Nghịch Tập

Chương 45 : Cậu xác định đây là rắn hổ mang?

Ngày đăng: 20:19 19/04/20


Chuyện bên này xong xuôi, bên đó cũng nhận được tin nhắn.



Ngô Sở Úy mở ra xem, ai kia lại chuyển vào tài khoản của cậu hai trăm ngàn.



Dù đã biết rõ trong lòng, vẫn giả bộ gọi điện cho Trì Sính.



"Này, anh đang đốt tiền sao? Sao lại chuyển cho tôi hai trăm nữa?"



Trì Sính: "Trả cậu."



"Trả tôi?" Ngô Sở Úy cố ý kinh ngạc: "Là tôi mượn anh hai trăm ngàn, không phải anh mượn tôi hai trăm ngàn!"



Trì Sính: "Tôi đem bán số rắn nát của cậu rồi, bán được bốn trăm ngàn."



"Cái gì?" Ngô Sở Úy kêu gào, "Đợt rắn đó của tôi chỉ còn nửa năm nữa là đem ra bán được rồi, đến lúc đó giá cả sẽ gấp ba lần, vậy mà anh lại bán giá thấp mất? Anh bán cho ai? Cho dù có muốn tôi trả tiền vội thế cũng không đến mức phải làm vậy đi?..."



Trì Sính lại cúp máy lần nữa.



Nghe tiếng tút tút tút bên kia, Ngô Sở Úy vừa rồi còn gấp đỏ mặt thoắt cái phấn chấn hẳn lên, nhàn nhã ném di động đi, búng tay thắng lợi với Khương Tiểu Soái.



"Hoàn hảo! Hai trăm ngàn tới tay rồi!"



Khương Tiểu Soái đang nhai kẹo cao su, cười ha ha nói với Ngô Sở Úy: "Hồi trước cậu sáng đi tối về một năm cũng không kiếm được năm trăm ngàn, hiện tại giả ngu diễn trò một chút đã kiếm được hai trăm ngàn. Thực tiễn cho tri thức, nói rõ cần phải có tinh thần thực hành, tà môn ngoại đạo mới là đạo lý thép!"



Ngô Sở Úy chỉ cười không nói.



Khương Tiểu Soái lại hỏi: "Cậu dự định xài hai trăm ngàn này thế nào?"



"Mua rắn." Ngô Sở Úy nói.



"Lại mua?" Khương Tiểu Soái ngạc nhiên, "Cậu muốn dùng chiêu này lừa bao nhiêu người hả?"



Ngô Sở Úy lắc ngón tay, "Lần này là thật."



...



Hôm sau, Ngô Sở Úy lại đến trại nuôi rắn họ Vương.



Một ngày tổn thất hai trăm ngàn, ông chủ Vương đang nổi bão trong nhà, thấy Ngô Sở Úy đến, sắc mặt thoáng cái biến đổi.



Lúc trước ông cười bước ra, đó là nụ cười gian xảo đắc ý, liều mạng áp chế không thể nói toạc ra. Hiện tại cười là cố rặn, không thể không cười, không dám không cười, lệ khí của Trì Sính đang luẩn quẩn trên đầu Ngô Sở Úy.



So với sự căng thẳng của lão Vương, Ngô Sở Úy lại rất thả lỏng, cứ như chuyện hôm qua căn bản không có quan hệ với y.



"Đợt rắn thầy bán cho con đó, con chưa nuôi được hai ngày đã bị anh em bán rồi, làm con tức chết. Con muốn mua thêm hai ngàn con nữa, đến chỗ khác mua thì cũng không yên tâm, đành tới tìm thầy nữa đây."



Lão Vương hiểu ra, ông đã chọc phải người không nên chọc!
Lần này y quay lưng về phía Trì Sính, thổi xong ghim que trúc vào, rồi mới quay lại đưa cho Trì Sính.



"Rắn hổ mang." Ngô Sở Úy vô cùng vừa lòng với tác phẩm của mình.



Trì Sính liếc mắt nhìn, dùng cách thức uyển chuyển khéo léo để biểu đạt cách nhìn hoàn toàn trái ngược.



"Cậu xác định không phải cậu đang thổi jj của mình?"



Nước đường có hạn, thân rắn có hơi ngắn, đường cong uốn lượn quá nhỏ, phần đầu rắn hơi nhọn...



Ngô Sở Úy giận dữ phản kích: "Anh thấy trên jj có mọc mắt hả?"



Trì Sính đột nhiên sáp tới trước Ngô Sở Úy, dùng hông đỉnh y một cái, âm u nói: "Trên jj của cậu không có mắt hả? Vậy bao nhiêu năm nay cậu bắn từ chỗ nào? Từ miệng? Mau cho tôi mở rộng kiến thức coi, cái miệng nào có năng lực như thế? Bao làm luôn công việc đó..."



Nói xong ngón tay thô sần ác ý xoa lên đôi môi mỏng của Ngô Sở Úy.



Ngô Sở Úy oán hận đẩy tay Trì Sính ra, trên môi nóng rát, trong lòng cũng nổi lửa. Không biết tại sao, bàn với Khương Tiểu Soái về những vấn đề này, Ngô Sở Úy rất tự nhiên, kết quả lời này nếu nói từ miệng Trì Sính, thì cảm thấy đặc biệt chói tai.



"Tôi về đây." Trì Sính quay người muốn đi.



Ngô Sở Úy đột nhiên gọi hắn lại.



"Chiều mai có rảnh không? Tôi muốn nói chuyện với anh."



Trì Sính thẳng thắn cho Ngô Sở Úy biết: "Tôi chỉ lên giường, chưa từng hẹn hò."



Ngô Sở Úy đột nhiên bước mau qua, giật lấy kẹo rắn trong tay Trì Sính, nhét vào miệng ăn. Hơn nữa còn ăn rất chậm rãi, giống như một loại khiêu khích không lời, cố ý ăn cho Trì Sính xem.



Trì Sính ngược lại không nhận khiêu khích, hắn chỉ thấy Ngô Sở Úy cầm cái cơ quan sinh dục đó liên tục nhai nhai, vong tình tạo nên tư vị mỹ diệu.



Ngô Sở Úy cũng nói thẳng với hắn: "Nếu muốn tôi thổi cho cái nữa, thì đồng ý chuyện vừa rồi đi."



Trì Sính lại bị uy hiếp vụng về đơn giản này giữ lại.



"Thổi cái nữa đi!"



Ngô Sở Úy cười mỉm, thật sự thổi cái nữa cho Trì Sính.



Lần này Ngô Sở Úy đắc ý đưa con rắn dài hơn, trông giống thật hơn ra.



Không ngờ, Trì Sính lại cười.



"Cậu xác định đây không phải là từ jj của cậu đổi thành jj của tôi chứ?"



Ngô Sở Úy: "...!!"