Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)
Chương 331 : Lợi Dụng
Ngày đăng: 01:27 19/04/20
Toàn thân Andrew đang run rẫy, Lý Dật cúi người ôm lấy Andrew, dùng tay nhẹ nhàng vén mái tóc có chút mất trật tự trên trán của nàng, nhẹ nhàng hôn lên trán nàng một chút. Nụ hôn thật nhẹ nhàng làm vành mắt vốn đỏ ửng của Andrew tuôn ra nước mắt, thế nhưng do tính kiên cường nàng vẫn cố nén không cho nước mắt chảy Xuống.
“KhÓc ra đi, cứ ôm ấp mãi sẽ rất khó chịu.” Lý Dật nhìn vào đôi mắt đỎ của Andrew, ôn nhu nói.
Lời của Lý Dật vừa thốt ra. Andrew cũng không còn nhịn được nữa. nước mắt lập tức bừng lên. Lướt qua khuôn mặt tiều tụy của nàng, nhiễm ướt cả đôi môi khô ráo vì thức đêm
“Lý, cho tới nay em đều cho rằng cha là người Xuất sắc nhất trên thế giới nầy, em chưa từng tin rằng ông ấy lại có thể khinh địch như vậy mà rời khỏi trang viên, hơn nữa còn là ngay lúc này.” Giọng nói của Andrew mất đi sự bình tĩnh ngày Xưa. ngược lại có vẻ thập phần nhu nhược, nàng phảng phất giống như một cô gái bị thụ thương. Đang ở trước mặt người đàn ông mình yêu kể ra sự thống khổ trong nội tâm của chính mình.
Nhìn dáng dấp thương tâm của Andrew. nghe nàng nói, trong lòng Lý Dật cảm thấy thật Xót Xa. Nguyên bản, cái nhìn của hắn và Andrew đều như nhau, hắn cũng không tin Edward lại nhẹ nhàng như vậy mà bị gia tộc Qiesi Jarno giết chết. thế nhưng Haise Lin cũng đã chứng thực việc này. điều này chỉ đành làm cho hắn phải tuyển chọn tin tưởng. Dù sao, con đường tin tức từ cục điều tra liên bang của Haise Lin là chuẩn Xác và nhanh nhất. từ lần đầu Lý Dật quen biết Haise Lin, tin tức của Haise Lin chưa từng Xuất hiện qua tình huống sai lầm.
“Lý, anh tin cha cũng đã chết sao?" Andrew bỗng nhiên ngẩng đầu. dùng một loại ánh mắt mê man nhìn Lý Dật.
Lý Dật không lập tức trả lời câu hỏi của Andrew, mà chậm rãi lau nước mắt cho nàng. nhẹ giọng nói: “Annie, lý trí nói cho anh biết cha em không đơn giản mà chết như vậy. thế nhưng hắn Xác thực đã chết. đây là chuyện không thể thay đổi."
Lý Dật nói làm Andrew vô lực nhắm hai mắt lại, nước mắt không thể khống chế từ trong viền mắt của nàng chảy ra. giống như những hạt châu không ngừng chảy Xuống môi nàng.
Giờ khắc nầy, nữ nhân toàn mỹ của Xã hội thượng lưu đang khÓc như một đứa bé. Nàng lần đầu tiên cảm thấy nước mắt thì ra lại mặn đến khổ đến như vậy.
Lý Dật Xót Xa kéo Andrew vào lòng, nhẹ nhàng vuốt sau lưng nàng. ôn nhu nói: “Lên tiếng khóc đi, khóc đi sẽ thấy thư thái.”
Andrew giống như một chú sơn dương thụ thương trốn trong lòng Lý Dật, dựa vào vai Lý Dật, nhưng cũng không bật tiếng khóc theo lời hắn. mà là không hề phát sinh bất luận thanh âm gì!
Ngay cả đến lúc nầy, nàng cũng không dám lên tiếng khÓc lớn.
Không biết qua bao lâu. Andrew dừng khóc, nàng chậm rãi thoát ra vòng tay ôm ấp của Lý Dật, vành mắt đỎ bừng, mơ hồ có chut sưng lên.
Vùng ngực áo Lý Dật hoàn toàn bị sũng nước, hắn không hề lưu ý, mà giúp Andrew lau nước mắt trên mặt.
Tận tình khóc một trận làm Andrew phảng phất như khôi phục lại dáng dấp bình tĩnh trong dĩ vãng, hỏi: “Lý, chuyện của kẻ phản bội tình hình thế nào?”
“Pascal là người tiết lộ hành tung của cha em” Lý Dật trầm giọng đáp.
Con mắt Andrew chợt nheo lại. trong con ngươi hiện lên sự hận ý khắc cốt ghi tâm: “Pascal hiện đang ở chỗ nào.”
Thân là người phụ trách buôn bán ma túy cho gia tộc Gambino, tình huống như vậy rất ít khi hiện trên người Raphael!
“Hiện tại trang viên bị phong tỏa, điện tử tin tức cũng bị che đậy, làm sao bây giờ?" Mắt thấy đại hán da đen đi tới bên cạnh, sắc mặt Raphael Xấu Xí hỏi thăm Đại hán da đen lạnh lùng nhìn Raphael, dùng một giọng nói không có chút cảm tình: “Nữa giờ sau, gia tộc Qiesi Jarno sẽ phát động Xung phong đối với gia tộc Gambino. đến lúc đó trang viện khẳng định đại loạn, Andrew Luofu dù có giảo hoạt cũng sẽ không có thời gian canh chừng ngươi chằm chằm, ngươi có thể nhân lúc này mà chuồn ra.”
“Đều chuẩn bị hết rồi?” Nghe được đại hán da đen nói, vùng lông mày nhíu chặt của Raphael thoáng buông lỏng một chút.
Đại hán da đen lạnh lùng gật đầu: “Nữa tiếng đồng hồ sau, ngươi dẫn người đi về phía Nam."
Mắt thấy đại hán da đen gật đầu, Raphael lâm vào trầm tư, tựa hồ đang suy nghĩ kế hoạch hay có được hay không.
“Lần Xung phong này là chế định riêng cho chúng ta, bỏ qua cơ hội này, ngươi đừng mong rời được tòa trang viên này.” Đại hán da đen thấy Raphael do dự, lạnh lùng nói một câu, sau đó không đợi hắn đáp lời. trực tiếp rời đi.
Nhìn theo đại hán rời đi, Raphael run rẫy rút điếu Xì gà, châm lửa rít mạnh. Tình tự của hắn thoạt nhìn có chút khẩn trương, tựa hồ muốn dùng nicotin gây tê Chính mình.
Hai mươi phút sau, Raphael mang theo hai gã cận vệ rời khỏi biệt thự.
Nhưng khi hắn dẫn người đi tới tường vây phía Nam trang viên thì chung quanh chợt nổi sáng đèn, một thanh âm u lãnh truyền ra: “Raphael tiên sinh, đã trễ thế này, ngài muốn đi đâu?”
Ngạc nhiên nghe thanh âm, trong lòng Raphael không khỏi kinh hoàng. Hắn theo bản năng hướng chỗ thanh âm nhìn lại, chỉ thấy một thanh niên Vóc người khôi ngô từ trong rừng cây bên cạnh biệt thự đi ra. Phía sau thanh niên có hơn mười người đi theo. những người đó đều mang theo vũ khí. ánh mắt nhìn Raphael thập phần bất thiện. Bởi trong lòng có quỷ, Raphael có chút khẩn trương, bất quá tố chất tâm lý của hắn Xuất sắc hơn người bình thường nhiều. cũng không biểu hiện sự khẩn trương trên mặt, mà cố ý hừ lạnh một tiếng: “Ngươi là gì vậy? Ta đi đâu còn phải hồi báo với ngươi sao?”
“Mang đi."
Nghe được lời nói kiêu ngạo của Raphael, thanh niên lạnh lùng hạ mệnh lệnh. Hắn vừa thốt lên Xong, những bảo tiêu phía sau không nói một lời, đi thẳng tới chỗ Raphael vây quanh!
“Chết tiệt, ngươi biết ngươi đang làm gì không? Dù là lão Locke cũng không dám làm như vậy với ta!" Raphael biểu ra thoạt nhìn thập phần tức giận, thế nhưng trong lòng lại khẩn trương tới cực điểm
Nhưng những bảo tiêu gia tộc Gambino không hề để ý tới lời hắn nói. trong sự phản kháng phẩn nộ của hắn. trực tiếp đem hắn và thủ hạ trói lại.
“Raphael tiên sinh, Johnson thiếu gia nói, đêm nay ai dám tự ý rời đi, người đó là kẻ phản bội.” Nhìn biểu tình phẩn nộ của Raphael. thanh niên lạnh lùng cười: “Cho nên nếu ngươi không vừa lòng. cứ đi tìm Johnson thiếu gia mà giải thích!"
Ngạc nhiên nghe được thanh niên nói, trong lòng Raphael bỗng nhiên tuôn ra một ý niệm đáng sỢ: Hắn đã bị lợi dụng!