Nghịch Tập
Chương 257 : 'sợi chỉ vụn'
Ngày đăng: 20:23 19/04/20
Hai người cùng đi đến chỗ xe đỗ cách đó không xa.
Trì Giai Lệ thuận miệng hỏi,"Sao cậu không thuê mấy người giúp việc đó? Trời nắng nóng như vậy còn phải cùng công nhân khuân vác, những việc cậu làm là trách nhiệm của tổng giám đốc hả? ! "
"Mướn thêm người không phải là tốn nhiều tiền hay sao? Hơn nữa cũng không cần thiết, công nhân ở đây cũng đủ nhu cầu làm việc. Cũng chỉ bận bịu một chút, xong thì cũng chỉ ngồi chơi, em cũng thỉnh thoảng đến giúp đỡ họ nữa."
Trì Giai Lệ yếu ớt cười,"Cậu không có tiền mướn người giúp việc, vậy mướn chuyên gia kiểm tra thức ăn, chuyên gia nếm thử đồ ăn, vân vân các loại thì có tiền? Mướn người giúp việc không cần thiết, mướn hai mươi mấy người bảo vệ thì cần thiết?"
Ngô Sở Úy tay ôm mặt, xấu hổ vỗ vỗ vài cái lên mặt.
"Chị cũng đừng coi thường em, em bây giờ nghĩ đến chuyện này vẫn còn hối hận đây!"
Đừng nói là Ngô Sở Úy, ngay cả Trì Giai Lệ nhớ tới ngày đó bản thân giả bộ các kiểu nghĩ thôi cũng thấy vô cùng xấu hổ, toàn thân da gà nổi lên.
"Cái mảnh đất đang thi công này đều là của công ty các cậu phụ trách hay sao?" Trì Giai Lệ lại hỏi.
Nói đến cái này, Ngô Sở Úy có chút tự hào, đưa tay chỉ chỉ về phía khu thi công hướng cô nhìn đến.
"Từ chỗ tòa nhà thấp thấp ở phía nam kia cho đến cái nhà trên nóc treo biển hiệu màu đỏ chữ Phúc rồi đến nơi vừa rồi chúng ta đứng, đang thi công đó. Tổng cộng gần 100 hecta, khi xây xong sẽ thành một khu công nghiệp, chuyên tiến hành nghiên cứu và sản xuất các sản phẩm đèn LED. Kế hoạch cuối năm thành công, đến lúc đó công ty bọn em sẽ chuyển đến đây."
Trì Giai Lệ bắt tay đặt ở giữa chân mày che ánh nắng mặt trời, qua loa liếc mắt nhìn, khóe miệng nhếch lên dáng vẻ tươi cười.
"Nhìn không ra nha! Cậu còn có bộ dạng thế này!"
Ngô Sở Úy cười hà hà, "Đây đều là học hỏi từ Trì Sính thôi."
"Lời này cậu nói trước mặt tôi thì được, trước mặt người khác chớ có hở môi, không biết ai đó sẽ nói xấu sau lưng cậu đâu?"
Lúc Ngô Sở Úy chỉ còn cách xe hơn mười mét, Đâu Đâu và Quyển Quyển liền từ trên xe chạy xuống. Hai thằng nhóc như phi cơ đâm đến phía Ngô Sở Úy, được Ngô Sở Úy ôm bế lên dáng vẻ vô cùng thích thú.
Bốn người cùng nhau vào quán cà phê.
"Muốn gì cứ tha hồ gọi, hôm nay em mời." Ngô Sở Úy nói
Trì Giai Lệ tùy tiện chọn một loại, sau đó chọn cho hai đứa nhỏ mỗi đứa một ly sữa, rồi đưa menu cho Ngô Sở Úy.
Ngô Sở Úy vừa nhìn qua loa, một ly cà phê mà hơn một trăm tệ một ly, tiền này có thể mua cho Trì Sính cái cái đùi dê! Lập tức thấy không đáng một chút nào. Vì vậy lắc lắc tay một cái.
"Em không quen mùi vị này, gọi một ly nước lọc là được rồi."
Quả nhiên rất keo kiệt....... Trì Giai Lệ không khỏi cảm khái, Trì lão gia xem ra ba nhìn không sai chút nào.
Hai người vừa uống vừa trò chuyện.
Trì Giai Lệ thật tò mò,"Cậu là gay hay là bisexual?"
Trì Sính nói tiếp, "Như vậy thì đến mùa thu, có thể thu hoạch vô số cậu. Một để ở nhà làm vợ, một đem đến cơ quan cho làm thư ký riêng, một để bên ngoài làm vợ bé, một nhốt trong lồng mà ngắm. . ."
Ngô Sở Úy cảm động đến suýt khóc, ông anh à, anh có thể hay không mỗi lần đem lời tình cảm nói thành hạ lưu như vậy không?
Trì Sính nói,"Trên quần lót của cậu có sợi chỉ vụn."
Ngô Sở Úy nhìn xuống dưới, nhịn không được sửng sốt một chút.
"Tôi không có mặc quần lót mà!"
Vừa mới nói xong cũng thấy không bình thường, lúc muốn ngăn cản Trì Sính cũng đã muộn, Trì Sính đã đem một chiếc lông đen xoăn tít giật một cái.
Ngô Sở Úy đau đớn kêu gào một tiếng, tính trả thù Trì Sính giật một sợi.
Sau đó, Trì Sính lại giật lại hai sợi.
"Có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu."
Ngô Sở Úy suýt nữa thì hộc máu, vừa yêu vừa hận ở trên người Trì Sính gặm cắn trách mắng. Lại cùng anh ở trên giường lăn lộn, lăn đến tài liệu bay đầy trời.
......
Ngày hôm sau, Ngô Sở Úy đi thị sát công trường, rảnh rỗi không có chuyện gì. Đột nhiên muốn gọi điện thoại thử xem, xem Trì Sính có thể vì cậu mà đến công trường làm việc hay không.
Kết quả, điện thoại gọi đi, bên kia có chuông nhưng không ai nghe.
Hừ.... Anh đang giả bộ đấy hả! Ngô Sở Úy lại nhấn gọi tiếp.
Kết quả cuối cùng là tiểu Trương nghe.
"Trì Sính đâu? Nói cho anh ta biết, tôi đây có việc gấp, muốn anh ta nhanh đến làm!" Ngô Sở Úy ra mệnh lệnh bá đạo ngang ngược.
Tiểu Trương chậm trễ rất lâu mới nói,"Trì thiếu gia xảy ra chút chuyện, cán bộ kỷ luật vừa gọi đi."
"Cậu lừa gạt ai hả?" Ngô Sở Úy hừ lạnh một tiếng,"Nhanh nhẹn mà để cho anh ta nghe điện thoại, không đến làm việc, buổi tối không cho ăn cơm."
Giọng nói của Tiểu Trương nghiêm trọng," Tôi không lừa cậu, anh ấy......anh ấy thật sự bị người của ủy ban kỷ luật đưa đi."
Lòng của Ngô Sở Úy nổi lên run rẩy vài giây, giọng nói không ổn định," Cậu đừng gạt tôi, chuyện này cũng không phải chuyện mang ra đùa giỡn."
"Tôi dám lấy chuyện này đùa giỡn hay sao?" Giọng Tiểu Trương lo lắng,"Lúc đó tôi đang muốn đi vào phòng làm việc anh ấy, kết quả vừa đến cửa đã bị hai cảnh vệ chặn lại bên ngoài không cho vào. Bên trong ầm ĩ loạn cào cào, tôi mơ hồ nghe được có dính líu nghiêm trọng đến làm trái pháp luật, ôm dự án bất hợp pháp gì gì đó. "
Đầu Ngô Sở Úy ầm một cái nổ tung.