Nghịch Tập

Chương 115 : Thong dong mà đến

Ngày đăng: 20:20 19/04/20


Nhiệt độ trong phòng vừa phải, giường lớn mềm mại sạch sẽ.



Vì hôm nay, Trì Sính đặc biệt dọn đến nhà mới, còn bố trí cho Túi Dấm Nhỏ một phòng riêng nhỏ ấm áp thoải mái.



Cảm thấy trước mắt tối đi, Ngô Sở Úy giật mình, vội kéo cổ tay Trì Sính hỏi: "Làm gì che mắt tôi?"



"Như vậy cảm giác sẽ kích thích hơn, cũng không còn căng thẳng nữa." Đương nhiên, đây chỉ là một trong những lý do, còn một lý do quan trọng hơn là, hắn không muốn thấy Ngô Sở Úy khóc.



Cảm thấy giường lắc lư một hồi, có tiếng lòng bàn chân chạm đất, Ngô Sở Úy đột nhiên phun ra một câu ngu ngốc.



"Anh sẽ không tìm người làm thay anh chứ?"



Trì Sính tức đến buồn cười, ông đây vất vả lắm mới nhịn đến hôm nay, còn đi tìm người khác làm thay? Tôi có thù lớn với mình lắm sao?



Nói xong, lấy ra hai viên kẹo trong hộp, trở lại nhét vào miệng Ngô Sở Úy.



Ngô Sở Úy nếm thấy vị ngọt, lại hỏi: "Không phải là thuốc kích thích chứ?"



Trì Sính cố gắng đè nén, hơi thở nặng nề phả bên tai Ngô Sở Úy: "Trên giường tôi, không cần dùng đến thứ này. Chỉ là một loại kẹo mà thôi, có thể khiến người ta thả lỏng tinh thần."



Cụ thể có tác dụng hay không Trì Sính không biết, nhưng hắn thật sự nguyện ý thử loại kẹo này vì Ngô Sở Úy. Một người đàn ông uy vũ lạnh lùng, ít nói ít cười, đứng trước một quầy hàng, vì người yêu mà kiên nhẫn chọn một loại kẹo, đã đủ để nói rõ vị trí của người này trong lòng hắn.



Trì Sính nhìn chăm chú vào đôi môi mỏng hơi mấp máy của Ngô Sở Úy, nhìn một lúc liền cảm thấy ngứa ngáy không chịu nổi, đầu lưỡi dày nặng thò vào cùng hưởng chung viên kẹo với y. Nước bọt ngọt ngào lẫn lộn mùi vị của hai người, dần dung làm một, ấm ủ hương nồng.



Trì Sính hôn một hồi cố ý tách môi Ngô Sở Úy ra, nhìn phản ứng của y.



Vì mắt bị che, Ngô Sở Úy không thấy gì, cho rằng Trì Sính vẫn còn đang hôn, nên vẫn cứ hé miệng đợi, sau đó nghe tiếng cười nhẹ bên tai, biết bị đùa, liền đưa tay ra sau gáy Trì Sính, hung tợn ấn xuống.



Hai thân thể nóng hổi vào lúc này đều bị dẫn cháy.



Quấn chặt lấy nhau, hô hấp hỗn loạn, gặm cắn, ma sát, ve vuốt trên người đối phương... vì bị lãnh đạm quá lâu, mỗi bộ vị đều như muốn phát cuồng, hận không thể đâm móng tay vào da thịt, ghim răng vào da thịt. Ra giường bị quấn rối tung lên, quần áo vướng tay vướng chân đều bị ném xuống đất.



Ngô Sở Úy không một tấc vải, thân thể khe khẽ run rẩy trong không khí. Vì không nhìn thấy, cho nên giác quan tương đối mẫn cảm. Cho dù Trì Sính không có động tác tiếp theo, Ngô Sở Úy vẫn có thể cảm giác được ánh mắt của hắn đang di chuyển trên người mình, căng thẳng lại kích thích, xấu hổ lại khát vọng.



Rất nhanh, ánh mắt của Trì Sính đã di chuyển xuống nửa người dưới của Ngô Sở Úy, tách chân y ra, không chút che giấu nhìn chằm chằm vào chỗ kín của y.
Mặt trước của Ngô Sở Úy bị khoái cảm to lớn bao trùm, mặt sau lại bị đau đớn mãnh liệt xâm lấn, hai kích thích giác quan hoàn toàn tương phản va chạm mãnh liệt. Không hề triệt tiêu lẫn nhau, ngược lại càng lúc càng hài hòa.



Mâu thuẫn, kịch liệt, xung đột... giày vò khiến Ngô Sở Úy muốn phát điên.



Trì Sính lại đè người Ngô Sở Úy xuống, kịch liệt hôn môi y, tay lau mồ hôi trên trán y, dịu giọng nói: "Bảo bối, tôi sắp chính thức bắt đầu rồi."



Ngô Sở Úy suýt nữa tan vỡ, hóa ra quá trình kéo dài mà mình dùng sinh mạng để chịu đựng chỉ là làm nóng!!



Nói xong, Trì Sính nắm cổ chân Ngô Sở Úy, kéo ra một góc độ lớn, điên cuồng va chạm, mở hết hỏa lực.



Con ngươi Ngô Sở Úy như muốn nứt, gương mặt vặn vẹo, ngón chân co giật, kêu khản cả giọng. Mông phí sức vặn vẹo trên giường, làm sao cũng không thể tránh được những lần tiến công không chừa chỗ hở.



Đến lúc này rồi, Ngô Sở Úy còn không quên hỏi một câu: "Anh... biết... tôi là ai không?"



Trì Sính dừng lại, húc một cái thật mạnh, đi hết vào trong, suýt nữa đâm lủng ruột Ngô Sở Úy.



"Tôi đang thao Đại Bảo của tôi, bảo bối của tôi, Úy Úy của tôi."



Mắt và tim đều bị người này chiếm đầy, si mê, trầm luân, mê muội... tất cả cảm xúc đều trút lên thân người này.



Uy lực của thuốc phiện tinh thần là rất lớn, Ngô Sở Úy không biết sao lại cứng lên.



Trì Sính bóp mông Ngô Sở Úy, hung hãn lao đến một trận, nhìn gương mặt tuấn tú vặn vẹo đau đớn của Ngô Sở Úy hỏi: "Vậy cậu thì sao? Cậu đang để ai thao?"



Ngô Sở Úy bị đỉnh đến điểm G, thân mình run lên mãnh liệt, không nói được một câu hoàn chỉnh.



Trì Sính cúi người ôm chặt Ngô Sở Úy, vung đao tung hoành ở mông, súng lớn thô bạo đâm rút, dòng điện lưu vượt quá giới hạn chịu đựng của cơ thể người hoành hành trong cơ thể Ngô Sở Úy, cùng với từng tiếng bức hỏi theo tiết tấu của Trì Sính.



"Cậu đang để ai thao? Cậu là của ai?"



Khoái cảm điên cuồng dâng trào, đau đớn không thể tiêu trừ, nhiễu loạn thần kinh, lý trí không còn toàn vẹn. Vào giờ khắc này đột nhiên bùng phát, kích thích bắn ra, tan vỡ sụp đổ.



"Trì Sính."