Nghịch Tập

Chương 149 : Chỉ mới giờ này thôi sao?

Ngày đăng: 20:21 19/04/20


Thoáng cái hai tháng trôi qua, xưởng mới của Ngô Sở Úy đã xây xong, và bắt đầu sản xuất hàng.



Vì công ty không ngừng mở rộng quy mô, không ngừng nâng cao lợi nhuận, càng lúc càng có danh tiếng trong giới tài chính, hội tuyển dụng cũng thu hút không ít sinh viên giỏi đến phỏng vấn.



Trong đó một người tên Lâm Ngạn Duệ đặc biệt được Ngô Sở Úy thưởng thức, dáng vẻ tháo vát, làm việc gì cũng dứt khoát nhanh chóng, chủ yếu là hai người nói chuyện hợp nhau. Bình thường ở công ty đảm nhận chức trợ lý tổng giám đốc, giúp Ngô Sở Úy giải quyết một vài nhiệm vụ lặt vặt nhưng quan trọng, thỉnh thoảng còn làm tài xế cho y.



Lâm Ngạn Duệ rất sùng bái Ngô Sở Úy, vì hai người tốt nghiệp cùng một trường, lại cùng một khoa. Hiện tại Ngô Sở Úy đã có công ty của riêng mình, Lâm Ngạn Duệ vẫn còn đang khổ sở phấn đấu.



"Tổng giám đốc Ngô, anh đến nhà tôi ăn cơm đi, tôi hay nhắc về anh với mẹ, bà đặc biệt muốn gặp anh."



Ngô Sở Úy rất khách sáo: "Như vậy có phải không tiện lắm không."



Lâm Ngạn Duệ thấy vẻ mặt Ngô Sở Úy, cảm thấy có hy vọng, vội nói: "Vậy thì hôm nay đi, tôi gọi điện cho mẹ tôi, nói bà đi mua thức ăn bây giờ luôn."



"Khoan hãy gọi!" Ngô Sở Úy lấy di động ra: "Tôi phải xem thử có kế hoạch nào khác không."



Kế hoạch khác mà y nói, chính là trù bị trước, tránh cho Trì công tử nào đó thân như mãnh hổ, tim lại nhọn như kim, thủ đoạn thì đúng là đàn ông, nhưng lại rỗi hơi y hệt đàn bà đột nhiên xông vào nhà dân, dọa cho mẹ người ta gặp gì bất trắc.



Kết quả, y còn chưa gọi đi, Trì Sính đã gọi điện tới.



"Tối nay đơn vị có bữa tiệc, tôi phải tán gẫu với lãnh đạo rồi mới ra được, trễ một chút mới đến đón cậu."



Ngô Sở Úy vui vẻ ngay: "Anh cứ theo lãnh đạo đi uống đi, đến giờ tôi sẽ tới đón anh."



Nói xong, nhanh chóng cúp máy, ra hiệu ok với Lâm Ngạn Duệ.



Buổi tối tan ca, Lâm Ngạn Duệ lái xe, chở Ngô Sở Úy đến nhà hắn.



"Tổng giám đốc Ngô, điều kiện nhà tôi kém lắm, chỉ là mấy gian nhà trệt, anh đừng chê bai."



"Làm sao có chuyện đó được?" Ngô Sở Úy soi kính chiếu hậu chỉnh lại cà vạt, bâng quơ nói: "Nhà tôi cũng là mấy gian nhà trệt, đến bây giờ còn chưa mua nhà lầu mới."



Lâm Ngạn Duệ kinh ngạc: "Không thể nào đi? Anh giàu như thế, ngay cả nhà cũng không mua?"



"Ôi, bây giờ tùy tiện tìm một căn nhà vị trí tốt, không gian lớn thì đều hơn mười triệu. Mới đây vừa mới có chút dư dả thì đều đem đi xây xưởng mới rồi, bây giờ lại phải nhập thiết bị, tiền hàng đợt trước cũng sắp đến kỳ, có chỗ nào không phải dùng tiền đâu?"



Ngô Sở Úy chỉ không nói, tiểu kim khố của y cũng có tiền, không lúc nào không ôm giấc mộng nhà quê dành tiền cưới vợ.
Lý Chi Linh lắc đầu, cố gắng cười ngọt hơn một chút.



"Không có việc gì, chỉ là muốn ra tiễn anh thôi."



"Vậy thì tiễn đến đây thôi, xe đón tôi đã đến rồi."



Trì Sính lên xe, Lý Chi Linh vẫn không vào trong, đứng gần đó vẫy tay với Trì Sính trong xe, từ lúc Ngô Sở Úy quay đầu xe đến khi chạy đi, Lý Chi Linh vẫn không buông tay xuống.



Tuy tướng mạo của Lý Chi Linh bình thường, Ngô Sở Úy chỉ từng gặp cô một lần, nhưng vừa nhìn đã nhận ra. Đây không phải là cô gái hai tháng trước, dùng tướng mạo xoa dịu cảm xúc của mình sao?



Cố ý hỏi Trì Sính: "Cô gái đó là ai vậy? Nhan sắc tầm thường như vậy cũng dám ra tiễn anh, tố chất tâm lý thật không tồi nha!"



Trì Sính nói: "Con gái của cục trưởng Lý."



Lòng Ngô Sở Úy nổi sóng cuồn cuộn, nhưng ngoài mặt vẫn ung dung, không hỏi thêm câu nào nữa.



Trì Sính lại hỏi Ngô Sở Úy: "Thời gian tăng ca còn có thể chỉnh lại tóc?"



Ngô Sở Úy giật mình: "Ánh mắt anh có thể đừng tốt như vậy được không, tôi chỉ phát hiện tóc hai bên không bằng nhau, nên có cắt chút ít thôi mà, tổng cộng không đến mười sợi tóc!"



"Kết quả mười sợi tóc đó còn rớt hết vào trong cổ, đúng không?" Trì Sính hỏi.



Ngô Sở Úy nhún vai, khó trách vừa rồi luôn cảm thấy ngứa, thì ra là chưa phủi sạch.



"Thổi giúp tôi đi." Ngô Sở Úy nói.



Kết quả, Trì Sính thổi một cái, Ngô Sở Úy tránh một cái, Trì Sính thổi một cái, Ngô Sở Úy tránh một cái.



Trì Sính bất đắc dĩ chỉ có thể ấn cổ Ngô Sở Úy lại, dùng bàn tay thô ráp lấy từng sợi tóc vụn bên trong ra.



Buổi tối lúc thân mật, Ngô Sở Úy lén chỉnh đồng hồ lại đúng giờ.



Chỉ có chỉnh giờ lại vào lúc này, mới không bị Trì Sính phát hiện, vì hắn vừa nhìn đồng hồ, sẽ cảm thấy vui quên trời đất.



"Mới giờ này thôi sao? Vậy chúng ta làm một phát nữa."