Nghịch Tập

Chương 193 : Ngược một trận

Ngày đăng: 20:22 19/04/20


Ngô Sở Úy hai cổ tay bị còng lại, bị Trì Sính trói áp lên phía sau đầu.



Trì Sính nhảy qua ngồi trên người Ngô Sở Úy, cặm cứng rắn cạ cạ lên ngực Ngô Sở Úy, ánh mắt sắc lạnh vừa đầy mùi vị dục tình lại chứa đầy tình yêu và khao khát, ôn nhu và mãnh mẽ hòa vào nhau, hơi thở ấm nóng hướng lên gương mặt Ngô Sở Úy một cảm giác vô cùng kích thích, nhưng cũng lại thấy có chút gai người.



Chân Ngô Sở Úy mềm mại cọ cọ lên bắp đùi săn chắc của Trì Sính dịu ngọt nũng nịu,"Xem này nơi này của tôi đang rất mong nhớ anh đến thỏa mãn, đừng phạt có được không?"



Người đàn ông lạnh lùng đôi khi cũng không thể chịu được những lời mê hoặc quyến rũ ngọt ngào như dụ dỗ, nhất là người đối diện nũng nịu lại là người anh yêu nhất, thương nhất, trong tim lại chỉ có mình cậu.



"Cậu nhớ tôi như thế nào.?" Trì Sính hỏi.



Ngô Sở Úy cười rộ lên đẹp trai mê người, lẳng lơ nói,"Lúc nào cũng nhớ, buổi sáng muốn, tối lại nhớ, tự an ủi bản thân* lại càng nhớ hơn." (Thủ dâm thì nghe thô.)



Trì Sính hùng mạnh suýt nữa bị Ngô Sở Úy đánh bại.



"Nhớ tôi sao không đến tìm tôi.?"



Ngô Sở Úy tránh né vấn đề này, hỏi lại Trì Sính," Anh nghĩ tôi không muốn chắc.?"



Trì Sính cà cà răng lên cằm Ngô Sở Úy, trầm trầm nói," Nhớ cậu, nhớ đằng sau hơn. Cậu càng làm tôi tức giận, tôi càng nhớ tiểu cúc của cậu, muốn triệt để chơi hỏng cậu, cho câu không dám..... lẳng lơ cùng người khác."



Nói xong, bàn tay to thô ráp tác hai chân Ngô Sở Úy, ngón tay nhẹ nhàng chà sát cửa miệng bí hiểm kia một chút.



Hơn hai tháng không thân mật ân ái, cơ thể đặc biệt mẫn cảm, Trì Sính cũng chỉ mới nhẹ nhàng chạm vào, eo lưng Ngô Sở Úy liền mạnh mẽ run run cong lên, trên mặt hiện ra vẻ khó chịu đau đớn.



Trì Sính ánh mắt cười nhạo nhìn lên, đùa giỡn nói,"Thật lẳng lơ."



Ngô Sở Úy lập tức đáp lại một câu,"Anh mới lẳng lơ đấy.!"



Kết quả, lời vừa dứt, hai đùi liền bị Trì Sính nâng lên cao.



Ngô Sở Úy mắt lộ ra vẻ kinh hãi, lập tức duỗi chân đạp đạp phản kháng.



"Đừng buộc, đừng buộc lên."



Trì Sính một tay nắm lại đè chặt, nửa người đè lên, giọng nói dịu dàng, thái độ mạnh mẽ cường thế.



"Ngoan ngoãn, lần này nhất định phải phạt."



Ngô Sở Úy nheo lông mày kháng nghị.



Trì Sính vẻ mặt lành lạnh,"Cậu cảm thấy bản thân cậu có nên chịu phạt hay không.?"



Ngô Sở Úy không nói lời nào, chỉ im lặng.



"Phạt một lần coi như kết thúc, được không?" ( Chịu không hay không chịu thì vẫn chết.)



Ngô Sở Úy giằng co thật lâu mới nhẹ gật đầu.



Trì Sính trực tiếp mở ngăn kéo. lấy ra đạo cụ đã chuẩn bị từ trước đó.



Ngô Sở Úy vừa nhìn thấy ngọn nến, lúc này mới sợ hãi kêu lên hai tiếng.



"Không,.... không, tôi sợ nóng."




Lâu lắm mới chịu kích thích mãnh liệt này, Ngô Sở Úy nhất thời có chút mệt lả, trên người khắp nơi âm ẩm đau mỏi, tủi thân nằm thẳng chân trên giường.



Trì Sính cười ôm Ngô Sở Úy kéo vào lòng. (Cười cái shit ấy ba ba.... con từ ba luôn... )



"Anh quá độc ác." Ngô Sở Úy lên án nói,"Tôi không có dự định qua lại với anh nữa."



"Đến mức này sao?" Trì Sính lau lau mồ hôi trên mặt cho cậu,"Cậu không phải rất thích hả?"



Ngô Sở Úy chết cũng không thừa nhận.



Thật ra thì, Trì Sính dùng ngọn nến cũng là nhiệt độ nóng chảy thấp với Ngô Sở Úy, căn bản sẽ không bỏng được da,hơn nữa lại có tác dụng thanh nhiệt bài độc có tác dụng điều dưỡng cực tốt. Về phần roi, Trì Sính cũng không dùng quá mạnh tay, điều hòa độ mạnh yếu rất chuẩn, làm cho Ngô Sở Úy kêu sống kêu chết, hơn nửa phần đều là sướng.



"Đi, tôi đưa cậu đi xả hơi."



Ngô Sở Úy người đầy sáp đã khô kết vẩy, Trì Sính kiên trì cẩn thận giúp cậu kì cọ, tắm táp, tất cả đều được kì sạch sẽ, hai người lại nằm vào bể tắm rộng lớn mát-xa.



Nước nóng bọt khí sôi sùng sục bốc lên, Ngô Sở Úy hơi híp mắt, làm biếng không muốn nói chuyện.



Giọng của Trì Sính so với vừa rồi dịu dàng đi rất nhiều.



"Sau này có việc gì cứ thẳng thắn nói, đừng để trong lòng, sống như vậy không phải rất mệt mỏi hay sao?" ( Con lại yêu ba ba rồi mặc dù con vẫn bị ám ảnh chút...Sướng ha ha.. em bị ám ảnh sướng)



Ngô Sở Úy sắc mặt buồn bực trầm trầm không lên tiếng, chỉ im lặng.



Trì Sính vỗ về sau gáy của cậu hỏi,"Tôi đáng sợ như vậy sao?"



Vừa nghe lời này, Ngô Sở Úy bật dậy mắt trợn trừng, ánh mắt vô cùng hung hãn ném cho Trì Sính một câu trả lời," Anh nghĩ xem? Anh không phải đang nói mấy lời vô ích hay sao!!!!?"



Trì Sính bị vẻ mặt đáng yêu này của Ngô Sở Úy chọc cười, tay hất hất nước vào mặt Ngô Sở Úy.



Ngô Sở Úy tức giận đến nhằm đầu Trì Sính đánh đánh, ấn đầu anh vào trong nước.



Trì Sính cũng không tức giận, tùy cho Ngô Sở Úy làm loạn.



Một lát sau, Ngô Sở Úy lại không biết ngượng ngùng xấu hổ mà ôm lấy Trì Sính.



"Sau này, tôi giúp cậu thư thái đầu óc, cậu giúp tôi thỏa mãn như hôm nay."



Những lời này vô cùng bình thường, rất bình thường, nhưng xuất phát từ miệng Trì Sính, đột nhiên làm Ngô Sở Úy rất cảm động.



Ngô Sở Úy lại hôn lên môi Trì Sính, ngọt ngào say sưa, kích thích, nhẹ nhàng đi vào tim anh.



Hai người trong bồn tắm lớn mây mưa một trận, lại đi đến phòng ngủ trên giường lớn.



Đèn trong phòng sáng rất ấm áp, ngoài cửa sổ là biển, sóng biển vỗ vào bờ, âm thanh hai trái tim loạn nhịp kích thích đảo điên, mây mưa triền miên, tình yêu tràn ngập, vui, sướng, hạnh phúc.



"Vừa một chút cũng không thích!" Ngô Sở Úy chẳng biết tại sao lại không thích nổi cách Trì Sính đối với cậu nghiêm phạt, giọng nói buồn bực trầm trầm, "Tôi không thích loại thoải mái này."



Trì Sính trên mặt lộ ra dáng dâp cười cười,"Vậy cậu thích loại nào?"



Ngô Sở Úy ánh mắt sáng lên đảo quanh dâm đãng, liếc Trì Sính một lát, đánh chiếm ý chí của anh sau đó mạnh mẽ nghiêng người, đè lên người Trì Sính.