Nghịch Tập

Chương 286 :

Ngày đăng: 20:24 19/04/20


Buổi tối, một mình Trì Sính đi vào phòng tắm, tắm rửa, để cho Ngô Sở Úy ở bên ngoài. Ngô Sở Úy yếu ớt thở dài một hơi, đẩy cửa đi ra ngoài, dự định cùng tâm sự với Khương Tiểu Soái.



[Warning] (Thuyền Quách Soái lên nhanh.. chuẩn bị đi.. mặc dù *ba chấm*... )



Kết quả, cửa phòng ngủ của Quách Thành Vũ khóa chặt, bên trong truyền đến tiếng rên rỉ đứt quãng.



"Ừm.... A a a a... Không dám nữa...Muốn đâm hỏng..... hả......"



Cả người Ngô Sở Úy nổi da gà, tiếng rên dâm đãng vô cùng này làm cho từng dây thần kinh xấu xa nhiều ngày không được phát huy liền bùng lên. Nhịn không được áp tai lên cửa, len lén nghe trộm người ta trên giường ân ái.



"Đâm hỏng luôn.... Khỏi phải cho cậu đi khắp nơi phát dục, người khác sờ một chút liền cương...... Ngồi lên!"



"Không được.......... A a a a.. Cứng quá.... Chịu không nổi.... a a a..."



Bốp, bốp, bốp... tiếng phát vào mông vang lên, Quách Thành Vũ rống to một tiếng,"Gọi!"



"Hu hu.... ông xã..... sướng chết mất......"



Không riêng gì Khương Tiểu Soái sướng chết mất, ngay cả Ngô Sở Úy ở bên ngoài nghe được cũng sướng chết mất. Vốn là vài ngày không trải qua, nghe xong một đoạn như vậy không biết làm sao nữa, trong lòng Ngô Sở Úy giống như là có vô số con sâu liếm cắn, tê dại, ngứa ngáy, khó nhịn.



Thế là, Ngô Sở Úy dự định nhanh chóng rút lui, nhưng đứng một lúc chân cũng mềm nhũn rồi.



Về đến phòng, Trì Sính đang ở bên trong phòng tắm đánh răng, chỉ quấn một cái khăn tắm ở thắt lưng. Cả thân hình săn chắc đều bại lộ dưới ánh đèn, làn da bánh mật lấm tấm nước đọng, tỏa ra vẻ mê người không thể cưỡng.



Ngô Sở Úy mặt dày mày dạn đi tới, giống như con khỉ bám vào lưng Trì Sính.



Trì Sính chưa từng dao động một chút, không ảnh hưởng chút nào, cứ như vậy không để ý đến Ngô Sở Úy, tiếp tục đánh răng. Thỉnh thoảng lại ngẩng đầu nhìn gương một cái, cố ý tránh đôi mắt lẳng lơ kia, thần sắc ung dung thản nhiên.



Ngô Sở Úy thấy Trì Sính không phản ứng, lại mặt dày mày dạn ở phía sau cọ cọ vài cái, đâm vật đang khí thế bừng bừng vào rãnh mông Trì Sính.



Bàn chải đánh răng trong tay Trì Sính dừng lại một lát.



Con mắt Ngô Sở Úy sáng lên, chẳng lẽ có cảm giác?



"Cậu biết trong trại giam làm sao chỉnh phạm nhân không?"



Ngô Sở Úy buồn bực,"Làm sao chỉnh?"



Giọng điệu Trì Sính không nhẹ không nặng nói,"Đem bàn chải đánh răng đâm vào trong hậu môn, xoay vòng mà chải......."



Thân thể Ngô Sở Úy cứng đờ, mắt gắt gao nhìn chằm chằm bàn chải đánh răng trong tay Trì Sính. Mạo hiểm cho dù bị Hành hình dã man, cũng phải kiên trì bám lấy trên người Trì Sính, đập tan chiến tranh lạnh đã căng thẳng mấy ngày.



Trong con ngươi của Trì Sính chợt lóe lên khí thế tàn bạo, mặt không thay đổi đem bàn chải đánh răng rửa sạch sẽ, rồi cắm bàn chải đánh răng vào chén, đi ra ngoài.



Ngô Sở Úy vẫn như trước bám lấy trên người của Trì Sính, đi theo Trì Sính đi tới đi lui ở trong phòng. Cậu cũng dự định là, nếu như Trì Sính giận, đem cậu ném xuống, cậu sẽ dùng toàn sức lực phản kháng, cố gắng ầm ĩ một trận trong lúc đó mâu thuẫn hai người liền hóa giải.



Kết quả, Trì Sính giống như sau lưng đeo một con ruồi, cần làm gì vẫn cứ làm, hoàn toàn coi Ngô Sở Úy không tồn tại.



Ngô Sở Úy rong ruổi chọc chọc mấy cái lên cổ Trì Sính, thăm dò hỏi,"Anh thật sự giận tôi?"



Trì Sính cúi người xuống, đem ga giường sửa sang lót lại, chỉ lót lại một bên chăn của mình.



Ngô Sở Úy tiếp tục,"Không đến mức đó chứ hả? Để ý như vậy sao? Rượu nói anh cũng có thể tin?"



Trì Sính cảm giác có chút khát, rót một chén nước ừng ực uống vài hơi.
Ngô Sở Úy vỡ òa phát ra tiếng rên rỉ,"Tiểu lẳng lơ.... tiểu dâm đãng..." ( Vợ nghe mới sướng chứ nhẩy.. )



Trì Sính hung hăng thúc mạnh một cái vào, thúc đến điểm G của Ngô Sở Úy, Ngô Sở Úy gào lên một tiếng. Sau đó liền siết chặt cậu nhỏ của cậu ta, vừa thô bạo mà ra vào,vừa hung ác lấy tay phát lên mông của Ngô Sở Úy.



"Lớn tiếng lên!" Trì Sính lớn tiếng rống to.



Ngô Sở Úy mang theo giọng nghẹn ngào không khống chế được phóng đãng kêu la,"Tôi.... tôi là tiểu lẳng lơ của anh..... Chỉ cho một mình anh thao.... A a aa....."



Trì Sính được kích thích đến mức thú tính nổi lên, ngang ngược mạnh mẽ phát hai cái lên mông của Ngô Sở Úy, dùng toàn bộ sức lực.



"Nhìn dáng vẻ dâm đãng của cậu này! Con mẹ nó!~"



Nói xong đem tay đang siết chặt cậu nhỏ của Ngô Sở Úy buông ra, gần như muốn đem Ngô Sở Úy thao đến hỏng, muốn đâm xuyên qua người cậu.



Mặt Ngô Sở Úy trong nháy mắt vặn vẹo, toàn thân go giật. Cùng lúc đó trong cơ thể có một dòng tinh dịch mạnh mẽ bắn vào, Trì Sính phát ra tiếng gầm mạnh mẽ, hai thân thể duy trì chuyển động hơn mười giây, cảm nhận kích thích cùng đạt cực đỉnh.



Bên ngoài mặt trời đã lên rất cao, tia sáng xuyên qua cửa sổ vào trong phòng. Tiếng kêu rên của Ngô Sở Úy phát ra trong nháy mắt biến đổi đầy ý vị.



"Không phải còn kẹp rất chặt hay sao? Làm sao còn nói không sướng?"



Nói xong, anh lại bắt đầu.



Nhưng mà lần này Trì Sính ôn nhu hơn nhiều, dù sao chiến tranh lạnh mấy ngày, cần phải lấy lại việc mấy ngày chưa làm. Trì Sính không hề sốt ruột vội vã nhanh đạt khoái cảm, mà là thô bạo chà sát một trận, chờ Ngô Sở Úy gần như đạt đến chịu đựng cực hạn, lại dừng lại vuốt ve cậu ta một trận. Hôn mấy cái sờ hai cái, sau đó lại tiếp tục kích thích, đem Ngô Sở Úy hầu hạ đến dụng vọng cực khoái. (Dục tiên dục tử)



Mặt trời đã lên tới đỉnh, Ngô Sở Úy mồ hôi đầm đìa, gần như là khóc bắn ra. Trước sau đều đau rát vì được thương yêu. Nhiều lần cầu xin Trì Sính, cuối cùng lại bị anh ta dày vò hơn nữa.



Điện thoại di động Trì Sính vang lên,"Chào anh, đồ ăn đã được mang đến, mời anh ra cửa nhận."



"Cậu đặt ở cửa đi, lát nữa tôi ra lấy."



Sau khi cúp điện thoại, Ngô Sở Úy hỏi Trì Sính,"Sao lại không trực tiếp ra nhận?"



"Bây giờ tôi chưa đói bụng." Ngón tay của Trì Sính đùa giỡn núm vú Ngô Sở Úy.



Thân thể Ngô Sở Úy co lại, vội vàng đè tay của Trì Sính lại.



"Nhưng tôi đói rồi."



Trì Sính cười hỏi,"Cậu đói bụng?"



Ngô Sở Úy gật đầu.



Chóp mũi Trì Sính chạm vào chóp mũi Ngô Sở Úy, hơi nóng hừng hực phả vào miệng của cậu, lại hỏi,"Cậu thật sự đói bụng?"



Ngô Sở Úy cảm giác có điểm không ổn.



"Tôi..."



Mắt hổ dũng mãnh của Trì Sính sáng lên, lại nâng cặp mông săn chắc của Ngô Sở Úy lên.



"Tôi sẽ cho cậu ăn no."



"Không phải..... Ý tôi không phải thế.... A...... Có ai không, cứu mạng! ! A........... Ăn thịt người ! ! !....."