Nghịch Tập

Chương 123 : Khơi chuyện

Ngày đăng: 20:20 19/04/20


Ngô Sở Úy không tình nguyện mặc vào, thái độ chỉ phô diễn.



Trì Sính cũng không tính toán với y, đưa tay giúp y chỉnh lại thắt lưng quần, vuốt phẳng lại những chỗ bị nhăn, cuối cùng để Ngô Sở Úy đứng lên, kéo kéo mép quần, coi như đã mặc xong.



Vải tơ tằm dán sát người, kết hợp hoàn mỹ trên thân Ngô Sở Úy. Vai rộng, eo hẹp, mông vểnh, chân dài... nói rõ đầy đủ thân hình này không phải lồ lộ ra, mà là "bao kín" ra.



Điều khiến Trì Sính vừa lòng nhất, y chỉ có thể mặc ở bên trong, để một mình hắn thưởng thức.



"Được chưa?" Ngô Sở Úy không kiên nhẫn hỏi.



Trì Sính không nói gì, vẫn nhìn chằm chằm vào mông của y.



Ngô Sở Úy tự quyết định cởi ra, kết quả bị Trì Sính cản lại, kéo ngã lên giường.



"Đừng cởi." tay Trì Sính nhẹ vuốt trên lớp vải trơn tuột che phần mông của Ngô Sở Úy, giọng nói thấp trầm vang lên bên tai: "Tôi thích nhìn, cứ mặc như thế đi."



Ngô Sở Úy biết lúc này nếu còn không mở miệng, thì sẽ triệt để đánh mất cơ hội, thế là vặn mạnh cổ tay Trì Sính, xô đẩy, kháng cự, chống đối hiện rất rõ ràng.



Trì Sính cũng không làm khó y, bình tĩnh hòa nhã nói: "Gặp Khương Tiểu Soái rồi?"



Cuối cùng, vấn đề đã bị khơi lên.



Ngô Sở Úy sầm mặt: "Phải."



Trì Sính lại hỏi: "Cậu ta cho cậu biết chuyện tôi cưỡng ép cậu ta khuyên cậu?"



"Không phải khuyên, là tính kế!" Ngô Sở Úy đột nhiên cao giọng.



Ngữ khí của Trì Sính vẫn rất bình thản: "Cho nên cậu cảm thấy tôi đùa cậu, lừa cậu, vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn sao?"



Ngô Sở Úy đẩy mâu thuẫn thăng cấp thêm một bước.



"Phải! Anh rõ ràng nói sẽ kiên nhẫn với tôi, bất kể lúc nào tôi nghĩ thông anh cũng không để ý, còn nói tuyệt đối không cưỡng ép tôi. Kết quả âm thầm câu kết với Khương Tiểu Soái, cưỡng ép anh ta bức tôi vào khuôn khổ. Tôi vẫn luôn cho rằng anh là đàn ông, bụng dạ thẳng thắn, không ngờ anh lại giả dối như thế, vì thỏa mãn cây củ cải của mình, mà hoàn toàn không bận tâm đến cảm thụ của tôi."



Nói xong câu này, trong phòng chìm vào yên lặng.


"Tôi không chịu nổi trong lịch sử mà tôi không cách nào thay đổi, cậu từng có một tình cảm khắc cốt ghi tâm."



Ngô Sở Úy cảm thấy, y có thể thẳng thắn vào lúc này, bất kể kết quả ra sao, đều không cần phải tiếp tục che giấu nữa, nhưng trước khi thẳng thắn, y vẫn còn một câu muốn hỏi, không hỏi rõ ràng, y chung quy không cách nào giải tỏa. Vì không chỉ liên quan đến bản thân y, mà còn có Khương Tiểu Soái từng chữa thương tâm lý cho y.



"Tại sao anh để ý chuyện năm đó như thế?"



Mắt Trì Sính trầm như nước, nhìn không ra chút dao động nào.



"Tôi hận nhất là người khác lừa gạt tôi."



Tim Ngô Sở Úy bị đập nát bấy, lời nói ra cũng mang theo mùi vị giãy dụa chờ chết.



"Tôi cũng lừa anh không ít đúng không? Nhưng sao anh không làm gì tôi chứ!"



Trì Sính nhàn nhạt nói: "Trong phạm vi tôi có thể khống chế, lừa gạt của cậu không tính là lừa, chỉ gọi là chơi trò tâm nhãn, nhưng nếu vượt qua khỏi phạm vi khống chế của tôi, luôn che giấu tôi gì đó, vậy mới là lừa gạt chân chính."



Ngô Sở Úy hoàn toàn tuyệt vọng.



Khi Trì Sính ôm tới, Ngô Sở Úy vẫn còn trong trạng thái chết cứng.



"Cậu từng lừa tôi?" Trì Sính cố ý hỏi.



Ngô Sở Úy hé răng, tê liệt ừ một tiếng.



"Lừa thế nào?"



Ngô Sở Úy ngẩn người rất lâu, nói: "Thật ra lúc trước tôi tiếp cận anh, là có mục đích."



Tay Trì Sính siết chặt: "Mục đích gì?"



Sắc mặt Ngô Sở Úy tái nhợt, môi mở rồi khép cũng không ra được một chữ.



Trì Sính không nhẫn tâm, gương mặt căng cứng thoáng chốc dịu đi, "Bỏ đi, không hù cậu nữa, cậu không phải chỉ vì chia tay với bạn gái cũ, chịu kích thích, muốn mượn bờ vai của tôi thôi sao? Tôi không để ý điểm xuất phát vì tính lợi ích của cậu, tôi không để ý cậu lợi dụng tôi, tôi nguyện ý dẫn dê con bị thả nuôi nhà cậu đi ăn cỏ thơm ngon hơn."



Ý niệm cố gắng chống đỡ của Ngô Sở Úy lập tức sụp đổ, một người đàn ông biết rõ y chơi trò tâm kế còn thản nhiên dung túng, y không dám đánh mất. Cho dù phải tiếp tục gạt hắn, ngày sau phải trả giá càng thê thảm hơn, y cũng nhận.