Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)

Chương 113 : Hắc Bạch Khó Phân

Ngày đăng: 01:25 19/04/20


Tại khu người giàu có của Thượng Hải, trong một biệt thư Xa hoa. Tiêu Cường ngồi trên sô pha trong phòng khách. trong tay đang cầm một ly rượu, trước mặt hắn đang đứng một đại hán mặc tây trang màu đen, đại hán tên là Sở Qua, là tâm phúc tuyệt đối của hắn.



Mà thân phận Sở Qua cũng không giản đơn, cha hắn là nguyên lão ngày Xưa đi theo Tiêu Thanh Sơn và Trịnh Thiết Quân tranh đấu giành thiên hạ, chỉ là bị chết quá sớm không có cơ hội chia Xẻ thành quả thắng lợi. Từ nhỏ đến lớn, Tiêu Thanh Sơn đều đối đãi Sở Qua như con ruột của mình, rốt cục Xem như có sự bù đắp cho cha của Sở Qua.



“Cường ca, đêm qua vũ hội Xảy ra một việc.” Sở Qua cũng không có quá nhiều câu thúc, đang khi nói chuyện, hắn cầm lấy một ly rượu khác trên bàn, ngồi xuống bên người Tiêu Cường.



Ngày hôm qua sau khi tiệc rượu kết thúc, Tiêu Cường bị an bày lo cho khách nhân nƠi nghỉ ngơi. cũng không có đi tham gia vũ hội. mà trực tiếp rời khỏi Tiêu gia trang viên. Buổi Sáng hôm nay hắn gọi điện thoại cho Mộ Dung Tuyết. nỗ lực mời Mộ Dung Tuyết đi dùng điểm tâm Sáng, kết quả Mộ Dung Tuyết nói cho hắn, nàng đã đến sân bay, phải quay về Hồng Kông sớm, điều này làm cho hắn thập phần phiền muộn.



“Chuyện gì?” Tiêu Cường tùy ý đùa giỡn ly rượu, chất rượu trong ly liên tục chuyển động, tạo thành một lốc Xoáy thật lớn.



Sở Qua nhẹ nhàng uống một ngụm rượu. mới nói: “Ngày hôm qua trong đám khách nhân có một người là người hâm mộ Mộ Dung Tuyết điên cuồng, lúc Mộ Dung Tuyết đang biểu diễn trong vũ hội...”



Nghe được lời thuật lại của Sở Qua. độ lắc ly rượu trên tay Tiêu Cường càng lúc càng lớn, một ít rượu còn sánh ra ngoài. Hắn híp mắt suy nghĩ vài giây, lại nói: “Cậu nói cuối cùng Mộ Dung Tuyết ngồi Xe của Lý Dật rời khỏi trang viên, hơn nữa còn từng đi tới một hội sở dưới tay Trịnh Dũng Cương?"



“Ðúng vậy. Cường ca, có người nói sáng hôm nay cũng là tiểu tử kia đưa Mộ Dung Tuyết tới sân bay.” Sở Qua đáp.



“Phanh!” Tiêu Cường mạnh mẽ cầm ly rượu trong tay ném đi ra ngoài. hung hăng nện lên vách tường, phát ra một tiếng vang giòn, ly rượu trong nháy mắt vỡ vụn, làm vách tường bị nhuộm thành màu đỏ.



Sở Qua nhìn thấy biểu tình âm hàn của Tiêu Cường. thoáng do dự một chút lại nói:“Cường ca, tuy rằng tôi không biết Tiêu thúc quyết định như thế nào, thế nhưng hiện tại tình hình đối với chúng ta mà nói thập phần bất lợi. Chúng ta cần phải áp dụng hành động.”




Nghe được câu trả lời của Tiêu Thanh Sơn trong lòng Lý Dật nhiều ít có chút thoải mái, cũng giống như hắn suy nghĩ, tuy rằng tất cả những việc Tiêu Thanh Sơn đã làm đều cho thấy muốn hắn làm người nối nghiệp, thế nhưng cũng không công khai nói ra, Tiêu Thanh Sơn có chút kiêng kỵ đối với Đái Hồ.



Mà có một số việc tuy rằng tất cả mọi người đều hiện rõ, thế nhưng nói ra hay không là một vấn đề hoàn toàn khác nhau. Bởi vì ngày nào cánh cửa sổ này mở ra. toàn bộ phía nam hắc đạo thậm chí toàn bộ hắc đạo Trung Quốc sẽ dẫn phát ra một hồi động đất thật lớn!



Sau đÓ những ký giả lại hỏi không Ít vấn đề, đều bị Tiêu Thanh Sơn Xảo diệu đá ngược bóng, hiển nhiên, Tiêu Thanh Sơn đã có thói quen với loại tràng diện này.



Sau đó, lão miêu từ phía Sau đi tới, ở phía truớc mở đường, Tiêu Thanh Sơn mang theo Lý Dật thuận lợi đi tới chỗ sân khấu ở trung ương sân rộng. Bởi vì lần này thành lập quỹ từ thiện Hoa Thanh có lực ảnh hưởng không nhỏ, cho nên chính phủ liền phái nhân vật cũng có năng lực không nhỏ đến tham gia nghi thức cắt băng với Tiêu Thanh Sơn. Người nọ là người Lý Dật đã gặp qua trong buổi tiệc rượu hôm qua, đồng thời từng chào hỏi.



Ngoại trừ đại lão chính giới kia. còn có vài người tại Thượng Hải thậm chí toàn bộ thương giới phía nam có năng lực không nhỏ cũng tham gia nghi thức cắt băng, trong nghi thức cắt băng, Sắc mặt Tiêu Thanh Sơn hòa ái, nói chuyện phong nhã, diễn Xuất như một nhân sĩ thành công, trên người không có chút khí tức của hắc đạo kiêu hùng.



Quỹ từ thiện Hoa Thanh đã được bày ra từ mấy tháng trước, các phương diện chuẩn bị đầu tư rất đầy đủ, cộng thêm có được lĩnh đạo chính phủ và những trùm thương trường khác đến đây chúc mừng. có thể nói là thập phần thành công. Thời gian làm nghi thức cắt băng rất ngắn, trong thời gian ngắn ngủi này, các phóng viện điên cuồng khu động cò súng, loang loáng làm hoảng mắt người khác. Có thể dự kiến được, ngày mai các truyền thông báo chí toàn quốc sẽ Xuất hiện tin tức này, mà nguyên bản Tiêu Thanh Sơn vốn là người nắm quyền thế giới ngầm Thượng Hải lại được đội lên chiếc mũ “nhà từ thiện".



Ðiều này mặc dù có sự châm chọc, thế nhưng hiện thực Chính là như vậy, quá trình cũng không trọng yếu, quan trọng là...kết quả. Nghi thức cắt băng rất thuận lợi kết thúc, Tiêu Thanh Sơn và mấy người đến chúc mừng nắm tay cáo biệt, dưới sự bảo vệ của lão Miêu, bài trừ sự vây quanh của các ký giả. một lần nữa lên Xe.



“Tiểu Dật, con nhớ kỹ, thế giới này không có trắng và đen tuyệt đối, chúng ta tuy rằng Xuất thân hắc đạo, thế nhưng cũng phải mặc một chiếc áo khoác màu trắng lên người. làm cho người ta có loại cảm giác hắc bạch khó phân. Làm được tình trạng này. chúng ta mới tính là chân chính thành công." Vừa lên Xe, Tiêu Thanh SƠn lời thật thấm thía nói với Lý Dật.



“Tôi đã biết." Lý Dật gật đầu. khóe mắt cũng chợt nhìn thấy trên kính Xe Xuất hiện một điểm đỎ. Vừa nhìn thấy điểm đỎ kia, đầu tiên hắn liền sửng sốt, sau đÓ Sắc mặt đại biến!