Nghề Nuôi Gái

Chương 128 :

Ngày đăng: 11:08 18/04/20


Làm cái nghề này ngoài những lúc phải cứng với khách ra thì mềm mỏng, khéo léo cũng vô cùng quan trọng. Khách vào nhà không thích còn đuổi ra được chứ cán bộ mà đến thì cứng đến mấy cũng phải mềm. Không những mềm có mà lại còn phải nhũn nữa cơ. Bình thường thì không sao, cứ vui vẻ làm ăn bình thường thôi. Nhưng khi nào có đợt quét là lại chạy như chạy nạn.



Nó theo dây chuyền với hệ thống cả rồi, các quan đi tuần là dân phải cẩn thận. Chẳng phải riêng quán xá, mà các nhà nghỉ đôi khi cũng hết hồn. Thời điểm luân phiên thay đổi cán bộ mới là lúc bị làm phiền nhiều nhất. Các anh ấy tích cực đi kiểm tra trật tự trị an, nhà nào cũng vào hỏi thăm tận tình. Hôm đó là ngày mà cán bộ khu vực mới chuyển về công tác. Trước đó hai ngày thì bà chị tôi cùng các quán xung quanh cũng đã gặp riêng nhau một buổi để nói chuyện.



Tầm đó còn sớm lắm, mới có 10h45, đang ngồi thì có điện thoại từ ông Minh:



- Hôm nay nghỉ sớm đi em ơi, tắt điện đi...Đi kiểm tra đấy...



Tôi vội vàng tắt biển, nhưng vẫn để điện trong nhà. Mấy đứa nhân viên thì đang ngồi xem tivi. Lúc đó nhà còn hai đứa thôi, đợi đến 11h mà chẳng thấy ai đến kiểm tra. Đang đứng hóng thì có mấy xe máy đi đến, hai ông đi đầu thì mặc quần áo dân sự. Mới nhìn cứ tưởng khách tôi đi đến mời mọc:



- Hai anh đi chơi ạ...Hai anh vào nhà rồi.....



Chưa kịp nói hết câu thì hai xe nữa phi lên, hai chú dân phòng chở hai anh xxx trẻ măng. Thấy thế tôi hơi hốt:



- ......vào nhà uống nước anh ạ.



*** mẹ, tí nữa thì "...xem ưng ai thì đi ". Hai anh xxx xuống xe, chú dân phòng cầm dùi cui chỉ vào tôi nói:



- Giờ này mà vẫn chưa đóng cửa cơ à...Không nghe quán triệt à....!??



Đúng hãm *** giờ này mới là giờ làm lại bắt người ta đóng cửa thì ăn cám. Mà cái ông chĩa dùi cui vào mặt tôi tháng nào cũng đến quán làm mấy lít. Biết là đi với cán bộ to nhưng cũng đừng vô tình với nhau như thế chứ, tôi dạ vâng:



- Vâng chú, cháu cũng rút biển rồi có làm nữa đâu. Chú xem cả khu chỉ còn mỗi điện đường...!!



Anh xxx trẻ thì có ăn học nên nói chuyện lịch sự hơn. Anh hỏi tôi:



- Thế nhà mình thường làm đến mấy giờ hả em..!.? Anh thấy mỗi nhà mình còn sáng..!



Tôi cũng trả lời:



- Dạ bình thường đến 11h là đóng cửa anh ạ. Em cũng tắt biển rồi, nhưng mấy đứa em nó ngồi xem nốt bộ phim. Còn hai đứa nữa đi ăn đêm, đợi chúng nó về là nghỉ anh ạ..!!



Nói là đi ăn đêm chứ chẳng lẽ nói em đợi chúng nó đi *** nhau về rồi mới đóng. Mà đóng con mẹ gì giờ này, giờ nghỉ là 1-2h đêm cơ mà. Anh xxx tiếp:



- Thế nhà mình giờ có tất cả bao nhiêu người. Mấy em đây đã đăng ký tạm trú, tạm vắng chưa...!?? À anh tên là *** anh mới chuyển về đây công tác. Hôm nay đi cùng mấy anh em kiểm tra khu vực.



Bỏ mẹ rồi, cái anh trước đây thì tôi quen. Anh này thì tôi nào đã gặp. Mà lại hỏi đến vấn đề tạm trú với tạm vắng thì không biết trả lời thế nào. Phét không được mà khai thật cũng không xong. Không đợi tôi trả lời anh ấy hỏi tiếp:



- Thế em là chủ ở đây à..? Anh tưởng chủ là chị abcd cơ mà..!??
Tôi hỏi chuyện của nó làm sao, nó tiếp tục nói:



- Thì có lần nhà nghỉ họ gọi em sang đi khách. Khách thì nằm trên phòng rồi, em đi sang thì thấy một chị đang đứng nói chuyện với chủ nhà nghỉ cái gì đấy. Xong chị ấy đi lên tầng, em thì cũng nghĩ là chị này đi làm...Em đi theo sau thì thấy chị ấy vào đúng cái phòng mà nhà nghỉ gọi em lên.



Chuyện ly kỳ vãi đái, đang kể thì nó lại nhai. Kiểu ăn tiếp sức, tôi nói:



- Xong làm sao nữa, kể nốt đi rồi ăn..



Nó nuốt xong mới tiếp tục:



- Thì em đứng nhìn, thấy bà ấy vào phòng, nhưng không đóng cửa. Em còn nghe thấy bà ấy nói: Ối zời, chồng với con say thì không về nhà ngủ. Còn vào đây làm gì, khổ say không biết gì thế này. May sao em tìm được anh. Dậy, dậy em dìu về nhà ngủ....Ở đây tốn tiền mà ai chăm.



Cả nhà chăm chú nghe câu chuyện, Hoa tiếp:



- Em thấy thế đi xuống về luôn. Đi qua lễ tân em còn mắng cái thằng ở đó. Con mẹ nó tí nữa thì em chết, thằng lễ tân nó bảo không nhìn thấy em lên. Lúc đó mải khách, nó cũng gọi về cho chị nhưng chị không nghe máy.



Tôi cười quắn ruột:



- Hoa may vl, sang sớm tí nữa thì bà ấy tóm cả đôi.



Hoa kể tiếp:



- Em đứng bên dưới, thấy bà vợ dìu ông chồng từ trên tầng xuống. Còn trả nhà nghỉ 50k tiền phòng. Xong cảm ơn thằng lễ tân rối rít. Bà ấy bảo bà ấy nãy thoáng thấy bóng chồng vào đây. Đi vào hỏi thì thấy đúng xe máy chồng, lên phòng thấy ông ấy say quá.



Hai vợ chồng bà ấy về thằng lễ tân mới nói:



- Bố kia giả say đấy, vào đây còn tỉnh như sáo. Còn bảo anh gọi nhân viên cho cơ mà. Thế mà bây giờ không mở được mắt. Tỉnh táo như con cáo.



Cái Hoa đứng chửi thằng kia mấy câu nữa rồi mới về. Tôi không nhịn được cười:



- *** mẹ, may mà cửa phòng không khoá nên bà vợ mở cái được luôn. Chứ ví dụ mà khoá phòng, vợ gõ cửa gọi, ông kia tưởng nhân viên đi ra mở thì đúng ăn ***. Cái Hoa cũng may là đi sau bà ấy, chứ đi trước thi cũng ăn cứt.



Hoa nói:



- Thế em mới nhớ đời.....



Đúng là làm nghề gì cũng luôn có nguy hiểm rình rập...Chuyện thì cũng buồn cười nhưng cũng khá là cay đắng khi chúng nó không phải cặp bồ, không đong đưa các quý ông nhưng khi bị bắt thì Tội Lỗi bao giờ cũng là do tụi nó Hết...!!