Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)
Chương 31 : Ý Chí Chiến Ðấu
Ngày đăng: 01:25 19/04/20
Khác với Tiêu Cường, Sau khi Tiêu Huỳnh Huỳnh thấy Lý Dật, có vẻ có chút vui vẻ. Tuy rằng những hành động ngày hôm nay của Lý Dật, cũng không có hoàn toàn thay đổi địa vị của Lý Dật trong lòng nàng, thế nhưng, ấn tượng của nàng đối với Lý Dật đã biến tốt hơn rất nhiều, hơn nữa, thân là người bạn tốt nhất của Lưu Vi, nàng hiểu được tính cách của Lưu Vi. Tuy rằng tính cách Lưu Vi đơn thuần, ở trong trường học ai gặp cũng thích, người theo đuôi có thể tính thành quân đội, thế nhưng nàng chưa từng tiếp thu qua bất cứ sự truy cầu của nam Sinh nào. Theo Tiêu Huỳnh Huỳnh xem ra, nếu Lý Dật thật sự chết đi. Lưu Vi sẽ bị sự đả kích không cách nào dự liệu!
Đó là điều mà nàng không hi vọng nhìn thấy.
Thấy biểu tình hoàn toàn khác hẳn của hai người, Lý Dật nheo mắt quét nhìn Tiêu Cường, ánh mắt Sắc bén làm cho Tiêu Cường cảm thấy mười phần khó chịu, không khỏi nhìn Lý Dật hừ lạnh một tiếng.
Nhìn gương mặt âm trầm của Tiêu Cường, Lý Dật càng ngày càng nghĩ nguyên lai trong trí nhớ của “Lý Dật” kia cũng có Tiêu Cường, thế nhưng lại không nghĩ ra đã gặp qua ở nơi nào.
Nhớ tới một một màn tại thiên thai trước đÓ, Lý Dật híp mắt lại, Sau đÓ trực tiếp đi ngang qua Tiêu Huỳnh Huỳnh thấy biểu tình lạnh lùng của Lý Dật, miệng hé ra, muốn nói gì đó, thế nhưng lời tới cổ họng lại nuốt Xuống phía dưới, hiển nhiên, nàng cũng biết sự tình hôm nay. anh trai mình làm thật sự quá phận!
Trong đại Sảnh dưới lầu, Sắc mặt Trịnh Dũng Cương Xấu XÍ ngồi trên ghế, hung hăng hút thuốc lá, trong ngực cũng không biết đang Suy nghĩ cái gì. Nghe được trên thang lầu truyền đến tiếng bước chân, Trịnh Dũng Cương vô ý thức ngẩng đầu liếc mắt nhìn, khi nhìn thấy người Xuống là Lý Dật, cái miệng của hắn há hốc thật to, tàn thuốc rơi Xuống dưới, thậm chí đốt cháy quần của hắn thành một lỗ thủng hắn cũng không có phản ứng!
Trước đÓ, hắn đã từng cầu qua Trịnh Thiết Quân, kết quả Trịnh Thiết Quân nói cho hắn. Lý Dật hắn phải chết không thể nghi ngờ. điều này làm cho tâm tình của hắn mười phần không Xong. Hôm nay thấy Lý Dật không có việc gì, hắn có loại cảm giác như từ trong địa ngục lên tới thiên đường.
Sửng sốt chừng ba giây đồng hồ, Trịnh Dũng Cương từ trong sự khiếp sợ phục hồi lại tinh thần, hắn đầu tiên là kinh hoàng hắt đi tàn thuốc trên đùi. sau đó đứng đậy, vẻ mặt hưng phấn hướng Lý Dật nghênh tới.
Nhìn dáng tươi cười hưng phấn trên mặt Trịnh Dũng Cương, trong lòng Lý Dật nhiều ít có chút cảm động. Sự tình hôm nay tuy rằng hoang đường, thế nhưng, hắn nhìn ra được, cha con Trịnh Thiết Quân đều là người có tình nghĩa
“Huynh đệ, Tiêu thúc hắn.. không có làm khó dễ cậu sao?” Trịnh Dũng Cương có chút áy náy nhìn Lý Dật hỏi.
Lý Dật mỉm cười, lắc đầu nói:" Đều là công lao của cha anh!"
Nghe được nhịp tim đập của Hạ Vũ Ðình, Cảm thụ được khí tức nam nhân nồng nàn trên người Lý Dật, nhịp tim Hạ Vũ Đình càng đập nhanh hơn, có chút kinh hoảng nói:“Vốn muốn nhắn tin cho anh Xong mới ngủ, kết quả còn chưa nhắn Xong đã ngủ mất."
“Vũ Ðình, có chuyện anh muốn thương lượng với em một chút.” Thấy vẻ buồn ngủ trên mặt Hạ Vũ Ðình giảm bớt vài phần, Lý Dật đặt Hạ Vũ Đình Xuống sô pha, nói:“Từ ngày mai trở đi, anh sẽ không đến dạ tổng hội làm việc nữa."
Lý Dật nói làm trong lòng Hạ Vũ Ðình run lên, biểu tình trở nên có chút phức tạp:“Thế nào không làm nữa?"
“Anh tìm đươc công việc mới, đãi ngộ tốt hơn trước kia nhiều!” Lý Dật có thể nhìn ra Hạ Vũ Đình rất khẩn trương, vì vậy cười
“Nga?" Ánh mắt Hạ Vũ Đinh Sáng ngời: “là công việc gì?”
“Là một hội SỞ tư nhân, vẫn làm bảo an như trước, nhưng hoàn cảnh và đãi ngộ tốt hơn trước rất nhiều." Lý Dật cũng không dư định đem chuyện mình gia nhập hắc đạo nói cho Hạ Vũ Đình, hắn không muốn làm cho Hạ Vũ Đình lo lắng.
Nghe Lý Dật nói như vậy, Hạ Vũ Đình cũng cảm thấy vì Lý Dật mà vui vẻ: “Thật không tệ, nổ lực lên!"
“Ừm” Lý Dật dùng lực gật gật đầu.
Thậy biểu tình kiên định của Lý Dật, Hạ Vũ Đình rất hài lòng. nàng không dám hi vọng Xa vời Lý Dật có thể trở nên nổi bật, nhưng không hi vọng Lý Dật không hề có chút đấu chí nào.
Chỉ là nàng không biết chính là, đấu chí của Lý Dật không chỉ tràn đầy. dã tâm cũng không nhỏ!