lưỡi....Ăn đưa cơm đéo thể chịu được. Từ đó tôi nghiện mẹ nó món măng ngâm. Ngày nào tôi cũng đòi nó, nó cười hềnh hệch ra điều thích thú lắm:



- Ngon đúng không..!?? Thế thằng nào hôm đầu tao mang về còn bảo cái cục gì đấy..



Tôi cười:



- Thì đéo ai nghĩ nó ngon thế...Hôm nào ngâm tiếp đi.



Từ đó mỗi lần đi tập lúc nghỉ giải lao là nó cùng tôi thêm 1-2 thằng nữa đi mò măng, mà đa số tôi đéo tìm thấy củ nào. Đi cho nó đủ quân số,nó còn bảo:


Trang trả lời:



- Tao về quán lấy đồ, mi đến quán đón tao đi.



Thách cụ nhà chúng nó cũng không dám đến cửa quán, cứ lòng vòng như vậy bọn kia không đón được người, bọn tôi thì không rõ chúng nó đứng ở đâu vì cái Trang ko ra sao chúng nó lộ mặt. Con Hương thì cứ giục, cái Trang thì sợ không dám đi. Mấy thằng nhà tôi đi tìm không thấy đâu cũng quay về quán. Cái Trang đang bật loa ngoài nói chuyện với cái Hương thì một thằng bên cái Hương giật máy, nó biết nó bị lừa xuống đây mà không đón được người rồi:



- *** mẹ con phò kia, mày lừa bọn bố xuống đây hả..!!? Bố mày không phải trò đùa của chúng mày.



Tôi nói luôn:



- Cái *** con mẹ mày mấy thằng chó, đang đứng đâu để bố cho chúng mày đùa luôn này.



Thằng kia cười bẩn:



- Tao không ngu con chó ạ, nãy chúng mày đi một đống xe máy ra chỗ gần bưu điện bố biết rồi. Mày cũng khôn đấy nhưng quên mẹ mày đi.



Khi đó tôi cay lắm,tôi cùng mấy thằng phóng xe lên đoạn đó tìm, vì chắc chắn bọn nó cũng gần bưu điện nhưng đỗ xe ở góc khuất chứ không phải đối diện:



- *** mẹ mày, giỏi đứng con mẹ mày ở yên đấy....!!!



Nó lại tiếp:



- Có cái đầu buồi tao ấy, chào mày nhé....Ít ra tao vẫn lừa được một con của mày. - Nó nói cùng giọng cười chó đẻ. Và tôi có nghe thoáng thấy tiếng cái Hương như bị ai bóp cổ.



Chưa bao giờ tôi thấy cay dái như vậy, mặc dù cũng không mất gì, vì cái Hương lúc nó trốn đi thì cũng chẳng phải người quán tôi nữa. Nhưng mà nghe vẫn ức....Cố lượn một vòng dù tôi biết có mà tìm được *** chúng nó nữa. Về đến nhà cái Trang hỏi:



- Có thấy tụi nó không anh..!??



Tôi bực nhưng cố nói nhẹ:



- Tìm sao được, chúng nó đi từ bao giờ.



- À anh ơi, nãy chị em gọi điện bảo chiều mai xuống đến đây anh ạ..!!!



Ít ra vẫn còn có được tin vui, thôi thì cố quên thằng mặt *** kia đi tôi quay lại với công việc thường ngày. Trong đầu nghĩ con Hương về quả này không bị chúng nó đánh tôi đi đầu xuống đất. Sau hôm đó thì số điện thoại cái Hương lại thuê bao, zalo hiện truy cập từ ngày hôm qua..........