Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)
Chương 351 : Khúc nhạc dạo về nước (1)
Ngày đăng: 01:28 19/04/20
Thời gian hai ngày, trận mưa đông vũ cuối cùng rốt cục cũng dừng lại, trên bầu trời, phảng phất như có một chiếc cầu vồng hình vòm, tản ra mầu sắc mê người.
Hết mưa, xe cộ và người đi đường lại tràn ra, hiện tượng kẹt xe hầu như đều có thể nhìn thấy khắp mọi nơi.
Lý Dật ngồi trên một trước xe, cũng do Anh Hoa lái xe.
Hôm nay Anh Hoa vẫn mặc chiếc áo mầu đỏ, trên thực tế, một năm bốn mùa nàng đều mặc áo choàng mầu đỏ, đương nhiên chất liệu dày mỏng mỗi chiếc áo đều khác nhau, đây cũng là nguyên nhân nàng có thể mặc mỗi loại áo này theo từng mùa.
Ở băng ghế phía sau, Lý Dật cũng không hề cảm thấy hưng phấn vì sắp về nước, vẻ mặt của hắn thoạt nhìn giống như mặt hồ không hề rung động, vô cùng bình tĩnh. Thậm chí, hắn cũng không hề nhíu mày trầm tư như dĩ vãng, mà có hứng thú thưởng thức phong cảnh đặc sắc bên ngoài cửa sổ.
Đối với Lý Dật mà nói, tòa thành thị Los Angeles này đã dành cho hắn rất nhiều thứ, tòa thành thị này đã thâm nhập vào nội tâm của hắn, làm cả đời này hắn không thể quên.
Nửa tiếng sau, chiếc xe rốt cục đi tới cửa trang viện gia tộc Gambino tại Los Angeles, bởi vì kẹt xe, nguyên con đường chỉ cần thời gian bốn mươi phút phải đi tới một giờ.
Cũng giống như ngày thường, bảo tiêu trang viện gia tộc Gambino không ít, tựa hồ sự thắng lợi trong cuộc chính biến ủy ban Mafia lần này cũng không làm cho gia tộc Gambino đắc chí, chỉ làm cho bọn họ càng thêm thật cẩn thận.
Mà khác với ngày trước chính là, tòa trang viên này đã không còn là sự tượng chưng cho quyền hắc đạo California nữa, hôm nay tại hắc đạo California có được quyền nói chuyện tuyệt đối lại chính là Hoa Nhân bang, mà không phải là gia tộc Gambino!
Đối với điểm này, trong lòng lão đầu Edward tuy biết thật rõ ràng, nhưng hắn không nói gì thêm, hắn biết uy tín của Lý Dật tại biển tây nước Mỹ đã đạt tới một nông nỗi làm người khác không thể tin được.
Lý Dật và Anh Hoa đi tới trang viện, Andrew đã nghe tin từ lâu đang cùng Seaman đứng ngoài cửa chờ.
Anh Hoa thích mầu đỏ, Andrew thích mầu đen, hai người tuy rằng có ngăn cách, thế nhưng vẫn chưa từng thay đổi sự yêu thích của chính mình.
Andrew hôm nay vẫn như ngày thường thích mặc mầu đen, thân trên mặc chiếc áo đen bó sát người, thiết kế phi thường đặc biệt, có thể bộc lộ vòng eo thon vô cùng nhuần nhuyễn. Bên dưới nàng mặc chiếc váy da, dài xuống tận gối, thế nhưng cũng nhìn thấy được đôi bàn chân nhỏ, cùng chiếc vớ da mầu đen, cấp cho đàn ông một sự trùng kích thị giác thật cường liệt.
Làm một cô gái người Mỹ, bộ ngực của Andrew không đồ sộ như Anh Hoa, nhưng bộ ngực của nàng cao ngất dị thường, hình dáng thập phần hoàn mỹ, Lý Dật đã từng xoa qua, cảm giác vô cùng tuyệt vời.
Nhưng khi Lý Dật muốn tiến thêm một bước, cũng bị Andrew ngăn xuống tới!
“Chờ khi anh có thể làm cho những người phụ nữ chúng tôi có thể hòa bình sống chung, em sẽ thỏa mãn dục vọng của anh.”
Đây là lời nói lúc đó của Andrew.
Andrew nói như vậy, cũng không phải muốn thủ thân xử nữ không giao cho Lý Dật, mà là gây áp lực cho hắn, bởi vì nàng rất rõ ràng, may chóng xử lý quan hệ giữa những người phụ nữ bên cạnh hắn là chuyện nên làm thật nhanh.
Chỉ là suốt nửa năm qua, Lý Dật chậm chạp vẫn không nghĩ ra biện pháp xử lý, đây cũng là lý do khiến cho hắn không cách nào được hưởng thụ thân thể mềm mại của cô gái toàn mỹ nổi danh trong xã hội thượng lưu này.
Không chỉ có vậy…..
Bởi vì Lý Dật đã từng đáp ứng với Hạ Vũ Đình, phải chờ cho tới khi kết hôn mới chạm tới nàng, cho nên tuy rằng nửa năm qua Lý Dật có rất nhiều lần động tâm, thế nhưng cũng không đụng chạm tới Hạ Vũ Đình.
Nhà giầu mới nổi.
Đây là sự hình dung chính xác về bọn họ.
So sánh mà nói, Trương Đức Khôn vẫn là dáng dấp lão tăng nhập định, mà Lưu Kim Ba lại là thái độ thờ ơ lạnh nhạt, hắn là người duy nhất trong nhóm đại lão Hoa Nhân Bang không có hứng thú đối với tiền tài.
Khác với sự thờ ơ của hai người này, Ngưu Lâm Sinh thân là long đầu hiện tại của Hoa Nhân Bang lại hơi cau mày, tựa hồ rất bất mãn đối với hành vi nhà giầu mới nổi của các đại lão, thế nhưng hắn cũng biết rõ bản thân nhờ vào Lý Dật nên mới có thể thượng vị, hiện tại cũng không hề có được sự tôn trọng của các đại lão, hắn cũng không thể mở miện nói gị, mặc dù có nói bọn người này cũng không để trong lòng.
Bất quá, Lý Dật đến liền thay đổi tất cả!
Khi Anh Hoa đẩy cửa phòng họp cho Lý Dật, mọi người nhìn thấy Lý Dật xuất hiện ngay tại cửa, bọn họ không hẹn mà cùng ngậm miệng lại, đồng thời dụi tắt thuốc lá trong tay, không đợi Lý Dật phân phó, hết thảy đứng lên, cùng kêu to: “Lý tiên sinh.”
Lý tiên sinh!
Đây là Lý Dật bảo Ngưu Lâm Sinh đảm đương chức long đầu của Hoa Nhân Bang, các đại lão Hoa Nhân Bang liền đổi cách xưng hô đối với Lý Dật.
“Dật ca.” Ngưu Lâm Sinh cũng đứng lên, nhưng hắn không giốn mọi người gọi Lý Dật là Lý tiên sinh, mà trực tiếp xưng hô Dật ca.
Lý Dật gật đầu, bảo mọi người ngồi xuống, sau đó đưa mắt cho Anh Hoa, người sau thức thời lui ra sau một bước, chờ Lý Dật vào cửa, đóng lại cửa phòng họp.
Trong phòng hội nghị trở nên thật yên tĩnh, Lý Dật đi tới hướng đầu bàn, tiếng bước chân vang lên trong phòng hội nghị có vẻ dị thường chói tai.
Rất nhanh, Lý Dật đi tới vị trí đầu tiên ngồi xuống, hai tay chống lên bàn, nhìn quét qua mọi người, chậm rãi mở miệng: “Chư vị, trong nửa năm qua, thu nhập của bang hôi thẳng tắp dâng lên, lực ảnh hưởng của bang hôi cũng càng ngày càng tăng. Không biết chư vị đối với những biến hóa này, có cảm tưởng ra sao?”
“Chúng tôi phải cảm ơn Lý tiên sinh, nếu như không có Lý tiên sinh, chúng ta hiện tại sẽ không có tất cả những thứ hiện nay.” Lý Dật vừa nói xong, lền có người trả lời, giọng nói thập phần cung kính, ánh mắt nhìn Lý Dật cũng tràn ngập vẻ tôn trọng.
“Đúng vậy! Lý tiên sinh giành tất cả hiện tại cho chúng ta!” Những người khác lần lượt phối hợp, hiển nhiên, hôm nay bọn họ đã hoàn toàn thần phục Lý Dật.
Thậm chí, kể cả Trương Đức Khôn và Lưu Kim Ba cũng đều nói như vậy.
Đối mặt với tình cảnh này, trên mặt Lý Dật không có chút nào kích động, hắn mỉm cười nói: “Khi tôi ở trên biển từng nói với chư vị, mà hiện tại tôi đã làm được những lời tôi đã hứa!”
Lời của Lý Dật vừa thốt ra, tất cả mi người trầm mặc xuống tới, bọn họ tựa hồ đoán được chuyện gì.
“Tôi vẫn cho rằng thế giới này không có bữa cơm trưa miễn phí, nếu muốn có được gì đó nhất định phải nỗ lực.” Ngay lập tức, biểu tình của Lý Dật trở nên thập phần nghiêm túc, trong giọng nói mang theo vẻ không thể hoài nghi: “ Thời gian nửa năm đủ cho các vị có được tài phú và địa vị chưa từng có, trong đó sự nỗ lực của các vị, nhưng đa số là do tôi cho các vị!”
“Chư vị, ngày mai tôi về nước, mục đích tôi về nước các vị rất rõ ràng, tôi không muốn kéo tới cái gì là về nước trọng chấn uy phong của Hồng Môn, tôi về nước là vì muốn những kẻ đã từng hạ thủ với tôi phải trả giá thảm trọng!”
Lý Dật thở mạnh một hơi, lành lùng nhìn chằm chằm đám người Trương Đức Khôn, gằn từng chữ: “Tôi đã đưa các vị những thứ các vị ước mơ, hiện tại đến phiên các vị hồi báo cho tôi!”