Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)
Chương 329 : Hổ phụ Vô khuyển tử!
Ngày đăng: 01:27 19/04/20
Lý Dật khẽ nhíu mầy lại, hắn đem ánh mắt quăng ném về phia trước. Lùc nầy Pascal cũng đang nhìn hắn, đôi con ngươi mầu Xanh lam trong cặp mắt kia lóe lên một loại quang mang hưng phấn.
“Thật không ngờ, nhận vật được Muse cho lậ có tính uy hiếp lớn nhất lại rơi vào trong tay của ta." Pascal mở miệng, có vẻ cực kì hưng phấn: “Nếu như Muse biết ngươi đã rơi vào trong tay của ta, chỉ sỢ rằng đêm hôm nay hắn không thể nào ngủ yên giấc nổi?"
Nếu lúc trước Lý Dật chỉ hoài nghi Pascal là phản đồ của gia tộc Gambino. như vậy nghe Xong câu nói này. Lý Dật đã có thể khẳng định!
Đối với gia tộc Gambino coi danh dự hơn hết thảy mà nói, thì thành viên trong gia tộc tuyệt đối sẽ không nói ra một câu như vậy!
“Ngươi là ai?” Lý Dật vẫn bình tĩnh hỏi.
“Ha ha ha, Lý tiên sinh, hóa ra là ngươi muốn biết thân phận của ta. sau đó tìm biện pháp rời khỏi nơi này. đi thông báo cho cô ả AndreW Loufu kia ư?” Pascal trào phúng liếc mắt nhìn Lý Dật một cái, theo sau lại nói: “Thật đáng tiếc, ngươi sẽ không có cơ hội này, bất quá trước khi ngươi chết. ta cũng thõa mãn nguyện vọng nhỏ nhoi này của ngươi. Ta kêu là Pascal Phillips.”
Pascal Phillips?
“Ngươi cùng Locke Phillips có quan hệ như thế nào?” Mặc dù Lý Dật không biết Pascal, nhưng lại biết lão quản gia Locke của gia tộc Gambino. Trước kia, mỗi lần hắn đến trang viên, cũng đã từng chào hỏi qua lão nhân điềm đạm kia.
Lúc nầy đây Pascal dường như không muốn trả lời câu hỏi của Lý Dật, hắn chậm rãi bẻ nát điếu Xì-gà trong tay: “Lý tiên sinh, ngươi đã biết quá nhiều rồi.”
Dứt lời. hắn làm ra một cái thủ thế, tức thì hai gã người da đen lúc trước mới thủ tiêu Hessen, tay cầm theo chủy thủ dính đầy máu tươi, chậm rãi đi tới hướng Lý Dật. Mà ba tên khác lại đang giơ súng chĩa lên người Lý Dật, tựa hồ như chỉ cần Lý Dật dám hành động thiếu suy nghĩ, bọn hắn sẽ lập tức nổ súng!
“Lý tiên sinh, có lẽ ngươi không biết, cái đầu của ngươi phi thường đáng giá....Ha ha ha..." Mắt thấy đám thủ hạ của mình đi tới bên người Lý Dật. Pascal khẽ mỉm cười. cười đến thập phận âm trầm.
Năm bước, bốn bước....ba bước....hai bước...
Lý Dật sắc mặt bình tĩnh nhìn về phía ba gã người da đen tay cầm súng tự động. Đồng thời âm thầm tính toán khoảng cách giữa mình và tên cầm chủy thủ ở phía sau. Ngay khi tên người da đen chỉ còn cách Lý Dật một thước, hơn nữa định Xông lên chế phục Lý Dật, thì bỗng nhiên Lý Dật động!
Lý Dật bất thình lình Xoay người. tránh thoát một đao trí mạng. Đồng thời cước bộ hướng về phía sau trượt đi, khom lưng Xuyên qua nách của tên người da đen. cùng lúc đó chân trái sử Xuất một chiêu hồi mã thương, đạp trúng bắp chân của tên người da đen.
“Crắc!" Thanh âm vang giòn qua đi, tên người da đen kia sắc mặt thống khổ. quỳ gục xuống mặt đất!
Chứng kiến Lý Dật động thủ, ba gã người da đen bên cạnh Pascal không chút do dự bóp cò súng!
Phanh phanh phanh!
Tiếng súng giòn tan vang lên. Lý Dật cuộn tròn người núp ở phía sau thân thể của tên đại hán da đen cầm chủy thủ. Chỉ trong nháy mắt, thân thể của tên đại hán người da đen bị tử đạn bắn nát thành tổ ong. máu tươi nóng bỏng trào ra như suối!
“Phanh phanh phanh!”
Lại có ba tiếng súng nữa vang lên. nhưng lúc này người nổ súng không phải là thủ hạ của Pascal. mà chính là Lý Dật!
Chỉ thấy thân mình của Lý Dật đột nhiên phóng vọt lên, ở giữa không trung, ngón tay bóp cò lia lịa.
Khẩu súng nầy, là của tên đại hán người da đen kia.
Ngay khi ba gã thủ hạ của Pascal nổ súng. Lý Dật dùng tốc độ nhanh nhất đoạt lấy khẩu súng giắt ở bên hông của hắn.
“Thực không ngờ...." Cùng bộ dạng công tử ăn chơi thường ngày bất đồng. Lúc này Pascal giống như đã chịu yên phận. trong giọng điệu của hắn mang theo một loại hương vị tự giễu.
“Pascal, cha ta đối với ngươi không tệ, vì sao lại phản bội gia tộc Gamhino?" Johnson dừng ở trên khuôn mặt vặn vẹo của Pascal. trầm giong hỏi.
Pascal cười lạnh một tiếng: “Phản bội? Ha ha! Như thế nầy cũng tính là phản bội sao? Ngươi nói lão EdWard đối với ta không tệ ư! Vậy ông nội của ta làm nô bộc cả đời cho Gambino, hiện giờ hắn đã có được cái gì??”
Nghe Pascal nói, nhất thời Johnson nhíu chặt đôi lông mầy: “Xem ra cả hai ông cháu nhà ngươi đều đã phản bội lại gia tộc rồi?”
Pascal bỗng nhiên trở nên kích động: “Johnson, ngươi là thằng con hoang, ta nói lại lần nữa, đừng nhắc đến hai chữ phản bội ở đây! Ta chỉ là đang tìm lại một phần công đạo cho hai ông cháu ta mà thôi.”
Pascal Xuất khẩu cuồng ngôn, cũng không làm cho Johnson động dung. hắn vẫn còn lộ ra một nụ cười thản nhiên: “Xem ra chuyện nầy không quan hệ đến ông nội của ngươi. Hết thẩy đều là chính ngươi tự mình làm chủ."
“Ðúng thì sao?” Pascal tựa như bất chấp trả giá nói.
Johnson nheo mắt lại: “Ngươi hại chết cha ta."
“Không có ông nội của ta. Lão già Edward kia có thể trở thành tộc trưởng Xuất sắc sao? Gia tộc Gambino có thể khống chế được Ủy ban mafia nhiều năm như vậy sao?"
Pascal diện mục dữ tợn nói: “Chỉ trach lão cha ngươi quá mức nhỏ mọn, hắn chết còn chưa hết tội!”
“Ta sẽ cho hai ông cháu của ngươi một cơ hội để mở miệng..." Johnson giọng điệu vô cùng băng sương: “Nói ra những kẻ phản bội khác còn tiềm phục trong gia tộc Gambino.”
“Phì” Pascal khinh thường nhổ một bãi nước bọt vào Johnson.
Johnson nhẹ nhàng lau nước bọt dính ở trên mặt, định nói cái gì đó, nhưng lại bị Lý Dật chen ngang: “Johnson, nếu cậu muốn moi tin tức hữu dụng từ trong miệng của hắn. Tôi nghĩ. tôi có chút biện pháp.”
Nghe Lý Dật nói vậy, ở tận sâu trong con ngươi của Pascal lóe lên một đạo quang mang sợ hãi. Hiển nhiên. đối với Lý Dật thân thủ biến thái kia. trong lòng Pascal đã có bóng ma.
“Johnson, ta nói cho ngươi biết. nếu ta chết đi hoặc là bị thằng con hoang kia tra tấn, vậy thì ông nội của ta nhất định sẽ lựa chọn giống như ta. phản bội lại gia tộc Gambino!” Đã bị Lý Dật uy hiếp, Pascal liền hoàn toàn trở nên điên cuồng, hắn trợn trừng hai mắt đỎ rực, gào lớn tiếng nói: “KhÔng tin thì ngươi hãy thử Xem!” T
“Lý, đề nghị của anh rất không tồi. Tôi cũng tin tưởng. anh có thể cạy được miệng của hắn. Bất quá tôi cảm thấy nơi nầy không tiện Xử lý thõa đáng cho lắm.” Bỗng nhiên Johnson khẽ mỉm cười, chính là nụ cười kia làm cho người ta nhìn thấy phải dựng tóc gáy: “Ta nghĩ ra một kế sách gọi là khổ nhục kế. Dùng nó đế Xử lý chuyện nầy, sẽ càng hoàn mỹ hơn một chút.”
Nói Xong, Johnson không đợi Lý Dật trả lời, mà chậm rãi vươn tay Xoa vết máu ở trên mặt Pascal, đưa lên miệng liếm láp, tiếp theo âm trầm nói: “Pascal, máu của ngươi thực tươi ngon. tuy rằng ta muốn từ từ nhấm nháp. Bất quá, ta còn phải đem nó đi tặng cho ông nội của ngươi một ít, ngươi cảm thấy thế nào?”
Johnson từ tốn nói làm cho Pascal hơi ngỡ ngàng, hiển nhiên hắn không hiết Johnson đang tính toán chuyện gì.
Còn Lý Dật, trong lòng lại dâng lên một trận ba đào!
Hắn không khỏi đang nhớ lại cách nói năng tao nhã, nghi lễ quý tộc Xã giao mà Johnson đem ra ước thúc chính bản thân mình. Hắn không khỏi đang nhớ lại tình cảnh mới vừa Xảy ra. sau khi Johnson bước vào đại sãnh, liền Xoay người nôn mữa!
Hổ phụ vô khuyển tử! Lý Dật không thể không thừa nhận. giờ khắc này Johnson tuyệt đối chính là một tên ác ma giết người không thấy máu!
Chú thích*: ý nói cha nào con ấy, người cha tài giỏi không sinh ra người con ngu ngốc.