Nghề Nuôi Gái
Chương 117 : Truyện ma "kinh dị"
Ngày đăng: 11:08 18/04/20
Coi như đây là phần ngoại truyện, tôi là người sống thực tế nhưng lại rất thích nghe truyện ma, chuyện nói về bùa chú, ngải ngủng các kiểu. Nhiều lần nghe chúng nó ngồi nói chuyện về việc làm bùa trên dân tộc là tôi hóng lắm. Dưới xuôi thì những câu chuyện kể về gái dân tộc bỏ bùa chắc ai cũng đã một lần nghe qua. Nhưng để mà nghe chính dân bản địa kể thì trừ khi các ông lặn lội lên trển thì mới được nghe, chứ không cũng toàn nghe người này hóng qua người nọ.
Vì thế tôi muốn nghe những câu chuyện kinh dị do chính mấy đứa tụi nó kể, không những thế một hai đứa ở nhà tôi còn nói từng là nạn nhân của Ma Quỷ. Vào một hôm trời mưa to lắm, mưa được một lúc thì bị cắt cmn điện, nhà thì ngoài phòng tiếp khách có lắp cái bóng tích điện. Cho nên mất điện phòng khách vẫn sáng. Nhưng ánh sáng nó yếu ớt chứ không được như bình thường. Cả lũ kéo nhau ra ngoài phòng khách ngồi. Tôi mới khơi mào:
- Kể truyện ma anh nghe đi mấy đứa, hôm nọ anh nghe chuyện bùa ngải của tụi mày hay quá. Kể anh nghe tiếp đi.
Không thấy đứa nào đáp lời, tôi tiếp:
- Kể đi, mai thích ăn gì anh mua về nấu..!
Cái Hoa nói:
- Nhưng sợ lắm anh ạ. Trên em mà nhắc đến ma là nó theo đấy. Kiểu như nhắc nó là nó tìm mình ấy....!!
Tôi cố gạ gẫm:
- Trên bọn em nó thế, chứ dưới này không sợ. Dưới này thành phố không có ma đâu.
Ngập ngừng một lúc chúng nó mới bắt đầu kể. Cái Mỹ bắt đầu trước:
- Trên em có Ma Cà Rồng đấy anh ạ.
Vãi cả ma cà rỗng, tôi tưởng ma cà rồng là ma tây mà bọn nó hay gọi là Dracula chứ. Trên dân tộc mà cũng có ma cà rồng, nghe vô lý. À mà nhắc lại cái Mỹ với cái Hoa ở Yên Bái nhé. Tôi nghĩ chúng nó trêu mình:
- Mày đùa anh à. Có thật không đấy.
- Em nói thật, anh có nghe không...!??
Cả bọn lắc đầu, cái Linh xua tay nói:
- Làm bùa không có hậu đâu anh ơi, sau này nó ám vào người hết. Chỉ được lúc còn duyên thôi. Đến lúc hết duyên sống khổ sở lắm, mặt mũi lúc đấy già với xấu đi nhanh cực. Bọn nào mà dùng bùa sau này nhìn mặt mũi phát hiện ra ngay. Em không dại...!!
Đang nghe truyện chăm chú con Trang tự nhiên vỗ vai cái Linh xong oà một cái rõ to. Cả lũ giật mình, cái Linh đang ngồi ghế mà suýt rơi xuống đất. Linh cay cú quay ra xổ tiếng dân tộc mà tôi đoán là chửi cái Trang. Cái Trang thấy doạ được chị thì cười như vớ được vàng. Bố con ngộ phá game mà đm nó lúc nó hét tôi cũng giật thót người. Tôi hỏi tiếp:
- Thế bùa "Mắt Rắn" là bùa gì...!!??
Cái này thì không thấy đứa nào kể, cái Dung cũng chẳng nói gì..Chắc động chạm đến nhau nên chúng nó cũng chẳng muốn nói. Mà thôi cái bùa này tôi cũng nghe qua loa cũng hiểu công dụng của nó như thế nào rồi. Tôi không hỏi thêm nữa, bọn nào cũng kể còn mỗi Dung là chưa kể truyện gì:
- Thế quê Dung không có ma quỷ gì à...!?
Cái Dung nó ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
- Không anh ạ, trên em không ma quỷ gì nhưng biến thái nhiều lắm, hiếp dâm trẻ con liên tục. Mà công an họ chẳng làm gì đâu, nó làm với bao người mãi sau này công an mới bắt. Mà có một thằng thanh niên sinh năm 92 đi *** trâu. Con trâu hai hôm sau chết, thằng đó biến thái không chịu được luôn ấy. Đến giờ vẫn không ai lấy.
Nghe đến quả *** chết trâu cả nhà cười như điên dại, truyện của cái Dung nó khắm hơn nước mắm. Tự nhiên nó chốt quả truyện làm bao nhiêu nỗi sợ lúc nãy bay biến hết. Tôi vừa cười sằng sặc vừa nói:
- *** mẹ, đến trâu nó *** còn chết thì bố ai dám lấy nó. Về nhà nó *** cho lại không thấy ngày mai luôn nớ... - Tôi cố giả giọng dân tộc trêu nó.
Cái Dung làm quả kết thợ điện cũng sợ hết hồn, quạt quay, điện sáng. Cả nhà ồ lên:
- Ô có điện rồi, may thế không hôm nay nóng chết.
Câu chuyện *** chết trâu vẫn còn được nhai lại cho đến mấy ngày sau. Cái Dung bị trêu cho lần nào cũng đỏ cả mặt..........