Nghịch Tập

Chương 269 : Ngủ

Ngày đăng: 20:23 19/04/20


Ngô Sở Úy chật vật tựa vào góc tường, ba mũi súng phun nước đặc biệt bắn phá nơi yếu đuối, vô số thủy lôi như mưa mà nện xuống, đập cho Ngô Sở Úy gào khóc kêu la, một vòi nước lớn dội thẳng từ đầu đến chân, triệt để làm cho Ngô Sở Úy lạnh thấu tim..........



"Các người là một đám thừa cơ hãm hại..!"



"Chờ cho đại vương của ta quay lại, sẽ trực tiếp đem các người buộc vào cửa thả trôi sông."



"AAAAA... đừng... người đâu! Cứu mạng, cứu mạng!"



"...."



Ngô Sở Úy càng kêu lại càng hăng hái, bốn người hành hung ức hiếp được lại càng hăng hái hơn.



Khương Tiểu Soái bị Ngô Sở Úy đè nén lâu như vậy, không được phát tiết một chút, làm sao mà có thể tha? Quách Thành Vũ chạy ngược chạy xuôi lo việc cho Trì Sính, lại còn làm hòa thượng nhiều ngày như vậy, món nợ này khẳng định phải được đòi lại. Uông Thạc nằm gai nếm mật hơn nửa năm, đã sớm muốn tìm một cơ hội báo thù rửa hận. Uông Trẫm chẳng qua là nhìn Ngô Sở Úy quá nóng, thật tình thật ý chỉ muốn cho cậu mát mẻ một chút.....



Bốn người đang hăng hái ức hiếp, đột nhiên, một vòi rồng công suất lớn vô cùng từ đằng sau đánh tới, suýt chút nữa đem Khương Tiểu Soái và Uông Thạc hai con gấu nhỏ quật ngã xuống đất.



Quách Thành Vũ dùng sức xoa xoa khuôn mặt dính nước, híp mắt quan sát bên kia.



Giỏi thật! Một chiếc xe phun nước thình lình xuất hiện ở trong tầm mắt!



Người lái xe là Cương Tử, cậu ta trước khi đến đây nhận được tin nhắn đã trực tiếp thuê xe phun nước đi cứu viện. Tổng công đại nhân của chúng ta, khí phách uy vũ mà đứng ở trên xe, cầm trong tay vòi rồng phun nước hướng về bốn tên khốn kiếp hung mãnh mà tắm rửa.



Ngô Sở Úy vừa nhìn thấy Trì Sính đi đến, lập tức liền có tinh thần hăng hái. Mạnh mẽ từ dưới đất nhảy lên vùng lên, nhặt lên súng bắn nước của Khương Tiểu Soái làm rơi hướng phía cậu ta điên cuồng bắn.



Khương Tiểu Soái bị mai phục đột ngột mà ngậm no nước, Ngô Sở Úy lại chỉ vào Uông Thạc kêu gào Trì Sính,"Phun cậu ta! Phun chết cậu ta đi!"



Trì Sính ai cũng không để ý đến, liền quay sang Uông Trẫm phun tới tấp. Chỉ huy Cương Tử lái xe, ống nước lớn bằng cánh tay cứ thế mà phun, đuổi cùng giết tận, dáng vẻ chỉ muốn đem Uông Trẫm phun chết.



Bên này chiến đấu kịch liệt thật vui vẻ, bên kia truyền đến tiếng kêu thất thanh của Ngô Sở Úy kêu cứu.



"Trì Sính, mau đến đây! Bọn họ ba đánh một!"



Trì Sính từ trên xe nhảy xuống, trọng trách đối phó Uông Trẫm toàn quyền giao cho Cương Tử. Bản thân mình cấp tốc chạy đến trước mặt Ngô Sở Úy, một tay kéo cậu ta đến, bảo vệ che chở thật chặt chẽ, một bên tránh ba người tấn công hướng xe phun nước chạy.



Kết quả, Cương Tử bên trong xe phun nước thiết bị tự động còn không kịp khởi động, Uông Trẫm vươn người nhảy lên, bán vào cửa xe. Củi chỏ của anh cứng rắn giống như sắt thép mạnh mẽ đem cửa xe đập tung ra, trực tiếp đem Cương Tử NÉM xuống phía dưới.



Trì Sính vừa nhìn tình thế bất lợi, vội vàng ôm Ngô Sở Úy chạy như điên về hướng ngược lại.



"Mau lên xe!"




Quách Thành Vũ nói,"Trì Sính cũng phải ăn mà!"



Khương Tiểu Soái hừ lạnh một tiếng,"Anh ta còn không chịu buông tay kìa! Ngồi xuống động chạm một cái cũng không cho, cứ như thế mà ôm...... Tôi khinh!, không được, không thể được, không chịu nổi, quá phiến tình, quá thể hiện!."



Quách Thành Vũ cũng không nói gì, trực tiếp vào phòng bếp bưng một mâm cơm, đưa vào phòng ngủ cho Trì Sính. ( Gian tình.. )



Trước khi đi, còn xem thường Trì Sính một câu.



"Cậu thật sự là ông nội của tôi mà!!!!!"



Khoan, cậu ta là ông nội, thế cái người cậu ta ôm trong lòng là gì?



Đáp: Là tổ tông.



Buổi sáng ngày thứ hôm sau nữa, Uông Thạc đến.



Lớn tiếng ở cầu thang hỏi,"Hai người bọn họ đâu? Về rồi sao?"



"Suỵt!!" Khương Tiểu Soái hạ giọng nhắc nhở Uông Thạc,"Nhỏ giọng một chút, vẫn còn đang ngủ."



"Cũng đã mấy giờ rồi mà vẫn còn ngủ?"



Khương Tiểu Soái đem tình huống cụ thể kể cho Uông Thạc nghe.



Uông Thạc nghe xong ngực chấn động, không cần phải nói chính là đố kị mà còn chính là không nhìn nổi, ngay lập tức liền phun ra một câu,"Tôi khinh! Có thể quái đản như thế hay sao? Tôi cũng không tin tôi ngay lập tức ầm ĩ, xem có thể làm gì hả?"



Nói xong, không sợ chết mà chạy đến cửa phòng Trì Sính hát hò, không chỉ có hát lớn tiếng, hơn nữa còn chạy uỳnh uỳnh.



Ngô Sở Úy đặc biệt khó chịu ở trong lòng Trì Sính hừ hừ hai tiếng.



Trì Sính nhẹ nhàng đặt cậu đến trên giường, mở cửa đi ra ngoài.



Uông Thạc hát đang vui vẻ, cái gáy bị một bàn tay to bóp chặt như gọng kìm siết lại.



"Có phải cậu muốn ăn đòn hả?"



Ngô Sở Úy ở trong phòng nghe được tiếng tức giận của Trì Sính, khóe miệng nhếch lên nụ cười giảo hoạt âm hiểm vô cùng.