Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)
Chương 144 : Tôi cần sự giúp đỡ của ông
Ngày đăng: 01:26 19/04/20
Trong phòng khách sạn, Phượng tỷ cũng không giống như những cô gái khác, sau khi làm cho người đàn ông thỏa mãn, lại giống như một con mèo nhỏ nhu thuận ghé vào trong lòng Lý Dật, tận hưởng thời khắc yên lặng, mà nàng lại lặng lẽ đi vào trong phòng tắm rửa sạch vết tích vừa rồi.
Trên thực tế, không phải nàng không muốn, mà vì nàng cho rằng mình không có tư cách.
Nàng đã đem thứ sạch sẽ duy nhất của mình lưu lại cho Lý Dật, không oán không hối đồng thời cũng không dám hi vọng xa vời sẽ đạt được điều gì.
Về phần ái tình! Từ ngày Phượng tỷ quyết định trụy lạc, nàng đã biết ái tình đối với nàng mà nói, giống như trăng trong nước hoa trong kính.
Sau khi Phượng tỷ yên lặng thu thập xong vết tích ái tình trong phòng tắm, thu thập những thứ gì thuộc về mình, nhìn thoáng qua Lý Dật đang ngồi hút thuốc ở đầu giường, nói: “Tôi đi. Anh nhất định phải…sống sót!”
“Ân.” Lý Dật nhìn Phượng tỷ gật đầu, từ sau khi hắn và Phượng tỷ gặp nhau, Phượng tỷ đã hoàn toàn biểu hiện ra hết khả năng của mình.
“Cô rất thông minh, có thể đi làm công việc khác, tin tưởng cô nhất định sẽ thành công.”
“Tôi sẽ.” Phượng tỷ hài lòng cười: “Cũng mong muốn anh có thể ngóc đầu trở lại!”
Dứt lời, Phượng tỷ nhìn chằm chằm gương mặt của Lý Dật gần một phút đồng hồ, nàng không biết mình còn có thể nhìn thấy được người đàn ông ngồi trước mắt này nữa hay không, thế nhưng nàng muốn ghi tạc hình dạng của hắn vào trong lòng vĩnh viễn.
Đi. Lặng lẽ không một tiếng động.
Sau khi Phượng tỷ rời đi Lý Dật có chút thả lỏng. Dù sao, đối với hắn hiện tại mà nói, mang theo Phượng tỷ sẽ chỉ biết liên lụy Phượng tỷ, mà trong lúc hắn thả lỏng, trong lòng hắn cũng có chút thất lạc nhàn nhạt.
Có thể do Phượng tỷ yên lặng làm tất cả vì hắn làm hắn có chút cảm động. Mà với tình huống hiện tại của hắn lại không cách nào giành được cho Phượng tỷ điều gì, thậm chí ngay cả lời hứa hẹn cũng không thể cấp cho nàng!
Sau khi Phượng tỷ rời đi, Lý Dật từ trong túi du lịch lấy ra công cụ hóa trang, lại tiến hành thay đổi dung mạo.
Lúc này đây, hắn lại giả trang thành một người nghệ thuật gia. Mái tóc dài, mũi có một kính đen, khóe miệng không có râu mép mà chỉ để lại một dúm râu sơn dương.
Bỗng nhiên, điện thoại di động trên bàn rung lên, thanh âm làm Kiều Uy từ trong tự hỏi khôi phục lại tinh thần, cầm lấy điện thoại bấm chuyển tiếp: “Lý Dật.”
“Là tôi.” Đầu kia điện thoại, Lý Dật đang ở trên đường, nguyên nhân bởi khí trời không tệ, trên đường đều là người. Chung quanh rất ồn, để Kiều Uy có thể nghe rõ hơn một chút, hắn dùng tay che máy.
“Cậu đang ở Quảng Châu?” Kiều Uy đi thẳng vào vấn đề nói.
Đối với việc Kiều Uy biết tất cả, Lý Dật cũng không cảm thấy kinh ngạc. Dù sao sáng nay hắn mới phạm án tại Quảng Châu, với mạng lưới quan hệ của Kiều Uy, nếu không biết mới là kỳ quái.
“Đúng vậy.” Lý Dật thẳng thắn đáp.
“Hiện tại cậu an toàn?” Kiều Uy vô ý thức hỏi, hỏi xong liền hối hận.
“Ông cho rằng tôi an toàn sao?” Lý Dật trào phúng cười cười.
Kiều Uy thở dài: “Xin lỗi, là tôi lỡ lời. Tình cảnh hiện tại của cậu hẳn là rất trắc trở mới đúng.”
“Tôi cần sự giúp đỡ của ông.” Lý Dật không muốn kéo dài thời gian với Kiều Uy, mà nói thẳng mục đích của chính mình.
Đối với vấn đề này, Kiều Uy không lập tức hồi đáp, mà trầm ngâm một phen, mới nói: “Mặc dù tôi biết chuyện này cậu rất oan uổng, hơn nữa dựa theo tình lý mà nói, tôi hẳn nên đứng cùng chiến tuyến với cậu, giúp người đã ra tay giúp Vi Vi. Thế nhưng…”
“Không cần thế nhưng. Tôi biết ông làm không được, cũng không nghĩ tới ông sẽ làm được, bởi vì ông là thương nhân!” Lý Dật nhịn không được châm chọc một câu.
Tuy rằng không biết Lý Dật vì sao đến bây giờ còn có tâm tình trêu chọc mình, thế nhưng lời của Lý Dật giống như một thanh dao sắc bén đâm vào trái tim của hắn, làm hắn thập phần khó chịu, từ cảm tính mà nói, hắn rất muốn cùng Đái Hồ hợp lại ngươi chết ta sống, thế nhưng lý trí nói cho hắn, đó là chuyện không có khả năng.
Trong lòng khổ sở, nhưng Kiều Uy cũng hiếu kỳ với mục đích Lý Dật gọi điện thoại cho hắn: “Vậy cậu muốn tôi giúp đỡ chuyện gì?"