Nghịch Tập

Chương 255 : Cái miệng làm tội cái thân

Ngày đăng: 20:23 19/04/20


Ánh mắt của Trì Sính vô cùng hiểm độc gắt gao, rõ ràng Ngô Sở Úy chẳng có gì thẹn với lương tâm, cũng lộ ra vẻ lo lắng không thôi.



"Đúng......là cho anh xem mà! !"



Trì Sính không nói gì, cơ thể như một pho tượng đồng điêu khắc đứng lặng ở phía trước cửa sổ, toàn thân phả ra khí lạnh rùng mình.



Ngô Sở Úy thăm dò hỏi,"Anh ta nói gì đó?"



"Anh ta bảo ngày mai đến thăm cậu."



Giọng nói của Trì Sính nhẹ như sợi lông ngỗng nhưng đập xuống nền đất cũng ầm một tiếng vang chấn động cả căn phòng.



Ngô Sở Úy lập tức khẩn cấp,"Đây tuyệt đối là hiểu lầm! Tôi căn bản không có gọi điện cho anh ta, anh ta làm sao mà biết tôi bị bệnh?"



"Ý của cậu là tôi gọi?" Xương ở dưới lông mày của Trì Sính chậm rãi theo cơn thịnh lộ hiện lên,"Là tôi gọi điện cho anh ta, để cho anh ta đến thăm cậu?"



"Không phải, ý của tôi là có người âm thầm sai khiến! Nhất định là muốn gây xích mích ly gián, trông thấy cuộc sống của chúng ta quá tốt, cố tình phá hoại!" Ngô Sở Úy ra sức cãi lại.



Trì Sính chậm rãi di chuyển đến đầu giường, từ trên cao nhìn chằm chằm Ngô Sở Úy.



"Người ta vì sao lại chọn Uông Trẫm đến phá hoại? Uông Trẫm vì sao lại dễ bị xúi giục như vậy? Một cuộc điện thoại, anh ta ngay lập tức từ Ma Cao bay thẳng đến đây? Cậu có biết Uông Trẫm có bao nhiêu bạn bè hay không? Một năm anh ta bận rộn ở bên ngoài bao nhiêu ngày? Làm sao mà cậu có một chút biến động nhỏ anh ta ngay lập tức nhanh nhẹn mà chạy đến.?"



"Con mẹ nó, cậu không có quan trọng như vậy thì làm sao người ta có thể lo lắng cho cậu hay không?"



Cuối cùng một tiếng rống to, cô y tá đứng ở giữa cửa cũng sợ đến kinh hồn bạt vía.



Ngày thường, Ngô Sở Úy và Trì Sính có cãi nhau thì Ngô Sở Úy cũng đều rất ngang bướng, không biết vì sao, mỗi khi chuyện liên quan đến Uông Trẫm, Ngô Sở Úy liền vừa vội vừa giận nói không ra lời. Trì Sính hết lần này tới lần khác còn không chừa cho cậu đường sống nào.



Trì Sính một bước dài nhảy lên giường, giày thiếu chút nữa đập xuống đất tạo thành một cái hố trong phòng bệnh.



"Anh muốn làm gì? Tôi nói cho anh biết, đây là bệnh viện......Ôi! !"




"Vẫn còn mắng chửi được hả?" Trì Sính dữ tợn đỉnh một cái đến tận cùng vách ruột kích thích lên điểm G của Ngô Sở Úy.



Thắt lưng của Ngô Sở Úy điên cuồng run rẩy, ánh mắt tràn ngập hơi nước mê hồn, khuôn mặt cứng cỏi quật cường gần như hoàn toàn sụp đổ, Trì Sính một trận liên tục bắn phá phía sau ầm ầm không biết mệt mỏi, lại cố tình thúc vào điểm mẫn cảm nhất.



"AAA... đừng.... Không chịu được..... Đừng thúc.... đừng đỉnh....."



Trì Sính không mềm tay vì Ngô Sở Úy có chút thỏa hiệp, nằm ở trên người Ngô Sở Úy một trận kịch liệt ra vào điên cuồng vũ bão. Đầu lưỡi tàn phá bừa bãi cổ và xương quai xanh của Ngô Sở Úy, liếm đến ý thức Ngô Sở Úy rối loạn, mồ hôi đầm đìa.



"Tôi có phải không trấn áp được cậu hả?" Ánh mắt của Trì Sính phát ra cực độ điên cuồng ép hỏi.



Ngô Sở Úy lắc đầu, mang theo giọng nghẹn ngào rên rỉ kìm nén lại nuốt vào trong.



Trì Sính vừa một trận càn quét tiến công, mạnh mẽ dứt khoát tàn nhẫn mà thao, cặp mắt phát ra tia máu ép hỏi,"Có phải thao cậu không đủ sướng hay không?"



(Mẹ, đến con dâm(dân) còn sướng thì Úy Úy lại không phê đến bốc ngộ mới lạ.)



Thân thể Ngô Sở Úy bị thúc, đỉnh, nhấp đến rung động nghiêng ngả, tiếng kêu rên dâm loạn phun ra như muốn phá vỡ cổ họng, liên tục cầu xin tha thứ lặp đi lặp lại từ, ĐỦ........Nhưng vẫn bị Trì Sính một trận hung ác di chuyển ra vào hành hạ đến dục vọng cực khoái không còn biết bản thân là ai, thái độ càng ngoan ngoãn thì càng bị chơi càng mạnh mẽ, thái độ không tốt thì thao đến khi ngoan ngoãn, cứ thế tiếp diễn vòng luân hồi dâm loạn...



Một tiếng gầm nhẹ của Trì Sính như tiếng sấm rền vang, sau đó Ngô Sở Úy hoàn toàn ngã xuống giường không còn chút sức lực.



Trì Sính lại túm Ngô Sở Úy, lấy điện thoại đưa tới trước mặt của cậu.



"Gọi điện thoại cho anh ta, bảo anh ta ngày mai đừng tới."



Ngô Sở Úy khàn giọng hỏi,"Sao anh không trực tiếp nói với anh ta?"



"Tôi muốn để chính miệng cậu nói với anh ta!" Ánh mắt hổ báo của Trì Sính trừng trừng uy hiếp.



Trong lòng của Ngô Sở Úy thầm chửi mấy tiếng đúng là cái đồ lòng dạ hẹp hòi, vẫn tức giận không phục mà làm theo.