Nghịch Tập

Chương 106 : Nhổ củ cải

Ngày đăng: 20:20 19/04/20


Công ty của Ngô Sở Úy khai trương chưa được mấy ngày, đơn đặt hàng đã ào ào đến như bông tuyết, nhân viên còn chưa quen thuộc hoàn cảnh đã phải cưỡng ép mình bước vào trạng thái. Ngô Sở Úy làm việc lại rất tích cực, tất cả đơn hàng đều đích thân kiểm tra, lưu lượng thực chất và an toàn tháo dỡ cũng phải đến nơi xem xét, thỉnh thoảng còn đích thân ra trận, quả thật là dùng sinh mạng để làm tổng giám đốc.



Mấy hôm nay chạy đông chạy tây, đồng hồ sinh học hoàn toàn rối loạn, đừng nói về phòng khám ngủ, ngay cả thời gian đến phòng khám ngó một cái cũng không có.



Bận rộn cả tuần, Khương Tiểu Soái đích thân đến cửa thăm đồ đệ của mình.



"Trương Toàn, cậu và Trịnh Hưởng vào kho mang màn hình số hiệu này ra đi. Tiểu Văn tử, cậu khoan hãy đi, tôi hỏi này, tối qua giám đốc Phương hỏi cậu về chuyện các hạng mục sao?..."



Khương Tiểu Soái còn chưa vào cửa đã nghe Ngô Sở Úy thao thao không dứt, hỏi vài câu, dặn dò vài câu, bận rộn hệt như con quay. Vất vả lắm mới đưa mắt nhìn đến mình, còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, lại bị một nữ nhân viên kéo đi.



"Giám đốc Ngô, anh đẹp trai đó là ai vậy?



Ngô Sở Úy không ra vẻ, nên nhân viên trước giờ luôn có gì sẽ nói với y.



"Cô đừng mong nhớ, người ta có chủ rồi."



Nữ nhân viên dựng mắt: "Ai vậy?"



Ngô Sở Úy gõ lên trán cô một cái, "Có quan hệ gì với cô chứ?



"Chuyện này..." Cô gái lại chọt lên ngực Ngô Sở Úy một cái, "Anh cũng có chủ rồi hả?"



Ánh mắt sắc bén đâm qua, ngón tay chọt mạnh lên đồng hồ.



"Bây giờ là giờ làm việc, nên làm gì thì đi làm đi!"



Cuối cùng cũng rảnh được một tý, ngồi trên sô pha bên cạnh tán gẫu với Khương Tiểu Soái.



"Ôi chời má ơi, mấy hôm nay bận chết tôi rồi." Ngô Sở Úy theo thói quen kéo kéo cà vạt.



Khương Tiểu Soái nhìn y: "Làm việc thì làm việc, đừng quên xử lý tình cảm cá nhân!"



Sao chuyên môn chọn mấy đề tài này vậy, con mắt vừa sáng lên của Ngô Sở Úy lại tối đi.



Khương Tiểu Soái thấy Ngô Sở Úy không đáp lời, cố ý dùng cùi chỏ húc y một cái.



"Đây là ý gì đây hả? Đáp ứng hay cự tuyệt?"



Ngô Sở Úy bóp lon nước trong tay ken két, mở miệng cả buổi vẫn không rặn ra được một chữ.




Cơ thịt căng chặt trên người Ngô Sở Úy thoáng chốc thả lỏng, tay bóp chặt ra giường tru tréo.



"Đừng hối, rút không ra."



Trì Sính: "..."



Mười phút sau, dưới sự phối hợp đồng tâm hiệp lực của hai phu phu, nhiệm vụ gian nan này đã hoàn thành. Trì Sính muốn tắm cho Ngô Sở Úy, thuận tiện bôi thuốc luôn, Ngô Sở Úy nói gì cũng không để hắn chạm vào, trong mắt toàn là hận ý.



"Cậu vẫn trách tôi?" Trì Sính nhẹ nhéo tai Ngô Sở Úy hỏi: "Không phải cậu tự lấy của tôi đâm vào sao?



Ngô Sở Úy mài răng, "Tôi hận căn bản không phải chuyện này."



Trì Sính đợi y nói tiếp.



Ngô Sở Úy vận khí, oán khí tích lũy cuối cùng cũng bạo phát.



"Vừa rồi khi tôi rút ra ngoài, cái đó của anh tại sao không thể mềm xuống hả? Nếu anh chịu suy nghĩ cho tôi một chút, tôi có cần phải chịu khổ nhiều như thế không hả?"



"Cậu nói cái này sao?" Trì Sính trợn tròn mắt báo.



Ông nếu có thể mềm xuống thì sớm đã mềm rồi! Vì cậu, ông nhịn dễ lắm sao?!



Ngô Sở Úy không thèm nghe, vùi mặt không để ý đến Trì Sính nữa.



Hôm sau, Ngô Sở Úy gạt toàn bộ công việc trong tay sang một bên, kéo thân thể thương tích đến thẳng phòng khám. Khương Tiểu Soái vừa ngẩng đầu liền ngạc nhiên.



"Dô, hôm nay sao lại rảnh rồi?"



Ánh mắt Ngô Sở Úy kiên định: "Tôi quyết định rồi, tôi muốn cắt đứt với anh ta."



Sắc mặt Khương Tiểu Soái biến đổi.



"Cậu xác định? Không hối hận?"



Ngô Sở Úy vỗ mạnh lên bàn.



"Chuyện này không thương lượng!!!"