Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)

Chương 267 : Lãnh diễm nữ lang mặc áo choàng đỏ

Ngày đăng: 01:27 19/04/20


Buổi chiều muộn tại khu phố Tàu cũng không còn náo nhiệt như ngày Xưa, rất nhiều cảnh sát tràn vào khu phố Tàu làm bên trong khu phố có rất nhiều người buôn bán cảm giác được khí tức nguy hiểm, ở trong trí nhớ của bọn họ, lần trước khi Hoa Nhân Bang và Sơn Khẩu Tổ đối chiến, cũng có rất nhiều cảnh sát tiến nhập khu phố Tàu, mà trước đó bọn họ cũng biết Hoa Nhân Bang đã triển khai tranh đấu với một ít bang hội bản địa.



Chỉ là bọn hắn không biết chính là, lần trước cảnh sát đến khu phố Tàu là vì giám sát Hoa Nhân Bang, mà lần này cảnh sát tới là vì bảo hộ Hoa Nhân Bang.



Nguyên bản ngay từ đầu. những hắc bang loại nhỏ cũng không dám động thủ ngay đại bản doanh của Hoa Nhân Bang tại khu phố Tàu, bất quá từ sau khi cảnh sát đóng quân tại đây, đám lưu manh kia bắt đầu động thủ, mấy trăm tên lưu manh phân biệt từ bốn phương hướng cùng tiến công khu phố Tàu.



Khi biết được tin tức, Ngưu Lâm Sinh vốn định tự mình dẫn người ra ngoài nghênh chiến, thế nhưng lại bị Jester không chút lưu tình ấn cứng trên sô pha.



“Mời nhớ kĩ mệnh lệnh của lão bản! Còn có, có cảnh sát ở đây đám lưu manh kia sẽ không làm được gì.”



Đây là lời Jester nói với Ngưu Lâm Sinh. lúc nói những lời này. Jester dùng biểu tình vô cùng nghiêm túc, chỉ là tử khí toát ra tận sâu trong con người làm Ngưu Lâm Sinh cảm thấy cả người khó chịu.



Không biết vì tôn kính Lý Dật. hay vì sợ hãi Jester, cuối cùng Ngưu Lâm Sinh buông tha việc dẫn huynh đệ thủ hạ đi ra ngoài chém giết, mà dựa theo lời Jester, để mọi người ngồi yên tại chỗ của mình.



Để giúp tổn thất của Hoa Nhân Bang hạ Xuống thấp nhất, Sidon phái rất nhiều cảnh sát vào khu phố Tàu, đồng thời mệnh lệnh cho đám cảnh sát, nếu gặp phải tên lưu manh nào ngoan cố chống lại, giết không tha!



Mệnh lệnh này không thể nghi ngờ dẫn đến quyền lợi lớn lao cho cảnh sát, đối mặt đám lưu manh tràn tới như nước thủy triều, đám cảnh sát mặc kệ đám lưu manh kia có ngoan cố chống lại hay không. mà đã trước tiên nổ súng. Hiển nhiên. đám lưu manh này đã hống hách nhiều năm nên cử động hiện tại triệt để chọc giận cảnh sát.



Cách làm của cảnh sát sản sinh lực uy hiếp cực lớn đối với đám lưu manh, hơn nữa trong bọn chúng có rất ít súng, lại thêm tiêu chuẩn bắn súng lại không dám khen tặng. ở dưới tình huống này, bọn họ cũng không có bị đầu óc phát bệnh mà liều mạng với cảnh sát, sau khi trải qua thảm bại lúc đầu, lập tức liền rời khỏi khu phố Tàu.



Khu phố Tàu, trong biệt thự của Ðường Hải, ngoại trừ Ngưu Lâm Sinh và Jester. những người khác đã về nƠi ở của mình. Ngưu Lâm Sinh đã nghe được tin tức đám lưu manh bị cảnh sát đuổi đi, điều này làm cho hắn càng có thêm một tầng nhận thức thật sâu đối với năng lực của Lý Dật. Đồng dạng cũng làm cho cái đầu đang đầy rẫy cừu hận của hắn thanh tĩnh hƠn nhiều.



Sau khi thanh tĩnh hắn thập phần rõ ràng. nếu hắn thực sự vi phạm mệnh lệnh của Lý Dật. mang theo huynh đệ thủ hạ đi liều mạng. mặc dù có thể đạt được thắng lợi. cũng chỉ là tạm thời, hơn nữa phải trả giá rất thảm trọng!



Dù sao đối phương thật sự là quá nhiều người.



“Jester tiên sinh, đại ca có nói cho ông, kế tiếp chúng ta nên làm gì không?” Sau một lúc lâu trầm mặc, Ngưu Lâm Sinh đã khôi phục lãnh tĩnh, hắn đứng dậy đi tới bên người Jester, đầu tiên áy náy nhìn Jester, sau đó hỏi ra nghi vấn trong lòng.



Có thể bởi vì Lý Dật tương đối coi trọng Ngưu Lâm Sinh, Jester cũng không tuyển chọn trầm mặc. mà nhẹ nhàng lắc đầu, không chút cảm tình nói: “Không có."



“Nga” Câu trả lời của Jester làm Ngưu Lâm Sinh nhiều ít có chút thất lạc.



Nhìn biểu tình thất vọng của Ngưu Lâm Sinh, trong con người Jester bỗng nhiên lộ ra ánh mắt do dự, nhưng chỉ trong nháy mắt, sự do dự qua đi. lần đầu tiên hắn nói: “Tuy rằng ta không biết vì sao Lý tiên sinh trọng dụng ngươi, thế nhưng ta cần phải nhắc nhở ngươi, ngươi không phải là một người lãnh đạo hợp cách.”



Jester nói làm sắc mặt Ngưu Lâm Sinh trong nháy mắt trắng bệch!



“Làm một người lãnh đạo Xuất sắc, khi gặp phải sự tình phải nên lo lắng lợi ích của đại cục. mà không phải hành động theo cảm tình!" Jester lạnh như băng nói: “Dùng sự trả giá nhỏ nhất đổi lấy thù lao lớn nhất. đây là đạo lý mà bất luận người lãnh đạo nào cũng phải hiểu rõ.”



“Cảm ơn." Ngưu Lâm Sinh chăm chú cắn môi, sau đó biểu tình dần hồi phục bình thường. tuy rằng Jester nói khó nghe một chút, nhưng đều vì tốt cho hắn.



jester không nói gì nữa. mà tiếp tục đùa giỡn cây súng lục trong tay, cây súng này hắn lấy được trong biệt thự tại trang viên gia tộc Gambino. về phần hắn làm sao mang về Los Angeles, chỉ có chính hắn mới rõ ràng.




“Đại ca, trong địa bàn Hoa Nhân Bang có rất nhiều cảnh sát, đám ô hợp cũng không tạo thành ảnh hưởng nghiêm trọng gì cho Hoa Nhân Bang.”



Nghe trong điện thoại truyền đến thanh âm, vùng lông mày Robben trong nháy mắt nhăn chặt lại, âm lãnh mắng: “Chết tiệt, tên ngu ngốc kia rốt cục nghĩ thế nào? Lẽ nào hắn nhìn không ra Lý Dật mới là then chốt của Hoa Nhân Bang sao? Giết chết Lý Dật còn tốt hơn làm bất cứ chuyện gì!”



Liên tục oán giận vài câu. Robben hạ mệnh lệnh: “Nói cho các huynh đệ, không nên tham dự tranh đấu đêm nay; mặt khác cẩn thận một chút.”



Dứt lời, Robben trực tiếp cắt đứt điện thoại. trong đầu vô ý thức toát ra một khuôn mặt làm cho hắn vô cùng sợ hãi.



“Có thể ta nên làm thêm một sự chuẩn bị.” Robben híp mắt, thì thào tự hỏi một câu. Nhữnlg lời này vừa nói ra khỏi miệng, Robben đột nhiên nghe được bên ngoài truyền đến tiếng bước chân rất nhỏ, điều này làm sắc mặt hắn trở nên có chút âm trầm:“ Chết tiệt, lẽ nào cô quên tôi vừa nói gì với cô sao?”



Ngoài cửa cũng không truyền đến thanh âm của nữ lang tóc vàng. tiếng bước chân chợt ngừng bặc, sau đó cửa phòng bị người đẩy ra.



Một nữ nhân mặc áo choàng màu đỏ tươi quỷ dị Xuất hiện ngay tại cửa. Dưới ngọn đèn. nữ nhân có khuôn mặt quyến rũ đến cực điểm, mái tóc dài phiêu dật Xõa trên vai. che khuất trán của nàng, nhưng không cách nào che phủ ánh mắt băng lãnh. So sánh với nữ lang tóc vàng mà nói, nữ nhân da vàng Xuất hiện ngay cửa vóc người càng hoàn mỹ hƠn, nhất là hai tòa núi cao chót vót phía trước, trình độ no đầy đủ làm cho bất cứ nữ nhân phương Tây nào cũng phải tự ti.



Nhưng khi nhìn thấy vị tiểu mỹ nhân đột nhiện Xuất hiện này, Robben cũng không hề khởi lên phản ứng bản năng vốn có của nam nhân, ngược lại, sắc mặt hắn trong nháy mắt trở nên trắng bệch như tờ giấy, thân thể cũng không thể khống chế run rẫy lên.



Nhưng nhận thức nữ nhân. hắn cũng biết thân phận của nữ nhân trước mặt. Nguyên bản để ngừa vạn nhất, hắn chọn một tòa biệt thự mà chưa từng ở qua, đồng thời không lộ tin tức cho bất cứ kẻ nào, nhưng không nghĩ đến Vẫn bị tìm được.



Nữ nhân áo đỏ đứng ngay cửa gương mặt không chút biểu tình nhìn Robben, không có ý tứ mở miệng.



Lúc này, trong phòng ngủ yên tĩnh đến dọa người. đồng thời cũng làm cho lồng ngực Robben phảng phất bị đè ép một tòa núi lớn, làm hắn không cách thở dốc, mồ hôi hột tuôn Xuống, theo bản năng hắn đưa tay thò Xuống gối.



Ngay tức khắc, trái tim Robben muốn nhẩy ra.



“Trắc!”



Đạo hàn quang phá ngang trở lực không khí, chuẩn Xác không gì sánh được Xuyên thấu qua bàn tay Robben, Robben kêu lên một tiếng thảm thiết.



“Ngươi hẳn nên may mắn người nam nhân đó không nói muốn mạng của ngươi, bằng không ta bảo chứng vừa rồi đã giết ngươi.” Trong tiếng kêu thảm thiết của Robben, nữ nhân giống như quỷ mị đi tới bên người Robben, phảng phất như nhấc gà con Xách hắn lên khỏi giường.



Một phút Sau, nữ nhân mang theo Robben đi ra bên ngoài biệt thự.



Trong đại viện biệt thự nằm tám cỗ thi thể. vết thương toàn bộ ở cổ họng, vết thương không lớn. nhưng đủ để trí mạng.



Mắt thấy nữ nhân nắm Robben từ trong biệt thự đi ra, bảo tiêu trên ba chiếc Xe của gia tộc Gambino cảm thấy sau lưng rét lạnh.



Bởi vì trước đó bọn họ cũng không động thủ, mà hành động thân phận quần chúng. Thậm chí. bọn họ rõ ràng nhớ kỹ, nữ nhân từ lúc tiến nhập biệt thự sau đó mang theo Robben đi ra chỉ dùng không tới ba phút thời gian.



Mà đại viện biệt thự đã để lại tám cỗ thi thể!