Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)

Chương 212 : Diễn xuất bắt đầu

Ngày đăng: 01:26 19/04/20


Lý Dật đứng ngoài nhà hàng khuôn mặt tươi cười, nhưng lúc này cũng không hề cấp mặt mũi cho năm lão già kia, lúc vào cửa không chút nhường nhịn đi ngay đầu tiên. Sự thay đổi của Lý Dật làm năm lão già kia không Chút thích ứng, đồng thời lửa giận trong lòng năm lão già càng ngày càng thịnh. chỉ là trước khi biết được Lý Dật đang muốn làm cái quỷ gì. bọn họ cũng không lập tức phát hỏa, mà sắc mặt sầm Xuống theo sát Lý Dật đi vào đại sãnh Túy Xuân Lâu.



Đại sãnh được bố trí Xanh vàng rực rỡ, đèn neon tỏa quang mang nhu hòa chiếu cả đại sãnh sáng như ban ngày. Toàn bộ đại sãnh vắng vẻ, trong đại sãnh đặt tám bàn lớn, có vẻ vô cùng chói mắt. Thấy tình hình này, vùng lông mày năm lão già không khỏi nhíu lại, Lý Dật nói cho bọn hắn là đón gió tẩy trần, thế nhưng hôm nay dẫn bọn hắn tới đây, là có ý tứ gì?



Bọn họ cũng không cho rằng Lý Dật vì muốn tẩy trần cho bọn họ mà bao cả nƠi này.



“Lý Dật. lẽ nào ngày hôm nay còn có khách nhân khác?” Đợi Lý Dật dẫn theo năm người đi tới bàn đầu tiên ngồi Xuống. sắc mặt Trương Đức Khôn sầm Xuống hỏi thăm.



“Năm vị thúc thúc, thập phần Xin lỗi.” Lý Dật cười: “Hôm nay là sinh nhật của tôi. Trên đường có bằng hữu nói muốn cùng nhau tụ họp một chút, tôi đành đặt bàn ở đây để tổ Chức. Mà trước đó tôi cũng không biết mấy vị thúc thúc muốn tới, chậm trễ mong rằng bao đung.”



“Minh!"



Nghe được Câu trả lời của Lý Dật. Lưu Kim Ba có tính tình nóng nảy nổi danh hung hăng vỗ lên bàn, lạnh lùng nói: “Tiểu tử. năm người chúng ta từ Xa đến Los Angeles. người không đi sân bay tiếp đón còn chưa tính. không ngờ còn để cho mấy lão già Chúng ta đến tham gia sinh nhật của ngươi? Ngươi Xem mấy lão già này là gì?”



Giọng nói của Lưu Kim Ba thật lớn, một phen nói ra, làm nữ phục vụ bưng trà sợ đến dừng chân lại, không dám vào cửa. Về phần bốn lão già khác cũng vẻ mặt bất mãn nhìn Lý Dật, tính tình bọn họ tuy rằng không táo bạo như Lưu Kim Ba, thế nhưng sự phẫn nộ trong lòng cũng không ít hƠn Lưu Kim Ba.



Dù sao bọn họ là trưởng lão của Hoa Nhân Bang. không chỉ nói là phân bộ Hoa Nhân Bang tại Los Angeles, dù là tổng bộ New York. long đầu Hoa Nhân Bang cũng phải đối với bọn họ khách khách khí khí, làm sao dám làm càn như Lý Dật?



Đồng thời khi Lưu Kim Ba mở miệng. hai gã thủ hạ tâm phúc phía sau hắn vô ý thức đưa tay định rút súng. Bất quá, bọn họ cũng không lập tức rút súng, thứ nhất, Lưu Kim Ba không nói gì, thứ hai. ánh mắt Anh Hoa đứng ngay sau lưng Lý Dật làm cho toàn thân bọn họ cũng không thoải mái. Tuy rằng Anh Hoa đối với nam nhân tràn ngập sự trùng kích thị giác. thế nhưng vẻ lạnh lùng bản năng toát ra làm bọn họ sợ hãi.



Mắt thấy Lưu Kim Ba tức giận. vẻ mặt Lý Dật Vẫn biểu tình bình tĩnh. trước đó hắn đã làm “lễ”, hôm nay còn chưa tới “birth”, hắn thế nào khả năng hướng mấy lão già này cúi đầu?



Theo Lý Dật Xem ra. hướng mấy lão già này cúi đầu mà có thể bình an vô sự tống Xuất bọn hắn ra khỏi Los Angeles, hắn cũng sẽ không chút do dự cúi đầu! Thế nhưng. đây là chuyện không có khả năng!



“Mấy vị thúc thúc, không phải tiểu Dật ta không cho các vị mặt mũi, thật sự là ta không biêt các vị muốn tới.” Lý Dật trầm giọng nói: “Mặt khác, thiệp mời dự tiệc đã được phát ra, ta cũng không thể đi thu hồi, đúng không?”



“Đã như vậy, Chúng ta cung kính không bằng tuân mệnh!” Trương Đức Khôn nở nụ cười, cười đến dị thường âm trầm



Trương Đức Khôn vừa thốt lên Xong. bốn lão già khác tuy rằng trong lòng còn có Chút bất mãn, thế nhưng cũng không nói gì nữa. Nếu đặt ở bình thường. bọn họ sẽ không hề thỏa thuận với Trương Đức Khôn như vậy. Nhưng ngay lúc này, bọn họ cũng treo chung một sợi dây: Tự nhiên là cùng Chung tiến lùi.



Đương nhiên. điều kiện là không hề ành hương lợi ích hai bên.


“Năm vị thúc thúc, đây là Sidon tiên sinh, người đứng đầu giới cảnh sát tại Los Angeles.” Lý Dật mang theo Sidon đi tới phía bọn hắn, mỉm cười giới thiệu.



Năm lão gia hỏa nầy tuy rằng bình thường ngạo mạn quen rồi. hơn nữa hiện giờ đối với Lý Dật thập phần khó chịu, thế nhưng bọn hắn vẫn mau chóng đứng dậy chào hỏi Sidon. Dường như bọn hắn nghĩ, phân bộ Los Angeles ngày sau là địa bàn của chính mình, bọn hắn khó tránh khỏi phải giao tiếp cùng Sidon.



Nhưng đối mặt với hành động lấy lòng cỦa năm lão gia hỏa nầy, Sidon đừng nói muốn bắt tay, ngay cả nói chuyện cũng chẳng thèm mở miệng, thậm chí, nhìn còn chưa từng nhìn bọn hắn lấy một cái.



Điều này làm cho năm lão cáo già mất hết thể diện. Tuy nhiên, bọn hắn lại không dám nữa câu oán hận đối với Sidon.



Bọn hắn có thể ỷ vào Lý Dật lai lịch không đủ, khi dễ Lý Dật, nhưng chính là cho bọn hắn thêm mười lá gan, cũng không dám đi trêu chọc Sidon à?



“Bạn của tôi ơi. năm vị này là tiền bối trong bang hội. bọn họ từ New York tới đây.” Lý Dật hướng Sidon giới thiệu tượng trưng thân phận năm lão gia hỏa nầy một chút, sau đó cùng Sidon ngồi ở chiếc bàn trống bên cạnh. Hành động của Lý Dật thiếu chút nữa khiến cho năm lão già nầy tức khí hộc máu.



Chính là hiện giờ trong đại sãnh nhiều người như vậy, bọn hắn cũng không dám trực tiếp đứng lên giáo huấn Lý Dật, chỉ có thể đem lửa giận áp chế ở trong lòng.



Đúng thời khắc này, ngoài cửa lại có khách nhân đến.



Dẫn đầu là nữ nhân mặc một thân áo da đen. chiếc áo da bó sát đem dáng người mỹ diệu kia bày ra thật hoàn hảo. Nàng có mái tóc đài màu vàng rực rỡ. vài sợi tóc mai tùy tiện choàng qua vai, cùng chiếc áo da màu đen hình thành nên sự đối lập tươi sáng. Nàng có một gương mặt hại nước hại dân, Xem ra cũng đủ để cho cái gọi là vưu vật Hollywood tự ti. Nhưng thứ khiến người ta chú ý nhất chính là cặp mắt kia của nàng. Cặp mắt kia màu Xanh lam sáng ngời, bên trong tản mát ra mục quang phi thường dịu dàng. Nhưng khi quét đến người khác thì lại làm cho người ta nảy sinh một loại cảm giác khó tả. Đúng vậy, là một cái loại cảm giác như thế nầy, rất quái dị, làm cho người ta bất tri giác bị lạc vào trong đó.



Nàng là Andrew Loufu, người thừa kế gia tộc Gambino trong tương lai, người có thực lực tranh đoạt...cái chức chủ tịch kế nhiệm của ủy ban mafia Mỹ!



Andrew Loufu đến, tức thì thu hút ánh mắt cỦa mọi người. cả đại sãnh lặng ngắt như tờ, có thể nghe được tiếng thở hỗn hễn, nhìn qua từng khuôn mặt kia đều lộ ra diễn cảm mờ mịt.



Trong đại sãnh trừ bỏ Lý Dật, biểu tình không có chút phát sinh biến hóa nào, những người khác vẻ mặt đều thay đổi, tựu ngay cả Anh Hoa đứng ở sau lưng hắn, nguyên bản trên khuộn mặt lạnh lùng kia cũng lộ ra một tia sợ hãi than thầm.



Đi theo phía sau Andrew Loufu chính là Seaman người phụ trách gia tộc Gambino ở Los Angeles, mà bên cạnh Seãman là những nhân vật phụ trách khác ba gia tộc mafia còn lại.



Vì tham gia buổi tiệc sinh nhật cỦa Lý Dật, Andrew Louf`u chẳng những đích thân rạ mặt, nàng còn dẫn theo người phụ trách của ba gia tộc mafia khác, có thể nói là mười phần dụng tâm.



Tự tin. cao quý. lạnh lùng. Đó là biểu tình quen thuộc trên khuôn mặt của Andrew Loufu. Nhưng khi ánh mắt của nàng dừng ở trên người Lý Dật, thì biểu tình hơi có chút thay đổi, nguyên bản trên hai gò má lạnh lùng kia chậm rãi nở ra một cái nụ cười thản nhiên, mặc dù nụ cười kia ảm đạm, thế nhưng nó làm cho người ta lưu sướng tới mức ngạt thở.



Nụ cười mê người vòng quanh trên khóe miệng kia, dường như muốn nói với Lý Dật rằng: “Lý, anh yên tâm, ta sẽ khiến cho đám tiểu tử khinh người quá đáng này. giống như chó nhà tang, cụp đuôi chạy ra khỏi thành phố Los Angeles!”