Nghịch Tập

Chương 94 : Cảnh báo vô thanh

Ngày đăng: 20:20 19/04/20


Trì Sính đi công tác về chưa được hai ngày, Chung Văn Ngọc đã nhận được tin nhắn nặc danh.



Nội dung không khác mấy với tin nhắn lần trước, chính là cảnh cáo Chung Văn Ngọc nên quản tốt con trai của mình, đừng để hắn tiếp tục quấy rối đàn ông.



Chung Văn Ngọc mới vừa yên lòng không lâu, bởi vì tin nhắn này mà lại loạn lên. Bà không dám nói với Trì Viễn Đoan, sợ với cá tính của Trì Viễn Đoan, một khi biết chuyện này, khẳng định sẽ cãi cọ với Trì Sính. Vạn nhất chỉ vì một tin nhắn quấy rối, vì một chuyện chỉ có thể có, mà khiến cho gia đình tràn đầy âm u chướng khí, thực sự không đáng.



Thế là chờ đến cuối tuần, bà lại gọi Nhạc Duyệt đến.



Nhạc Duyệt vẫn cái kiểu đó, bất luận tâm trạng tốt hay không, chỉ cần gặp mặt Chung Văn Ngọc, luôn luôn là tươi cười.



"Duyệt Duyệt à, con nói thật cho dì đi, con và Trì Sính rốt cuộc sao rồi?"



Nhạc Duyệt giật mình, ngữ khí có chút không tự nhiên.



"Tụi con vẫn vậy thôi."



Chung Văn Ngọc hơi cấp thiết: "Giữa hai đứa không có mâu thuẫn gì chứ?"



Nhạc Duyệt cẩn thận hỏi: "Dì à, có phải Trì Sính đã nói gì với dì không?"



"Không, từ khi các con về, dì vẫn chưa gặp nó."



Nhạc Duyệt càng thêm cẩn thận, "Dì à, dì yên tâm đi, tụi con vẫn rất tốt. Ai cũng có cá tính của riêng mình, con chưa từng trông mong Trì Sính có thể nghe theo con mọi điều. Mẹ con thường xuyên nói với con, khi yêu nhau quá nũng nịu, sau khi kết hôn sẽ phải thừa nhận chênh lệch rất lớn. Cho nên con vẫn tiến hành tình cảm này bằng lý trí, chưa từng ảo tưởng những chuyện không chân thật, hai người chỉ cần bên nhau thực tiễn là được."



Chung Văn Ngọc uống trà, cảm thấy thoải mái hơn nhiều.



"Vẫn là con đủ thông minh, khó trách con trai dì không vừa ý cô gái nào, lại ngắm trúng con."



Nhạc Duyệt lúng túng cười.



Chung Văn Ngọc lại nói: "Hai đứa chọn ngày đi lấy giấy chứng nhận đi."



Nhạc Duyệt mừng rỡ, ly trà trong tay cũng muốn cầm không vững, nhưng vẫn cố gắng khắc chế, hỏi dò: "Có phải hơi nhanh không ạ?"



"Không nhanh đâu!" Chung Văn Ngọc nắm tay Nhạc Duyệt: "Dì chấp nhận con là con dâu rồi."



...
Cả quá trình lặng yên không chút dấu tích, cho đến khi Trì Sính trở vào, Ngô Sở Úy vẫn giữ tư thế đó.



"Lát nữa mẹ tôi sẽ đến." Trì Sính nói.



Ngô Sở Úy không nói hai lời, cài nút áo rồi đi ra cửa.



Trì Sính đau lòng, kéo y lại, hung tợn ôm lấy.



"Tôi mắc nợ cậu, nhất định sẽ trả."



Ngô Sở Úy ngẩn ra, quay đầu bỏ đi.



Hai mươi phút sau, Nhạc Duyệt đến, vào cửa liền hôn lên chỗ Ngô Sở Úy từng hôn qua.



Trì Sính không có bất cứ phản ứng nào, đi thẳng vào phòng tắm tắm rửa.



Một câu "dì chấp nhận con là con dâu rồi" của Chung Văn Ngọc đã cho Nhạc Duyệt một tấm kim bài miễn tử, Túi Dấm Nhỏ nằm khoanh mình gần đó, nhàn nhã nhìn cô, giống như một sự khiêu chiến không lời. Hơi ấm của Nhạc Duyệt giảm xuống nghiêm trọng, cô chậm rãi bước lại chỗ Túi Dấm Nhỏ, cúi xuống, lấy một con chim sẻ trong túi ra ném cho nó.



"Ăn đi." Dịu dàng gọi.



Túi Dấm Nhỏ hất đuôi, ngửi cũng không thèm ngửi, bộ dáng đặc biệt kiêu ngạo



Thế nhưng không ăn?! Nhạc Duyệt kiên nhẫn đẩy đẩy tới miệng Túi Dấm Nhỏ.



"Vừa bắt đó, rất ngon."



Túi Dấm Nhỏ vẫn không để ý đến cô, trừ Trì Sính và Ngô Sở Úy đút cho nó ăn, thì cho dù là đồ tốt, nó cũng không ăn.



Kế hoạch này không thông, Nhạc Duyệt không cam lòng, xem ra phải nghĩ chiêu khác trị nó... đang cân nhắc, tay nắm cửa phòng tắm đột nhiên vang lên tiếng mở, Nhạc Duyệt vội vã nhét con chim sẻ vào túi, ngồi xuống giường, giả vờ như chưa có gì xảy ra.



Nửa đêm, nhân lúc Trì Sính đã ngủ say, Nhạc Duyệt len lén vào nhà vệ sinh, ném chim sẻ vào bồn cầu, xả nước mấy lần mới trôi được.



Trì Sính ngủ rất cảnh giác, động tĩnh khác thường ở nhà vệ sinh khiến thần kinh hắn căng chặt.



Sáng hôm sau, thức dậy vào nhà vệ sinh, cúi nhìn thùng rác, một túi thuốc lặng lẽ nằm bên trong.