Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)
Chương 12 : Đối chọi gay gắt
Ngày đăng: 01:24 19/04/20
Trần Dương cũng không lải nhải với Lý Dật, mà là rất thức thời điểm đến rồi thôi.
Đối với Lý Dật mà nói, cảnh cáo của Trần Dương tựa hồ không hề có chút tác dụng, hắn sẽ không bởi vì thân phận của Lưu Vi mà cố ý rời xa, lại càng không bởi vì thân phận đặc thù của Lưu Vi mà đi nịnh bợ!
Lưu Vi hấp dẫn hắn chính là cỗ khí chất đơn thuần toát ra trên người nàng, không hơn.
Không kiêu không tự ti.
Đây tựa hồ là sự hình dung về con người Lý Dật hôm nay.
Rời khỏi phòng làm việc của Trần Dương, Lý Dật về tới gian phòng nghỉ ngơi của bảo an.
Trong phòng, vài tên bảo an đang vây quanh Dương Phàm ở giữa, hỉ hả trò chuyện gì đó.
Sau khi Dương Phàm lên làm đội trưởng bảo an, lão trâu già dưới thân lại không có một ngày đêm nghỉ ngơi, thay hết người này tới người kia, đã nhiều ngày có thể nói là làm lụng vất vả, kết quả cả người hắn thoạt nhìn giống như là hít thuốc phiện, hai vành mắt đen thui không nói, còn thở hổn hển không ngừng.
Thấy Lý Dật vào cửa, vài tên bảo an dùng một loại ánh mắt cổ quái nhìn hắn, mấy ngày nay, Phượng tỷ phóng xuất một câu nói, muốn đoạt đi thân xử nam của Lý Dật. Điều này làm cho đám bảo an của dạ tổng hội rất ước ao, thế nhưng, Lý Dật vẫn thờ ơ, điều này làm cho bọn họ hoài nghi giới tính của Lý Dật có phải có chuyện hay không.
Bởi vì Phượng tỷ cùng những nữ tiếp viên khác bất đồng, nàng là hồng bài của Phượng Hoàng Dạ tổng hội, ra bàn giá cao không nói, còn phải chọn khách, khách nhân nàng không thích cơ bản không chịu ra, về phần số lần đi khách càng đếm được trên đầu ngón tay.
Đối với Phượng tỷ mà nói, mặc dù Dương Phàm lên làm đội trưởng, muốn cùng nàng một đêm xuân cũng khó hơn lên trời.
Ngồi trong phòng nghỉ ngơi, cùng đám người Dương Phàm tùy ý hàn huyên vài câu, Lý Dật đứng dậy đi tới lầu một phòng bida.
Trong đại sảnh lầu một, Lưu Vi hoàn toàn mất đi hứng thú chơi bi da, mà là ngồi yên tại chỗ, đôi mắt trông mong nhìn ngoài cửa.
Tiêu Huỳnh Huỳnh rất muốn làm xấu Lý Dật nhưng hắn lại không cho cô ta cơ hội này, làm cô ta có chút suy nghĩ cùng sự bất đắc dĩ, hổn hển nói: “Không phải đàn ông!”
Lý Dật thờ ơ đứng dậy, dự định cáo từ.
Lưu Vi thấy Lý Dật đứng dậy, trong con ngươi hiện lên một tia kinh hoảng, lần đầu tiên nói: “Đại ca ca, hay là anh chơi vài bàn với Huỳnh Huỳnh đi?”
Lời vừa ra khỏi miệng, gương mặt Lưu Vi nhất thời liền đỏ, hiển nhiên, bổn ý của nàng cũng không phải muốn cho Lý Dật chơi bóng, chỉ là muốn ngồi thêm một lát với Lý Dật mà thôi.
Đơn thuần cũng không có nghĩa là sẽ không nói xạo gạt người, mà người đơn thuần khi nói xạo nhất định sẽ phi thường rõ ràng.
Lý Dật liếc mắt xem thấu tâm tư của Lưu Vi, chợt suy nghĩ, lần đầu tiên nhìn Tiêu Huỳnh Huỳnh nói: “ Thua, sau này đừng cứ giống như một con ruồi ở trước mặt tôi bay tới bay lui!”
Lý Dật nói làm sắc mặt Tiêu Huỳnh Huỳnh đại biến, thân thể khẽ run lên, sau đó cô ta cắn răng cười nhạt: “Được! Nếu ông bị thua, sau này cách xa Vi Vi một chút, đừng làm giấc xuân thu đại mộng con cóc đòi ăn thịt thiên nga!”
Hai người nói làm Lưu Vi có chút lo lắng, lại không biết làm sao ngăn cản.
Lý Dật quay nhìn Lưu Vi mỉm cười, sau đó đi tới bên cạnh bàn bi da, tiếp nhận cây cơ trong tay tên nam nhân có da mặt dầy kia.
“Kiểu Mỹ hay kiểu đánh loại trực tiếp?” Ánh mắt Tiêu Huỳnh Huỳnh nhìn phía Lý Dật tràn ngập vị đạo khinh miệt.
“Tùy tiện.” Sắc mặt Lý Dật bình tĩnh, rất có tư thế nắm toàn cục trong tay.
Khí thế của Lý Dật làm oán khí trong lòng Tiêu Huỳnh Huỳnh thẳng tắp dâng lên, nàng vô ý thức cho rằng Lý Dật đang giả vờ, âm hiểm cười nói: “Vậy kiểu trực tiếp.”