Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)
Chương 348 : Cầu sống không ðược, cầu chết không yên
Ngày đăng: 01:28 19/04/20
“Hối hận không?”
Cảm thụ được thân thể mềm mại mê người trong lòng. ngửi được hương thơm trên người Andrew, Lý Dật mỉm cười hỏi.
Nguyên bản bởi vì ánh mắt của người qua đường mà Andrew cảm thấy Xấu hổ nên vùi mặt vào lòng Lý Dật, khi nàng vừa nghe được Lý Dật nói những lời này, đột nhiên ngẩng đầu, dùng một loại ánh mắt thâm tình nhìn người đàn ông trước mắt đã cho nàng quá nhiều sự vui mừng.
Sau đó. Andrew dùng đôi tay ôm cổ Lý Dật, chủ động hôn lên môi hắn. Bốn phiến môi giao nhau, thân thể hai người đều hơi chấn động, Andrew càng kìm lòng không được nhắm mắt lại. vẻ mặt hạnh phúc hưởng thụ nụ hôn của hắn. Hương thơm ngào ngạt, đôi môi mềm mại, chiếc lưỡi thơm tho, tiếng thở dốc đồng tình...
Giờ khắc này, đối với hai người mà nói, tất cả bên ngoài đều phảng phất như biến mất, hai người vong tình mà hôn, trong đầu hồi ức từng chút một kể từ khi mới quen biết.
Nụ hôn không biết đã kéo dài thời gian bao lâu, thẳng đến khi vẻ mặt của Andrew đỏ bừng, hô hấp gấp gáp, Lý Dật mới buông Andrew ra. Sau nụ hôn nồng nhiệt gương mặt Andrew đỏ như nước thủy triều, phảng phất như trái nho chín mọng, như sắp Sửa chảy ra nước.
“Tiểu thư, nếu chụp hình lại cảnh này, ngày mai cô và Lý tiên sinh đều sẽ trở thành tiêu đề, mà những nam nhân truy cầu cô sợ rằng đều sẽ vỡ tim” Khi Lý Dật buông Andrew ra, NiSSen Vẫn đứng bên cạnh đột nhiên mở miệng, trong giọng nói mang theo vẻ trêu chọc, đây là giọng nói mà hắn chưa từng có.
Nếu đổi lại lúc bình thường. Nissen tuyệt đối sẽ không nói như vậy với Andrew, đồng dạng. Andrew cũng sẽ không phóng túng ngay ngoài đường công khai hôn Lý Dật...
“NiSSen, khó nghe được có lúc anh chịu nói đùa.” Nghe được NiSSen nói, Andrew vẫn có chút Xấu hổ, nhưng vẻ mặt Lý Dật lại như cười: “Hôm nay Annie đã thoát ly gia tộc Gambino, bởi vậy công tác của anh đã kết thúc. Có hưng thú đến làm việc cho tôi không? Đãi ngộ của tôi chỉ cao chứ không thấp.”
“Không được.” Nisseh cười khổ lắc đầu: “Tiểu thư chán ghét sinh hoạt ngày trước, làm ra tuyển chọn. tôi cũng đồng dạng làm ra tuyển chọn. Tôi dự định một mình đi du ngoạn hết thế giới này, sau đó tìm một nơi tôi thích để ở lại."
Nghe được Nissen nói như thế. Lý Dật cũng không miễn cưỡng. hắn biết Nissen nói chính là sự thưc. Andrew có thể đi tới bên người hắn, hoàn toàn là bởi vì Andrew làm ra quyết định! Bằng không, bỏ đi năng lực của Andrew, mặc dù không thể đảm nhiệm chức vị tộc trưởng của gia tộc Gambino, nhưng muốn trở thành thành viên trung tâm cũng không có bất luận vấn đề gì.
Nissen đi, đi đến dị thường hào hiệp, phảng phất giống như Andrew tuyển chọn đi tới bên người Lý Dật, khi nàng chân chính bỏ đi một bên, lòng của nàng cùng thân thể nàng thả lỏng không gì sánh được.
Buông tay cũng là một loại vui sướng.
Andrew dùng hành động thực tế của nàng để chứng minh một câu nói. Chỉ là nàng muốn buông tha sứ mạng và vinh quang của gia tộc giao cho nàng, mà không phải buông tha cảm tình cùng Lý Dật.
"Có thể nói, hiện giờ ở trong thế giới ngầm nước Mỹ, anh đã hoàn toàn nổi danh. Em nghĩ hẳn là sẽ không người nào ngu Xuẫn đi tìm anh gây phiền phức! Thậm chí, lấy thực lực mà anh biểu hiện ra ở trong cuộc chính biến ủy ban mafia lần này, cùng thân phận chủ tịch danh dự của ủy ban mafia, anh đã có khả năng kêu gọi được một cỗ lực lượng mạnh mẽ rồi! Về phương diện thương trường, bây giờ anh vẫn là đại cổ đông lớn nhất của Toàn Cầu Ảnh Nghiệp, nói tới danh và phận cũng đều vô cùng hiển hách. Về phương diện bối cảnh, hiện giờ trong Xã hội thương lưu nước Mỹ, mọi người đã biết quan hệ của hai chúng ta, mấy lão cáo già tại chính giới cũng biết anh có quan hệ cùng gia tộc Heyde Gus, lực lượng chống lưng cho anh rất nhiều người đều không theo kịp. Thậm chí, em trân trọng thông báo cho anh biết, nếu như anh nguyện ý, chỉ trong vòng ba năm anh sẽ có thể trở thành nghị sĩ tại nghị viện nước Mỹ!" AndreW Loufu bỗng nhiên trầm giọng nói tiếp: "Nhưng anh yêu, anh cần phải rõ ràng, mọi thứ anh có được đều chỉ là ở phạm vi nước Mỹ mà thôi!"
Ở nước Mỹ! Ba chữ này làm cho nội tâm của Lý Dật run lên.
"Anh yêu, nếu....Nếu ở Đại Lục mà anh có được thực lực cường hãn như ở nước Mỹ, vậy thì em dám khẳng định, đối thủ của anh sẽ chết rất thê thảm!" Andrew Loufu sắc mặt hơi phức tạp, nói tiếp: "Tuy nhiên trên thế giới này lại không có nếu như. mặc dù tại nước Mỹ anh có lực lượng cường đại, thế nhưng căn cơ ở Đại Lục quá mỏng. Mà địch nhân của anh, Đái gia nhiều năm qua đã khống chế cả giới giang hồ hắc đạo phía Nam Trung Quốc, anh muốn vật ngã bọn chúng cũng không phải dễ dàng."
“Em nghĩ rằng, anh nên làm như thế nào bây giờ?” Mặc dù trong lòng Lý Dật đã chuẩn bị một kế hoạch trả thù, nhưng hắn muốn nghe AndreW Loufu phân tích, bởi nói riêng về phương diện trí tuệ, hắn tự nhận không thể bằng được AndreW Loufu.
Nghe Lý Dật hỏi, trong đôi con ngươi màu Xanh lam của AndreW lóe lên quang mang cơ trí: “Đầu tiên. anh phải có được sức ảnh hưởng thật lớn. đây là việc nhất định, bởi nó chính là tấm bùa hộ mệnh cho anh! Chỉ khi nào anh có sức ảnh hưởng cường đại, địch nhân mới không dám ngang nhiên Xuống tay với anh! Còn về phần ám đấu, em nghĩ trong tay anh đã có lực lượng Hắc Dạ, không cần phải e ngại điểm này.”
“Nói đến lực ảnh hưởng, thận phần là quan trọng nhất, hơn nữa thân phận còn phải trong sạch.” AndreW Loufu tiếp tục phân tích: “Hiện giờ anh là cổ đông lớn nhất của Toàn Cầu Ảnh Nghiệp, có thể coi là ông trùm trong làng giải trí Hollywood. Ở Trung Quốc, lực ảnh hưởng của Hollywood cũng không phải nhỏ, thế nhưng vẫn chưa đủ. anh cần phải làm thêm vài chuyện nữa, để gia tăng lực ảnh hưởng của anh tại quốc nội. Tỉ dụ như, anh tiến hành thu mua một số công ty điện ảnh ở quốc nội, đẩy cao ngành công nghiệp giải trí. Nếu anh làm như vậy, em nghĩ chính phủ Trung Quốc sẽ phi thường ủng hộ anh, hơn nữa chỉ trong thời gian ngắn anh cũng trở thành doanh nhân tại quốc nội.”
“Hoặc là. anh Xây dựng một tổ chức từ thiện, sau đó tiến hành ủng hộ cho những vùng quê nghèo khó tại nội địa Trung Quốc. làm như vậy anh chẳng những nổi tiếng rất nhanh, mà hơn nữa còn bán nhân tình cho chính phủ Trung Quốc. Thậm chí...là Xuất vốn ra đầu tư vào nền công nghiệp nào đó, lấy thân phận Hoa kiều, anh đi đầu tư nguồn vốn sản Xuất. vô luận khu vực quốc gia nào ở Châu Á. đều sẽ cực kì hoan nghênh.”
Nói đến đây, bỗng nhiên AndreW Loufu dừng lại, phức tạp liếc mắt nhìn Lý Dật một cái: “Anh yêu, em biết ở quốc nội anh có quan hệ bí mật với người kế nghiệp của Yến gia. Nhưng là...em vẫn phải nhắc nhở anh, anh yêu, hãy nắm giữ vận mệnh ở trong tay mình, mà không phải là ở trong tay người khác.”
Nghe AndreW Loufu nói ra những lời này, Lý Dật khẽ mỉm cười. tuy rằng đã buông tha gánh nặng trên hai vai. nhưng trình độ thông minh của nàng vẫn là trứ danh như trước!
“Annie, điểm này anh hiểu rất rõ. Trên thực tế, từ ngày anh phải chạy trối chết ra khỏi quốc nội, anh đã thấu hiểu được cái đạo lý này.” Lý Dật giọng điệu có chút ảm đạm “Anh và Yến Nam Thiên đạt thành hiệp thương là vì có chung ý đồ. Hơn nữa thập phần quen thuộc. có thể tính là một người bạn tri kỷ. Nhưng cả anh và hắn đều phi thường rõ ràng, chúng ta đạt thành hiệp thương không phải bởi vì chơi thân, mà nguyên nhân chính là tính toán trên phương diện, thu được bao nhiêu lợi ích từ phía đối phương.” Lý Dật mỉm cười khan.
“Nga?” Nghe Lý Dật nói vậy, AndreW Loufu cũng minh bạch ra rồi, nàng có chút chờ mong hỏi: “Anh yêu, thoạt nhìn anh phi thường tự tin, chẳng lẽ anh vẫn còn quân bài chưa lật hay sao?"
“Annie, anh biết, vô luận em hay là địch nhân đều cho rằng, lực lượng mạnh nhất của anh là ở nước Mỹ. Khi trở về Đại Lục. lấy hoàn cảnh tại quốc nội tuyệt đối sẽ không để yên cho anh làm xằng làm bậy! Hơn nữa. nếu không có được sự ủng hộ từ chính giới, chuyện tình báo thù là không thể nào hoàn thành!”
Nói đến đây, Lý Dật khẽ mỉm cười. trong nụ cười của hắn mang theo một cỗ hận ý vô pháp hủy diệt: “Không phải bọn chúng nghĩ rằng, về phương diện chính giới ta sẽ không thể tạo ra mạng lưới quan hệ hay sao? Được lắm, trước tiên ta sẽ thưởng cho bọn chúng một cú tát vang dội! Sau đó....từng bước....từng bước...tiến hành kế hoạch báo thù....làm cho bọn chúng muốn sống cũng không được. muốn chết cũng không Xong!"