Nghịch Tập

Chương 243 : 'bà ngoại' cũng có kính

Ngày đăng: 20:23 19/04/20


Buổi trưa ăn cơm xong, Trì Giai Lệ mang theo Quyển Quyển đi đón Đâu Đâu.



Trên đường, cô quay sang Quyển Quyển hỏi," Nếu như đến mà anh trai con không muốn cùng chúng ta về nhà, thì con phải làm sao?"



Quyển Quyển chững chạc nói,"Con sẽ khuyên nhủ anh ấy, làm cho anh cùng chúng ta về nhà."



"Con muốn khuyên nó như thế nào?"



Quyển Quyển suy nghĩ một chút, nói,"Con sẽ nói với anh, ông ngoại bà ngoại rất nhớ anh, mẹ rất nhớ anh, em cũng đặc biệt nhớ anh, chúng ta đều mong anh có thể trở về nhà." (Ngoan thế... Có khi Quyển Quyển mới là thụ.. )



"Đúng, anh trai con rất nghe lời con, chỉ cần con nói con nhớ nó, anh trai con nhất định sẽ về."



"Ừm!" Quyển Quyển nặng nề mà gật đầu,"Con còn có thể giảng đạo lý cho anh."



Trì Giai Lệ rất hăng hái nhìn Quyển Quyển,"Con muốn giảng đạo lý cho nó như thế nào?"



Quyển Quyển nói,"Con sẽ nói cho anh biết, chưa có sự cho phép của ba mẹ bất kể tình huống ra sao cũng không thể tùy tiện ở nhà người khác ngủ. Ba mẹ nuôi chúng ta lớn không dễ dàng chút nào, chúng ta làm gì cũng phải luôn luôn nghĩ cảm nhận của ba mẹ." (Ha ha... có vẻ là ngoan đi.. tạm cho là ngoan đi..)



Trì Giai Lệ lấy tay xoa xoa lên đầu Quyển Quyển, trên mặt lộ ra nụ cười vui mừng.



"Quyển Quyển của mẹ là ngoan nhất!!"



Trì Giai Lệ đến cửa nhà Trì Sính, ấn chuông cửa.



Đến mở cửa lại là Ngô Sở Úy, Đâu Đâu cũng đi theo cậu, bây giờ nó đã tháo kính ra. Bởi vì lúc nó ăn cơm nhìn thấy cơm đều đen xì, sống chết cũng không chịu ăn, khiến cho Ngô Sở Úy phải tháo kính của nó xuống.



Trì Giai Lệ nhìn lướt qua trên người Đâu Đâu, ánh mắt giễu cợt nhìn về phía Ngô Sở Úy.



"Không phải nói có thể đem con tôi biến thành trắng hay sao? Nó trắng chưa?"



Ngô Sở Úy còn chưa lên tiếng, Đâu Đâu liền vội vã chạy vào phòng trong. Từ trên ghế salon cầm cái kính mắt kia, đeo vào quay về Trì Giai Lệ hưng phấn mà kêu lên," Mẹ, mẹ mau nhìn xem, con đã biến thành trắng!"



Trì Giai Lệ vừa tức vừa đau lòng vỗ một cái lên đầu Đâu Đâu, giả bộ tức giận nói,"Chẳng thay đổi gì? Không phải vẫn đen như vậy hay sao?"



"Mẹ, mẹ đeo thử mà nhìn." Đâu Đâu chưa từ bỏ ý định.



Trì Giai Lệ vừa mới cầm đeo lên, ánh mắt tức giận nhìn về phía hai người bên cạnh bàn ăn thầm chửi Bọn buôn người. (Cười đau ruột.. hai ông buôn người..)




Ngôi nhà này cũng phải từ bảy tám chục năm rồi, trên mái kết đầy mạng nhện.



Trì Giai Lệ nhớ tới hơn hai mươi năm trước, nhà cô cũng từng sống một nơi như vậy, Trì Sính cũng như Đâu Đâu Quyển Quyển bây giờ. Khi đó cô đang ở trong sân chạy, Trì Sính đuổi ở phía sau cô nhảy nhót vui vẻ.



Về sau, Trì Sính trưởng thành, cô cũng gái lớn gả chồng, khoảng cách tình cảm hai chị em ngày càng xa cách.



Cô chẳng bao giờ nghĩ tới Trì Sính còn có thể bước vào cái sân cũ kỹ như vậy, càng không cách nào tưởng tượng nó có thể kiên nhẫn làm cái việc nhỏ không chút thú vị kia, sẽ vì Quyển Quyển bỏ vào trong miệng nó một quả hạnh mà lộ ra nụ cười thỏa mãn.



Bên kia một người đi giày vải, ống quần xắn lên, Ngô Sở Úy bị Đâu Đâu nhéo tai, ngày hôm đó cô cũng nhìn thấy Tổng giám đốc Ngô như một người hoàn toàn khác.



"Mẹ!"



Đâu Đâu phát hiện ra Trì Giai Lệ, ngồi trên vai Ngô Sở Úy hưng phấn hét lên.



Ngô Sở Úy và Trì Sính đem Đâu Đâu và Quyển Quyển thả xuống, mặc cho hai đứa chạy đến bên cạnh Trì Giai Lệ.



Vẫn là câu nói kia Trì Giai Lệ nói nhẹ nhàng hơn một chút,"Cùng mẹ về nhà."



Đâu Đâu và Quyển Quyển lập tức lộ ra biểu tình không tình nguyện, anh một câu em một câu phản bác đề nghị của Trì Giai Lệ.



Trì Giai Lệ giả vờ không có vẻ thỏa hiệp, nói,"Không trở về nhà cũng được, các con phải đáp ứng với mẹ một việc."



Hai đứa con trai cùng nhau gật đầu.



"Các con phải cùng hai người họ ngủ chung một phòng, mẹ mới đồng ý cho các con ở lại."



Hai đứa con trai tỏ vẻ không có vấn đề gì.



Để mọi việc an toàn, Trì Giai Lệ cũng lấy ra một cái kính mới đặt làm.



"Cái kính này cũng là một loại kính ma thuật, chỉ cần mẹ đeo lên, là có thể từ nhà giám sát hai đứa con tất cả mọi chuyện. Nếu như các con không có cùng hai người bọn họ ngủ một phòng, ngay hôm sau mẹ sẽ đón hai con về."



Đâu Đâu và Quyển Quyển hai đứa đều tỏ ra vô cùng căng thẳng, nghiễm nhiên là tin tưởng lời Trì Giai Lệ nói.



Trì Giai Lệ đeo kính râm lên, trước khi ra cửa quay lại phía Ngô Sở Úy và Trì Sính cười. Thầm nghĩ Bà ngoại cũng có kính, có thể trị được các cậu rồi! ha ha.....