Nghịch Tập
Chương 267 : Cậu không phải con ruột
Ngày đăng: 20:23 19/04/20
Trở lại trại tạm giam, Cổ Thân đem hộp gỗ nhỏ đưa cho Trì Sính.
Lông mày rậm của Trì Sính nheo lại,"Cậu ta không tới?"
"Không tới, đây là cậu ta nhờ tôi đưa cho anh."
Cổ Thân cẩn thận tỉ mỉ quan sát mới phát hiện, từ lúc Trì Sính cho rằng Ngô Sở Úy không đến, đến khi anh ta biết được đây là thứ Ngô Sở Úy chuyển vào cho, ánh mắt của anh trải qua vòng chuyển biến rất đột ngột. Loại chuyển biến này, làm cho trong lòng Cổ Thân có một chút khó chịu.
"Cậu ta rốt cuộc là ai?" Cổ Thân hỏi.
Trì Sính trầm mặc nửa ngày, nói,"Bạn hồi nhỏ của tôi."
Bất thình lình Cổ Thân cảm giác thở phào nhẹ nhõm, "Thật là bạn hồi nhỏ hả?"
Đôi mắt lạnh lùng của Trì Sính quay sang Cổ Thân nhìn khí thế bức người, hỏi lại,"Không phải thì cậu nghĩ là gì?"
"Tôi không biết là cái gì, nhưng có chút không tin mà thôi!"
"Bây giờ tin chưa?"
Cổ Thân thản nhiên cười, chân dài khoát lên trên ghế ngồi, ánh mắt ý tứ nhìn Trì Sính.
"Đối với anh mà nói, tôi tin hay không rất quan trọng hay sao?" (ATSM giống Soái Soái..)
"Quan trọng."
Trong lòng Cổ Thân chợt run lên, giống như là vừa chạm vào điện thế cao áp vậy, khắp ngực đều tê tê. Lúc đi ra ngoài rồi mà vẫn có cảm giác không chân thật, mơ mơ hồ hồ. (Bị trúng cự long kế.. )
Cổ Thân đi rồi, Trì Sính đem hộp gỗ nhỏ kia mở ra.
Bên trong là một cây kẹo đường Ngô Sở Úy thổi, lúc đầu muốn thổi một hình trái tim, không biết làm sao thổi lên liền biến thành hai hòn trứng. Sau đó tính toán một chút, có lẽ là ý trời, thế là liền đem trứng đường kia đưa tới cho Trì Sính.
Gương mặt góc cạnh của Trì Sính nở ra nụ cười nhẹ, nhìn kỹ hình như không giống kẹo đường, mà là hai quả trứng Ngô Sở Úy lỡ tay làm rớt ra.
Kẹo đường trên tay người khác thì vẫn là kẹo đường, nhưng rơi vào tay Trì Sính lại giống như giọt nước, sợ lỡ như nếu anh không cẩn thận sẽ bị tan ra. (Nâng niu đó)
Uông Trẫm không nói gì thêm nữa, kéo Uông Thạc đi.
Ngô Sở Úy cấp tốc cầm lấy một chút đường lên thổi, đi nhanh đến sau lưng Uông Trẫm. Nhảy lên một cái đem kẹo đường chạm vào vành tai của Uông Trẫm.
Uông Thạc cảm giác được sau lưng động tĩnh dị thường, bởi vì vai đau, lần đầu tiên quay đầu không quay được. Chờ đến lần thứ hai quay lại, cái kẹo đường dính trên tai của Uông Trẫm đã biến mất.
Trong mắt Uông Thạc lóe lên nghi hoặc rồi biến mất, lại đem đầu quay trở lại.
Uông Trẫm dùng đầu lưỡi liếm liếm môi mỏng, vừa ăn quá nhanh, dĩ nhiên không nếm được mùi vị gì.
Đại Uông Nhị Uông đi rồi, Ngô Sở Úy sờ sờ túi áo, quả nhiên có một vỏ sò lớn bằng lòng bàn tay. Đây là Uông Trẫm nhặt về từ bờ biển, thừa dịp Uông Thạc vừa rảnh rỗi xem thường Ngô Sở Úy, len lén nhét vào túi áo Ngô Sở Úy. (TÔI YÊU ANH TRẪM dù ai nói gì tôi vẫn yêu..)
Vỏ sò có tác dụng an thần yên tâm, trong lòng Ngô Sở Úy dâng lên một tình cảm ấm áp.
............
Hôm nay Cổ Thân lại có ca trực, Ngô Sở Úy mua rất nhiều đậu rang cùng mấy món cay, đều là những thứ Trì Sính thích ăn nhất, lại nhờ Cổ Thân đem vào cho anh.
Lần này, thái độ của Cổ Thân rất tốt, còn cùng Ngô Sở Úy vui đùa mấy câu. (Chắc chắn ba ba Sính phịch Thân Thân rồi... đấy là cảm giác bà Sài cắt truyện đi.. Phịch nhau là cái chắc luôn.)
"Trì Sính bình thường có phải sống rất đại gia khó chiều hay không? Đang ở trại tạm giam mà còn được bao nhiêu người chăm sóc chiếu cố, còn để cho cậu từ bên ngoài mang đồ ăn vào cho nữa?"
Ngô Sở Úy vui tươi hớn hở mà nói,"Đúng rồi, nếu bây giờ tôi không quan tâm anh ta nhiều hơn một chút, ra ngoài không chừng anh ta sẽ chỉnh tôi đó!"
Cổ Thân vui vẻ,"Anh ta ở trước mặt tôi đây, cũng không dám như vậy, nói chuyện từ trước đấy nay đều là hòa nhã."
"Thật không?" Ngô Sở Úy giả bộ vẻ mặt kinh ngạc vô cùng,"Vậy cậu thật sự là có tài đó! Anh ta đối với chúng tôi làm gì mà được như vậy, ba câu là bắt đầu giáo huấn các kiểu."
Cổ Thân đem chân nâng lên gác lên trên bức tường đối diện, lấy tay phủi bụi trên giày, vui vẻ ngân nga mà nói,"Đó là bởi vì tôi với anh ta không quen biết."
Ngô Sở Úy tiếp theo nói thêm vào,"Cái này cậu nói sai rồi, anh ta đối với mọi người đều như vậy. Quan trọng là ưng mắt, nếu anh ta thấy cậu ổn, dù cho quen bao lâu thì vẫn là ổn."
Cổ Thân nhếch môi cười, giống như chính là đang chờ những lời này của Ngô Sở Úy.