Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)

Chương 115 : Tâm ý

Ngày đăng: 01:25 19/04/20


Tiêu Cường vừa thốt lên, toàn bộ bầu không khí trong phòng khách nhất thời trở nên có chút cổ quái, tựa hồ như nhớ tới điều gì, Trịnh Thiết Quân đăm chiêu liếc mắt nhìn Tiêu Cường, mà Tiêu Thanh Sơn lại cười cười, nói: “Được.”



Trong ánh mắt chăm chú của Lý Dật, Tiêu Cường vẻ mặt phẫn nộ rời khỏi phòng khách biệt thự, mà trên mặt Tiêu Thanh Sơn vẫn như cũ lộ dáng tươi cười.



Sau đó, vào khoảng buổi trưa, Lý Dật đều ở lại trong Tiêu gia trang viên, nhưng cũng không ở chung một chỗ với Tiêu Thanh Sơn, mà vẫn ở lại trong biệt thự số năm của Tiêu gia trang viên.



Tới sáu giờ chiều, Lý Dật vốn định đi tới biệt thự số một tìm Tiêu Thanh Sơn hỏi kết quả sự tình, thế nhưng không đợi hắn ra cửa, một bóng dáng diệu mỹ đã đi vào biệt thự.



Nữ nhân mặc đồ màu đen, trên gương mặt tinh xảo lộ ra biểu tình phức tạp, mà đôi môi của nàng vẫn đỏ tươi như cũ.



Nhìn hình dạng tâm sự nặng nề của Gia Cát Minh Nguyệt, Lý Dật giật mình: “Bắt được hung thủ rồi sao?”



Gia Cát Minh Nguyệt gật đầu.



“Là người của Tiêu Cường?” Con mắt Lý Dật chợt nheo lại.



Nghe được lời Lý Dật, bước chân Gia Cát Minh Nguyệt khựng lại, sau đó nàng cũng không lập tức trả lời Lý Dật, mà trực tiếp đi tới bên cạnh sô pha ngồi xuống, lấy ra điếu thuốc lá đốt lên, nhẹ nhàng rít khẽ.



Nhìn đôi môi đỏ tươi chậm chạp hút điếu thuốc lá, Lý Dật cũng không vội vã hỏi lại, bởi vì sự trầm mặc của Gia Cát Minh Nguyệt đã nói cho hắn đáp án.



“Tiêu tiên sinh đã đưa Tiêu Cường đến Hong Kong. Sau này con đường của cậu đã thực sự thông suốt.” Gia Cát Minh Nguyệt bỗng nhiên ngẩng đầu, dừng trên gương mặt âm trầm của Lý Dật, nhẹ giọng nói.



Lý Dật tự giễu cười cười, không nói gì.



“Tôi biết trong lòng cậu muốn giết Tiêu Cường. Nhưng cậu phải biết rằng, Tiêu Cường dù sao cũng là con trai của Tiêu Thanh Sơn!” Âm thanh Gia Cát Minh Nguyệt chợt đề cao hơn không ít: “Hơn nữa, Tiêu Cường không thể chết được. Nếu Tiêu Cường chết, Tiêu tiên sinh và toàn bộ Thiên Tự Đầu Mãnh Hổ Bang sẽ đối mặt nguy cơ!”
Nghe Andrew nói như thế, Lý Dật cũng hiểu được loại khả năng này là lớn nhất.



“Lý Dật, tôi biết anh bởi vì những chuyện này mà trong lòng rất không thoải mái, bất quá anh không thể trách Tiêu Thanh Sơn, anh cũng không thể đi giết chết Tiêu Cường!” Andrew nghiêm túc nói.



Lý Dật cười cười nói: “Tôi hiểu được, cảm ơn cô, Andrew.”



“Thân thể của anh thực sự không có việc gì sao?” Ngày đó, Andrew thu được băng ghi hình cả người đẫm máu của Lý Dật, đồng thời sau khi trận so đấu kết thúc, Lý Dật cũng được đưa vào bệnh viện. Nguyên bản nàng muốn gọi điện thoại cho Lý Dật, chỉ là sau đó biết được Lý Dật cũng không đáng lo ngại, mới yên tâm mà không gọi điện thoại cho Lý Dật.



Ngạc nhiên nghe được Andrew nói, trong lòng Lý Dật hơi ngây ra, sau đó có chút cảm động nói: “Đã hoàn toàn được rồi.”



“Nghe được anh không có việc gì tôi rất hài lòng, tôi phải đi tham dự hội nghị trong gia tộc, tôi nghĩ, chúng ta rất nhanh sẽ được gặp lại!” Đầu kia điện thoại, Andrew nghe được Lý Dật trả lời, giọng nói trở nên vô cùng dễ dàng.



Lý Dật nhẹ nhàng “uh” một tiếng, sau đó cắt đứt điện thoại.



Lý Dật hiểu được, sở dĩ Andrew nói rất nhanh sẽ gặp lại, là bởi vì Tiêu Thanh Sơn và Gambino gia tộc hợp tác sẽ lập tức triển khai, đến lúc đó Tiêu Thanh Sơn khẳng định sẽ phái một người đến nước Mỹ.



Mà hắn chính là người được chọn tốt nhất.



Dù sao, Tiêu Thanh Sơn cũng hiểu rõ, ngày trước khi Lý Dật và Andrew gặp nguy hiểm, Andrew là vì Lý Dật mới thuyết phục những thành viên khác của Gambino gia tộc tiếp tục tiến hành hợp tác.



Trong đầu hồi tưởng vẻ lạnh lùng khi Andrew rời khỏi Thượng Hải, cùng với sau đó khi mình và Điền Đằng Cương tiến hành cuộc đấu sống chết, Andrew đã cảnh cáo, thậm chí vô cùng quan tâm hắn.



Lý Dật đột nhiên có chút hoảng hốt, hắn thật không sao hiểu nổi trái tim của người phụ nữ.