Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)
Chương 357 : Mãnh long quá giang vs địa đầu xà (4)
Ngày đăng: 01:28 19/04/20
Dốc hết ly rượu vào trong miệng, sau đó buông ly Xuống, Lý Dật thâm ý liếc mắt nhìn Lăng Vĩnh Bình: “Tôi có nói qua muốn cướp Hồng Tinh tập đoàn của ông sao?"
Ngạc nhiên nghe Lý Dật hỏi câu này, biểu tình Lăng Vĩnh Bình không khỏi ngẩn ngơ, ánh mắt nhìn về phía Lý Dật cũng cực kỳ phức tạp, hiển nhiên hắn không biết trong hồ lô của Lý Dật rốt cục muốn làm gì.
“Lăng lão đại, làm việc không nên quá Xung đột, đây là điều mà Tiêu Thanh Sơn nói cho tôi biết.” Lý Dật như cười như không nói: “Một năm trước, tôi còn quá trẻ, Xung động một chút là bình thường, nhưng ông đã bao nhiêu tuổi rồi. sao lại còn Xung động đến như thế?”
“Lý Dật, rốt cục anh có ý tứ gì?” Nghe được ba chữ Tiêu Thanh Sơn, sắc mặt Lăng Vĩnh Bình có chút Xấu Xí, bởi vì hắn rõ ràng thấy khi Lý Dật nói đến ba chữ Tiêu Thanh Sơn, biểu tình cũng không có chút nào biến hóa, dáng tươi cười trên mặt cũng không hề yếu bớt nữa phần.
Hắn hiểu được. Lý Dật cũng không phải không còn hận Tiêu Thanh Sơn, mà là đem cừu hận chôn giấu tận sâu trong nội tâm.
Lý Dật cũng không lập tức trả lời câu hỏi của Lăng Vĩnh Bình, mà rót thêm rượu cho hắn. thản nhiên nói: “Lăng lão đại. ngồi Xuống nói chuyện."
Nhìn dáng dấp ung dung thong thả của Lý Dật, trong lòng Lăng Vĩnh Bình cười khổ. ở tại khí thế hắn đã hoàn toàn bị bại bởi một Vãn bối như Lý Dật. Chẳng hiểu vì sao, giờ khắc này, lửa giận trong lòng Lăng Vĩnh Bình chợt biến mất, hắn cũng không nói gì nữa, mà dựa theo lời Lý Dật ngồi Xuống, nhấc ly rượu, uống một ngụm rồi nhìn ra ngoài cửa sổ, buổi biểu diễn của Mộ Dung Tuyết đã chính thức bắt đầu, tiếng hát giống như chim hoàng anh của Mộ Dung Tuyết quanh quẩn trên bầu trời sân vận động, hơn vạn ánh đèn huỳnh quang chỉnh tề huy vũ, phóng mắt nhìn lại, như dẫy ngân hà.
“Lăng lão đại, tôi mong muốn ông hiểu được, tôi dự định dùng tiền mua tập đoàn Hồng Tinh của ông, mà không phải cướp.” Lý Dật lại lần thứ hai mở miệng, giọng nói ôn hòa, giọng nói không hề vội vã. hoàn mỹ khống chế cục diện.
Lăng vĩnh Bình cười nhạt: “Lý Dật, không nên nói cho tôi biết, anh không biết ý nghĩa của tập đoàn Hồng Tinh đối với tôi và đám huynh đệ! Anh mua tập đoàn Hồng Tinh chẳng khác gì cắt đường tài lộ của chúng tôi, điều này với cướp thì có gì khác nhau?”
“Nga.? Vậy ông nói một chút, tôi làm sao cắt tài lộ của các người?” Lý Dật cười nhẹ. vẻ mặt như có hứng thú.
Dáng tươi cuời vô hại của Lý Dật làm Lăng Vĩnh Bình có chút khó chịu, nhưng hắn cũng chỉ nhíu mày. cũng không tức giận mà lạnh lùng nói: “Xã đoàn Hồng Hưng hàng năm trải qua thu nhập chất có hại, buôn lậu, Sòng bạc hoàn toàn đi qua việc đầu tư điện ảnh để rữa tiền! Anh mua đi tập đoàn Hồng Tinh, anh bảo chúng ta sau này làm sao bây giờ? Hơn nữa, lão ngoại quốc kia đưa ra giá tiền chỉ là giá trị bề ngoài mà thôi, tập đoàn Hồng Tinh ở tại Hong Kong tuy rằng chưa nói tới lũng đoạn, thế nhưng ưu thể thập phần rõ ràng. điểm này anh rất rõ ràng.”
"Uh, giá trị của tập đoàn Hồng Tinh đúng là gấp ba lần.” Lý Dật nhàn nhạt cười: “về phần ông nói vụ rữa tiền. tôi tự nhiên là rõ ràng."
“Vậy anh còn...” Con ngươi Lăng VĨnh Bình toát ra ánh mắt nghi hoặc.
Lý Dật không đợi Lăng Vĩnh Bình nói Xong. trực tiếp cắt lời: “Lăng lão đại lẽ nào ông không có nghĩ tới. tập đoàn Hồng Tinh về tôi. ông Vẫn như cũ có thể làm loại chuyện này?”
“Anh là nói anh thu mua tập đoàn Hồng Tinh Xong. vẫn cho tôi tẩy tiền đen?” Lăng Vĩnh Bình đầu tiên là ngẩn ra, sau đó lắc đầu: “Vậy cũng không được! Tuy nói chung ta có thể ký trên giấy trắng mực đen, thế nhưng anh và tôi đều rõ ràng, sinh ý trong hắc đạo vốn không hề có tính ước thúc! Hơn nữa dù ngay từ đầu anh thực hiện hứa hẹn. thế nhưng sau này thì sao? Sau này ai biết anh có mở miệng phản lời hay không! Đến lúc đó anh lên giá, tôi và các huynh đệ đi tìm ai mà đòi?”
“Đều không phải tôi cho ông. mà là chính ông tẩy!" Lý Dật lời ra kinh người.
Lúc này Lăng vĩnh Bình triệt để bị chấn kinh, hắn trợn tròn mắt: “Anh nói cái gì? Tôi tự tẩy?”
“Ông không có nghe sai. tôi là nói chính ông tự tẩy tiền đen của mình. mà không phải tôi đồng ý ông mới được đi tẩy.” Lý Dật mỉm cười nói.
Bên tai quanh quẩn lời nói của Lý Dật, nhìn biểu tình bình tĩnh của hắn, vẻ tức giận Trên mặt Lăng Vĩnh Bình trong nháy mắt biến mất, chỉ còn lại sự nghi hoặc, nghi hoặc dụng ý khi Lý Dật nói như vậy.
Ngày kế tiếp. Mộ Dung Tuyết thức giấc thật sớm Sau khi nàng tỉnh lại, vẫn như thường Xuyên Xem Lý Dật là món điểm tâm sáng ăn ngay...
Hai người triền miên tới buổi trưa mới Xuống lầu, Mộ Dung Tuyết quá độ tiêu hao thể lực khiến hai chân mềm nhũn, lúc bước đi còn thoáng lảo đảo, so sánh mà nói Lý Dật lại không có chút nào ảnh hưởng.
Vì thế Mộ Dung Tuyết rất tức giận nhìn Lý Dật phun ra hai chữ: “Biến thái!”
Mộ Dung Tuyết bề bộn nhiều việc. bận tối mày tối mặt. SaU khi dùng Xong bữa cơm trưa với Lý Dật, nàng liền lưu luyến cáo từ với hắn, quá buổi trưa nàng phải ngồi máy bay về Los Angeles, vì buổi biểu diễn ngày mốt chuẩn bị.
Lý Dật hiểu rõ Mộ Dung Tuyết rất lưu luyến sự nghiệp của nàng, hắn cũng không giữ nàng lại. chỉ dặn nàng nên ăn uống và nghỉ ngơi điều độ.
Lúc Lý Dật đi tới phân công ty của Toàn Cầu Ảnh Nghiệp, đã hai giờ chiều. Jeffrey nhận được điện thoại của Lý Dật vào buổi trưa. vì vậy hắn đành bỏ quá nghỉ trưa, chuẩn bị đầy đủ tư liệu, chờ Lý Dật trong phòng làm việc.
“Lão bản thân ái. tôi rất ghét tăng ca..." Lý Dật vừa vào cửa, Jeffrey đã oán giận nói.
Hiển nhiên, hắn cũng như vô số người Mỹ, thập phần ghét chuyện làm tăng ca. Điểm này tại quốc nội không thể nào bằng được, ở Xí nghiệp quốc nội. tăng ca là chuyện thiên kinh địa nghĩa, cương vị lại nhiều như vậy, ngươi không muốn tăng ca, thì cuốn gói cút đi, tự nhiên có người nguyện ý tiếp nhận vị trí của ngươi.
Thế nhưng bên Âu Mỹ thì khác. bên Âu Mỹ rất tôn trọng nhân quyền, tăng ca là chuyện hầu như không có khả năng Xuất hiện, mặc dù có trả thêm tiền lương tăng ca, cũng rất ít có người nguyện ý chịu làm.
“Jeffrey thân ái. anh nên chậm rãi thích ứng thói quen bên này.” Lý Dật trêu ghẹo nói một câu, sau đó chuyển trọng tâm câu chuyện vào chính đề: “Tôi nghe Annie nói đàm phán thập phần thuận lợi. tình huống cụ thể ra sao?”
“Chúng ta dùng sáu triệu đô la mua 60% cổ phần của tập đoàn Hồng Tinh, 40% còn đủ để lại cho Xã đoàn Hồng Hưng và vài tên cổ đông khác.” Jeffrey nghiêm mặt nói: “Bất quá hợp đồng còn chưa ký kết, chỉ chờ anh tới ký tên thôi.”
“Không vội.” Lý Dật lắc đầu, híp mắt nói: “Chúng ta không thể để chuyện lớn như vậy lặng yên mà tiến hành.”
“Lão bản. ý tứ của anh là?" Jeffrey tựa hồ nghĩ tới điều gì.
“Tuyên truyền! Nghĩ hết mọi biện pháp tuyên truyền!” Lý Dật gằn từng chữ: “Tôi cho anh ba ngày thời gian, sau ba ngày. tôi muốn cho toàn bộ thế giới biết chuyện này! Hay nhất toàn bộ ký giả truyền thông toàn cầu đều đi tới Hong Kong!”
“Tôi sẽ dựa theo ý tứ cỦa anh mà chấp hành. lão bản.” Jeffrey rất rõ ràng. Lý Dật là muốn tạo thế. về phần tạo thế để làm gì hắn cũng không thể biết được.
Nghe được Jeffrey nói, Lý Dật vỗ vỗ vai hắn, lộ ra dáng tươi cười thâm ý: “Jeffrey thân ái, ba ngày sau trong buổi họp báo, tận khả năng làm cho truyền thông đại lục đến tham dự, càng nhiều càng tốt!"
"Ân?”
Jeffrey đầu tiên là ngẩn ra. sau đó nhỚ tới tao ngộ ngày Xưa của Lý Dật, nhất thời hiểu ra, Lý Dật làm như vậy không chỉ đơn giản là vì tạo thế, chỉ là muốn thông qua truyền thông nói cho cừu địch tại quốc nội: Ngày hôm nay của một năm sau, hắn đã cao cao tại thượng quay trở về!