Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)
Chương 196 : Ðịch nhân không phân chia nam nữ
Ngày đăng: 01:26 19/04/20
Nhưng đúng lúc này. hắn xuyên qua song sắt nhìn thấy cửa của kiến trúc chính trong biệt thự bị người mở ra Schneider mặc áo ngủ. bên ngoài khoác một áo gió. trực tiếp đi ra ngoài cổng.
Dưới bầu trời vùng lông mày Schneider cau chặt. lúc bước đi, mỗi bước tiến có chút hỗn loạn tựa hồ như có tâm sự gì.
Lý Dật nhìn thấy Schneider ra cổng hiểu được Schneider đi ra gặp hắn Tuy rằng hắn hiếu kỳ vì sao Schneider lại đột nhiên thay đổi chủ ý thế nhưng cũng không suy nghĩ nhiều mà bắn đi tàn thuốc, tàn thuốc ở giữa không trung vẻ ra đường vòng cung mỹ lệ rơi vào cửa biệt thự ánh lửa màu đỏ tươi dưới tinh không có vẻ vô cùng chói mắt.
Hơn mười giây sau Schneider dọc theo đường nhỏ trong đại viện đi tới cửa nói: “Tôi không hi vọng cậu làm ảnh hưởng tới vợ và con gái tôi đến trong xe cậu nói đi.“
Sự chủ động của Schneider làm sự nghi hoặc trong lòng Lý Dật thắng tắp bay lên. bất quá hắn cố nén lòng hiếu kỳ tận trong nội tâm, nhìn Schneider gật đầu sau đó dẫn đầu đi tới bên Xe. mở cửa Xe. nhìn Schneiđer làm ra thủ thế như mời.
Los Angeles tháng ba tuy rằng không lạnh thế nhưng nhiệt độ không khí buổi tối có chút thấp. Schneider bên trong mặc một bộ áo ngủ. lúc này lạnh đến cơ thể có chut run, thịt béo trên mặt cũng hơi run run thấy Lý Dật mở Cửa Xe. không nói hai lời. trực tiếp chui vào trong Xe.
Lý Dật theo lên Xe. đồng thời đóng luôn cửa xe lại
So sánh với bên ngoài mà nói độ ấm trong xe Cao hơn bên ngoài khá nhiều Lý Dật thấy Schneider nhẹ nhàng Chà Xát bàn tay. bèn lấy hộp xì gà trong túi quần ra rút một điếu đưa cho Schneider. đồng thời giúp hắn châm lửa. Schneider không Cự tuyệt. mà rít mạnh một ngụm tựa hồ muốn dùng chất nicotin xua tan giá lạnh
Liên tục rít ba hơi xì gà biểu tình Schneider thoáng chuyển biến tốt đẹp một chút. bất quá vẫn như cũ có chút không nhịn được: “Có gì nói nối mau không nên lãng phí thời gian của tôi.”
Nghe Schneider nói như thể Lý Dật liền có thể khẳng định Schneiđer là bị bức bất đắc dĩ ra ngoài nói chuyện với hắn. Vô ý thức trong đầu Lý Dật dần hiện ra khuôn mặt hại nước hại dân của Andrew Luofu. Lẽ nào nàng vẫn một mực quan tâm đến ta sao?
Trong lòng Lý Dật thầm hỏi chính mình đồng thời nhìn Schneider nói: “Schneider tiên sinh tuy rằng tôi không biết vì sao ông lại chủ động tìm tôi nói chuyện thế nhưng tôi có thể rõ ràng nói cho ông tôi có thể hợp tác với ông.”
“Tiếp tục.” So sánh với cách trò chuyện khi nãy mà nói. giọng nói của Schneider chuyển biến tốt đẹp hơn một chút. thế nhưng cũng không có ý tứ hợp tác với Lý Dật. hiển nhiên hắn cho rằng Lý Dật không có vốn liếng để hợp tác với hắn
Lý Dật bắt chéo chân đầu tiên nhẹ nhàng rít một hơi xì gà sau đó trầm giọng nói: “Tôi có thể giúp ông làm ngưng hẳn sự hỗn loạn của Los Angeles!”
“Cậu?" Schneider nheo mắt tỉ mỉ quan sát Lý Dật vài giây. xác định Lý Dật không giống nói dối nhưng thật ra có chút hiếu kỳ:" Người thanh niên. khẩu khí của cậu rất lớn!”
“Khẩu khí có lớn hay không không quan trọng quan trọng hơn chính là, hiện tại ông đang gặp khó khăn đúng không Schneider tiên sinh?” Lý Dật nhàn nhạt
Vùng lông mày Schneider nhướng lên sau đó cười lạnh nói: “Được rồi người thanh niên không nên vòng vo với tôi tôi không thích kiểu dáng này của người Trung Quốc các người. Cậu nói không sai. tôi đang mong muốn sự hỗn loạn tại Los Angeles dừng lại thế nhưng cậu dựa vào cái gì nói cậu có thể làm được?”
“sự hỗn loạn của Los Angeles nói đến cùng chỉ là do Sơn Khẩu Tổ và Hoa Nhân Bang sống mái với nhau tạo thành nếu như tôi có thể trở thành tân long đầu của Hoa Nhân Bang ông cho rằng tôi không có năng lực này sao?" Lý Dật vẻ mặt tự tin
Schneider thẳng ngoắc ngoắc nhìn Lý Dật. khóe miệng hiện lên một dáng tươi cười trào phúng, dáng tươi cười hiện lên trên khuôn mặt béo phì làm cho người ta có một loại cảm giác buồn nôn Hắn điều chỉnh một chút tâm tình cười nói: “Người thanh niên tạm thời không đề cập tới chuyện sau khi cậu trở thành tân long đầu của Hoa Nhân Bang rồi có thể ngừng lại trận phản loạn này hay không, mượn trạng huống của Hoa Nhân Bang hiện nay mà nói khả năng cậu có thể trở thành tân long đầu cũng không cao! Phải biết rằng nội bộ Hoa Nhân Bang người có uy vọng cao hơn cậu không phải không có. hơn nữa quan hệ giữa cậu và Seaman thậm chí là Andrew Luofu mà nói, khởi không ra được bất luận tác dụng gì.”
Lúc nói đến tên của Andrew Luofu khóe mắt Schneider nhảy lên vài cái
chi tiết này giúp Lý Dật hiểu được. Schneider đột nhiên chủ động đi ra nói chuyện với hắn Xác thực là do Andrew Luofu âm thầm hổ trợ.
Đương nhiên biểu tình biến hóa của Schneider rất nhỏ. hắn dứt lời cũng không cho Lý Dật mở miệng. lại tiếp tục nói: “Còn có. người thanh niên tôi phải nói cho cậu một việc. Lần này Sơn Khẩu Tổ bắt buộc phải lấy được địa bàn Los Angeles lần này. vì thế đại lão Sơn Khẩu Tổ thậm chí không tiếc vận dụng lực lượng chính đàn tại nước Mỹ. Cho nên mặc dù cậu có thể trở thành tân đại ca của Hoa Nhân Bang Sơn Khẩu Tổ cũng sẽ không buông tha việc diệt trừ Hoa Nhân Bang.”
" Sưu"
Bốn phát Súng thế nhưng bởi vì chồng lên nhau nên chỉ nghe được hai thanh âm vang lên, đương nhiên thanh âm cũng không lớn. Bốn phát súng qua đi, nói trán của bốn gã bảo tiếu hiện lên lỗ thủng đẫm máu, máu tươi nóng hổi nhiễm đỏ cả trán bỌn họ.
Trong suối nước nóng bên trong chủ kiến trúc, Tỉnh Điền toàn thân trần truồng nằm trong suối nước nóng hưởng thụ MÔC Tử xoa bóp, biểu tình trên mặt thập phần thích ý. Nhất là khi Mộc Tử dùng bộ ngực cao ngất ma sát đầu hắn, hắn sẽ không tự chủ được rên rĩ, thân thể cũng sẽ run lên, Làm một bảo tiêu kiêm tình nhân. thủ pháp xoa bóp của Mộc Tử thập phần đặc thù có thể làm cho Tỉnh Điền sãng khoái đến tân cùng.
Đang lúc Tỉnh Điền có loại cảm giác phiêu diêu dục tiên thì Mộc Tử bỗng nhiên ngừng động tác đồng thời sắc mặt hơi thay đối mốt chút.
“Thế nào ngừng?” Tỉnh Điền không mở mắt, giọng nói có chút bất mãn hiển nhiên hắn không muốn bị cắt đứt thời gian thoải mái.
Mộc Tử cau mày, nói: “Tỉnh Điền quân bên ngoài có tiếng súng”
Mộc Tử nói xong ôm Tỉnh Điền nổ lực trốn vào sau ghế bên cạnh Trên ghế có quần áo của Mộc Tử, trọng yếu hơn là, có VŨ khí của nàng. Ngạc nhiên nghe được Mộc Tử nói sắc mặt Tỉnh Điền đại biến, hắn tự nhiên biết được thực lực của Mộc Tử, có thể nói hắn có thể sống đến bây giờ, hoàn toàn là dựa vào MỘC Tử, Mộc Tử không chỉ là một tình nhân xuất sắc, càng là một bảo tiêu xuất sắc
Nhưng không đợi Mộc Tử ôm Tỉnh Điền ẩn vào sau ghế, Lý Dật đẩy cửa vào suối nước nóng ra xuất hiện trong tầm mắt hai người. Bước chân Mộc Tử khựng lại, nổ lực gia tốc lại nghe được một tiếng súng vang lên.
"Sưu"
Đạn cắt qua trở lực không khí chuẩn xác bắn trúng địa phương Mộc Tử định lao qua, khởi lên một đạo lửa hoa bức bách Mộc Tử ngừng lại. Ngay trong nháy mắt Mộc Tử dừng lại, Lý Dật lần thứ hai bóp cò súng
"Sưu"
Tiếng súng qua đi, đạn cũng không bắn trúng Mộc Tử và Tỉnh Điền, trong nháy mắt Lý Dật nổ súng Mộc Tử ôm Tỉnh Điền lăn tròn tại chỗ, mạo hiễm tránh phát đạn. Đối với năng lực phản ứng Xuất sắc của Mộc Tử, Lý Dật nhiều ít có chút kinh ngạc, bất quá cũng không ngừng nổ súng
Một phát không trúng Lý Dật lại bổ tiếp phát thứ hai
Mộc Tử có thể tránh được phát đầu tiên của Lý Dật đã thập phần khó được, đối với phát thứ hai nàng thậm chí ngay cả động tác né tránh cũng không làm ra nổi liền trúng đạn Thân thể Mộc Tử hung hăng run lên, máu tươi nhiễm đỏ phía sau lưng của nàng nhìn qua bờ lưng trơn tuột như ngọc lại hiện ra một lỗ thủng đỏ như đóa anh đào nhuộm máu trông rất đẹp mắt.
Mộc Tử trúng đạn ngã xuống đất, đồng thời buông lỏng Tỉnh Điền ra. Tỉnh Điền quỳ rạp trên mặt đất, vẻ mặt kinh hoàng nói: “Lý.,.Lý tiên sinh đừng!”
Lúc này, Tỉnh Điền hoàn toàn quên mất, mới buôi chiều hắn còn nói qua muốn cắt bỏ đầu của Lý Dật đi nuôi chó! Lúc này hắn hoàn toàn không còn vẻ uy phong lúc trước lại giống như một con chó đang cầu xin thạ thứ.
Lý Dật không trả lời Tỉnh Điền, mà trực tiếp đi tới bên người hắn chụp lấy tóc hắn trong tiếng thét chói tai kinh khủng của Tỉnh Điền, huy khởi dao găm trong tay, dao găm xẹt qua một đạo ánh sáng trắng, Ðạo ánh sáng qua đi, một dòng máu tươi phun lên, đầu của Tỉnh Điền chia lìa cùng thân thể
Ở bên cạnh Mộc Tử co quắp, vừa nhìn Lý Dật giết chềt Tỉnh Điền, nghĩ muốn cứu Tỉnh Điền, thế nhưng lòng có dư mà lực không đủ
Nhin biểu tình lo lắng của Mộc Tử, bàn tay Lý Dật cầm lấy đầu Tỉnh Điền, gương mặt không chút biểu tình bóp cò súng
Mắt thấy Mộc Tử ngã vào trong vũng máu Lý Dật không có nữa điểm đống tình và không đành lòng. Bởi vì trong thể giới quan của hắn, địch nhân là địch nhân không có phân chia nam nữ!