Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)
Chương 184 : Chồn chúc tết cho gà
Ngày đăng: 01:26 19/04/20
Trương Thiết Trụ qua kính chiếu hậu nhìn thấy hình dạng của Lý Dật, sắc mặt đại biến, lập tức chậm lại tốc độ xe nói: “Dật ca, anh làm sao vậy?”
“Không có việc gì.” Lý Dật chậm rãi mở mắt, biểu tình một lần nữa khôi phục bình tĩnh, thậm chí khóe miệng còn mang theo vẻ tươi cười, nhưng trong dáng tươi cười có chút khổ sáp.
Nghe Lý Dật vừa nói như thế, Trương Thiết Trụ nga một tiếng, nhưng cũng không nhanh thêm tốc độ xe.
Lý Dật phun ra một hơi phiền muộn, ánh mắt lại nhìn ra ngoài cửa sổ, rõ ràng nhìn thấy trên áp phích viết, ba ngày sau, Mộ Dung Tuyết sẽ đến Los Angeles biểu diễn.
Thấy những chữ này, Lý Dật không khỏi cười khổ, nàng tựa hồ càng ngày càng nổi tiếng.
Đúng như Lý Dật suy nghĩ, hôm nay Mộ Dung Tuyết cực kỳ nổi tiếng, một nghệ sĩ Trung Quốc có thể biểu diễn tại Los Angeles, đây là kỳ tích trong giới nghệ sĩ người Hoa!
Phải biết rằng Los Angeles là căn cứ địa của Hollywood.
Lời nói khó nghe, tại Los Angeles, dù là ngôi sao cũng không dám tự xưng mình là ngôi sao, bởi vì ngôi sao thật sự là quá nhiều!
Chỉ là Lý Dật không biết chính là, Mộ Dung Tuyết có thể nổi tiếng như bây giờ toàn bộ đều do hắn ban tặng. Mà ngày sau, Mộ Dung Tuyết còn có thể càng nổi tiếng, thẳng đến trở thành nữ thần âm nhạc toàn cầu!
Nhìn dáng tươi cười mê người của Mộ Dung Tuyết trên áp phích, biểu tình Lý Dật có chút phức tạp, tựa hồ như đang làm ra điều gì giãy dụa.
Sau đó Lý Dật thở dài, thu hồi ánh mắt.
Vài phút sau, Trương Thiết Trụ lái xe đưa Lý Dật tới nơi ở của Đường Hải.
“Thiết Trụ, cậu ở chỗ này chờ tôi.” Lúc này Lý Dật đã hoàn toàn khôi phục bình tĩnh. Nhìn Trương Thiết Trụ căn dặn một câu, trực tiếp đi xuống xe.
Để biểu thị sự tôn trọng đối với Lý Dật, lão Quỷ tự mình đứng ngay cửa chờ Lý Dật, thấy Lý Dật xuống xe, vội vã tới đón, nói: “Hải ca ở trong phòng sách chờ cậu, cậu trực tiếp vào đi thôi.”
Lúc Lý Dật đi ra biệt thự, Trương Thiết Trụ đang ngồi đờ ra trong ghế tài xế.
Có thể nói, Trương Thiết Trụ ở trong đám thủ hạ của Mạnh Thục là một trong số ít những người không hút thuốc lá, bình thường không có việc gì làm, hắn sẽ ngồi ngây ra.
Lý Dật từng hỏi hắn cứ ngây ra như vậy đang nghĩ việc gì, hắn gãi gãi đầu nói cho Lý Dật, nhớ nhà.
Trương Thiết Trụ cũng là đào phạm chạy tới Los Angeles. Trước khi rời khỏi quốc nội, hắn là tội phạm giết người bị truy nã trọng điểm của cảnh sát.
Theo Trương Thiết Trụ nói, trước khi hắn đến Los Angeles đã từng giết hết người trong một gia đình.
Lý Dật không hỏi nguyên nhân, thế nhưng Lý Dật nhìn ra, Trương Thiết Trụ cũng không phải loại người đầu óc nóng lên liền cầm dao giết người lung tung, trong này khẳng định có điều gì khó nói.
Từ phương diện nào đó mà nói, Trương Thiết Trụ cũng giống như Lý Dật, đều có nhà mà không thể quay về.
Ngày trước, sau khi nghe được câu trả lời của Trương Thiết Trụ, Lý Dật từng vỗ vai hắn lời thề son sắt nói: “ Thiết Trụ, chỉ cần cậu hảo hảo đi theo Dật ca, một ngày nào đó, Dật ca sẽ mang theo cậu uy phong lừng lẫy quay trở về nước.”
Trương Thiết Trụ là một nhân vật ở tầng thấp nhất rõ đầu rõ đuôi, hắn đối với những chuyện cao hơn một tầng cũng không hiểu biết nhiều lắm, lúc đó, nghe được Lý Dật nói, hắn còn ngây ngô hỏi một câu: “Có thể sao?”
Lúc đó, Lý Dật nhìn Trương Thiết Trụ gật đầu, nhưng không nói cụ thể sẽ làm thế nào.
“Thiết Trụ, lại nhớ nhà sao?” Lý Dật mở cửa xe, cười cười nói: “ Lái xe về thôi.”
Trương Thiết Trụ xấu hổ sờ sờ đầu, cười ngây ngô một chút, sau đó khởi động máy.
Mà Lý Dật lại nhắm mắt dựa vào lưng ghế, trong đầu nhớ lại Đường Hải nói, thầm nghĩ trong lòng: Ngày mai đi tham gia buổi tiệc của Gambino gia tộc, có gặp Andrew Luofu không?