Nghịch Thế Vũ Thần

Chương 122 : Thiên Thạch Thắng Tuyệt Ảnh

Ngày đăng: 00:30 08/08/20

Thiên Thạch Chiến Thể tuy mạnh, thế nhưng không phải không có nhược điểm, còn không có đến mức để cho Vương Hạo Thần thúc thủ vô sách.
Thiên Thạch Chiến Thể có thể khiến cho nhục thân của người luyện cứng rắn, trầm trọng hơn vô số lần, đồng thời cực đại gia tăng lực lượng công kích, bất quá cũng không có tăng lên người luyện tốc độ, vì thế so với Đồng Thanh Cương, Vương Hạo Thần vẫn còn có ưu thế tốc độ.
Đương nhiên, chỉ có tốc độ nhanh là không đủ, dù sao bất kể ngươi có nhanh thế nào, mà không phá được phòng ngự của đối phương vậy liền không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Ở bên kia, Đồng Thanh Cương lúc này cũng đang nhìn Vương Hạo Thần, khẽ cười nói :
- Vương Hạo Thần ! Một chưởng vừa rồi uy lực không tệ lắm, để cho ta cũng có chút đau đớn ! Bất quá còn không đủ để khiến ta trọng thương, nếu như ngươi mạnh nhất công kích cũng chỉ có như thế ! Vậy ngươi tuyệt đối không thắng được ta !
Đồng Thanh Cương nói là sự thật, hắn tuy rằng tốc độ không bì được với Vương Hạo Thần, bất quá đối phương nhiều khả năng cũng không phá được phòng ngự của hắn, dây dưa xuống dưới, hắn vẫn có khả năng dựa vào ưu thế tu vi chậm rãi tiêu hao thể lực của Vương Hạo Thần, cuối cùng dành được thắng lợi.
Cho dù không thắng được, vậy Đồng Thanh Cương vẫn như cũ có thể an ổn đứng ở thế bất bại, chỉ cần Thiên Thạch Chiến Thể một mực duy trì, vậy hắn không có khả năng thất bại.
Vương Hạo Thần nửa chữ cũng không nói, sau khi vận khí một hồi liền khẽ thở ra, một tay dẫn theo trường kiếm lao lên tấn công.
Hắn cũng không tin, chính mình lại không làm gì được Thiên Thạch Chiến Thể của Đồng Thanh Cương !
- Ầm !
Thể nội nguyên khí toàn lực vận chuyển, khoả mặt trời sau lưng Vương Hạo Thần không ngừng toả ra hào quang chói mắt, hoả kình hùng hậu đến cực điểm, toàn diện lan toả bốn phương tám hướng.
- Bách Hoả Liễu Loạn !
Một chưởng nối tiếp một chưởng đánh ra, liên miên bất tuyệt, hoả kình tựa như hải dương ồ ạt lao đến trước mặt Đồng Thanh Cương.
Bách Hoả Liễu Loạn là Cửu Dương Phần Thiên Cương đệ nhị thức, xét về uy lực tập trung thì không bằng Liệt Hoả Phách Không, thế nhưng hoả kình trong một chiêu này lại càng thêm mênh mông, cho dù trước mặt là vô số kẻ địch cũng có thể ứng phó.
Đồng Thanh Cương ánh mắt bình tĩnh, trong lòng cũng không dám xem thường, tuy rằng hắn Thiên Thạch Chiến Thể có thể gánh chịu công kích bậc này, bất quá hắn cũng không có nhàm chán đến mức như vậy, dù sao mỗi lần nhục thân bị công kích, đau đớn vẫn không thể tránh khỏi, hơn nữa Thiên Thạch Chiến Thể không phải vĩnh viễn vô địch, nếu như liên tục bị công kích không ngừng nghỉ cũng sẽ ăn không tiêu.
- Tượng Vương Diệt Địa !
Đồng Thanh Cương năm ngón tay nắm lại, kình lực hội tụ nơi đầu quyền, mạnh mẽ oanh kích đi ra.
Một quyền này khí thế tựa như vô địch, trong lúc mơ hồ giống như có một đầu cự tượng khổng lồ hiện ra, ở giữa thiên địa gào thét mà đến, không gì sánh được bá đạo.
Chiến Tượng Quyền trọng nhất là uy mãnh, mỗi quyền đều ẩn chứa kình lực khủng bố đến kinh tâm động phách, đến mức một chiêu Tượng Vương Diệt Địa của Đồng Thanh Chương cho dù là Cửu Tinh Vũ Đồ bình thường đều phải tạm lánh phong quang.
Tượng ảnh uy dũng trực tiếp chấn lui tựa như hải dương hoả kình, lấy lực phá vạn pháp.
Vương Hạo Thần thần sắc như thường, hắn đối với việc này cũng không có gì bất ngờ, dù sao Đồng Thanh Cương sau khi vận dụng Thiên Thạch Chiến Thể, lực lượng về cơ bản đã vượt qua hắn, đấu đôi công mà nói, hắn chắc chắn phải chịu thiệt.
Đồng Thanh Cương một chiêu liền phá tan thế công của Vương Hạo Thần, liền được đà tiến tới, quyền đầu tiếp tục oanh đi ra, kình lực không hề kém một quyền trước đó.
Chiến Tượng Quyền nếu như trực tiếp đánh lên người, cho dù Vương Hạo Thần nhục thân mạnh mẽ cũng khó lòng chịu nổi.
Quyền đến ngay trước mặt, Vương Hạo Thần liền vận dụng Ngự Phong Lưu Ảnh Bộ, thân hình nhẹ nhàng tránh đi một quyền tựa ngàn cân của Đồng Thanh Cương.
- Vù !
Một đạo kiếm phong khẽ vang lên, Vương Hạo Thần tay cầm Diệu Nhật Kiếm theo một bộ vị đặc biệt xoay kiếm đâm về phía cỗ họng của Đồng Thanh Cương, vô cùng vô tận kiếm khí lần này hội tụ nơi mũi kiếm, tựa như hoá thành một mũi khoan cực mạnh ý muốn xuyên thủng lớp phòng ngự của Thiên Thạch Chiến Thể.
Một kiếm này, không hề hoa mỹ, cũng không có giống như trước đó bá đạo, chỉ có nhanh, hiểm đến cực hạn !
Kiếm vừa ra, tựa như một tia chớp xé không mà đến, ngoại trừ một ít cao thủ ở trên khán đài, tuyệt đại đa số mọi người thậm chí còn không thể nhìn thấy lưỡi kiếm đâm ra.
Tuyệt Ảnh kiếm pháp, Xuyên Hầu Thức !
Đồng Thanh Cương kinh hãi, một kiếm này của Vương Hạo Thần để cho hắn lạnh cả người, ngay cả khi có Thiên Thạch Chiến Thể đều không nhịn được mà phải khẽ run lên.
Đồng Thanh Cương muốn né tránh, thế nhưng hắn căn bản không thể so tốc độ với Vương Hạo Thần, thân hình còn chưa kịp di động, mũi kiếm đã đến ngay trước yết hầu, tất cả những gì hắn có thể làm là vận lên Thiên Thạch Chiến Thể để phòng ngự, lại vận chuyển nguyên khí tạo thêm một lớp phòng vệ bên ngoài.
Nói thì chậm nhưng trên thực tế thì rất nhanh, Diệu Nhật Kiếm của Vương Hạo Thần trong chớp mắt đã đâm vào cổ họng Đồng Thanh Cương.
Một màn này diễn ra quá nhanh, đến khi mọi người kịp nhận ra thì lập tức hoảng sợ, ai cũng biết yết hầu là nơi yếu hại, cho dù là vũ giả luyện thể cũng không dám tuỳ tiện để nơi này bị công kích, nếu như Thiên Thạch Chiến Thế của Đồng Thanh Cương không chịu được một kiếm này, vậy hắn chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Kỳ thực bọn họ không biết, Vương Hạo Thần đối với Đồng Thanh Cương cũng không có sát ý, một kiếm này nhìn như cực kỳ nguy hiểm, bất quá nếu như mũi kiếm thực sự phá được lớp phòng ngự của Thiên Thạch Chiến Thể, hắn vẫn có cách để kịp thời thu kiếm, không làm tổn thương tính mạng của đối phương.
Vương Hạo Thần kiếm đạo cảnh giới đã đạt tới Kiếm ý chi cảnh, có thể tuỳ ý thu xuất kiếm, chỉ cần hắn muốn, ngay lập tức có thể dừng kiếm.
Bất quá, Vương Hạo Thần lại một lần nữa đánh giá thấp năng lực của Đồng Thanh Cương, cũng đánh giá thấp khả năng phòng ngự của Thiên Thạch Chiến Thể.
- Chát !
Mũi kiếm đầu tiên không có chút khó khăn nào xuyên phá lớp phòng ngự do nguyên khí kết thành, thế nhưng khi đâm vào da thịt thì lại không cách nào tiến thêm, chỉ miễn cưỡng bổ ra một vết thương rất nông, sau đó liền trực tiếp bị chấn bay ra ngoài.
- Cái gì ? Yết hầu mà cũng đỡ nổi Diệu Nhật Kiếm ?
Vương Hạo Thần sửng sờ lui lại, có chút không dám tin tưởng một màn trước mắt.
Ai cũng biết, yết hầu là vị trí yếu nhược trên cơ thể của vũ giả, cho dù là luyện thể vũ giả đều không ngoại lệ, Vương Hạo Thần vốn dĩ cho là, Diệu Nhật Kiếm kết hợp với Tuyệt Ảnh kiếm pháp đã đủ để xuyên pháp lớp phòng ngự của Thiên Thạch Chiến Thể nơi yết hầu, thế nhưng kết quả lại để cho hắn chấn kinh không thôi.
Hắn có thể nhìn ra, phòng ngự nơi yết hầu của Đồng Thanh Cương đúng là kém hơn so với các bộ phận khác trên thân thể một chút, thế nhưng cũng không kém quá nhiều, cộng thêm việc đối phương vừa rồi toàn lực phòng thủ, một kiếm của hắn căn bản không thể triệt để phá được nhục thân phòng ngự của đối phương.
Thiên Thạch Chiến Thể chẳng lẽ khủng bố như vậy, ngay cả yết hầu cũng có thể cường hoá ?
Kỳ thực bất kể là Vương Hạo Thần hay Đồng Thanh Cương cũng như tuyệt đại đa số Đồng gia chi nhân đều có chỗ không biết, đó là Thiên Thạch Chiến Thể tuy rằng chỉ là một bộ Linh cấp luyện thể công pháp, thế nhưng nó có nguồn gốc Tiên Thiên Thiên Thạch Chi Thể.
Tiên Thiên Thiên Thạch Chi Thể, tất cả bộ phận cơ thể đều cứng rắn như thạch đá, gần như loại bỏ hoàn toàn các điểm yếu cố hữu như thất khiếu, hạ âm, yết hầu, . . . của người sở hữu.
Thiên Thạch Chiến Thể là do vị Đồng gia lão tổ tông có được Tiên Thiên Thiên Thạch Chiến Thể kia hao tổn tâm huyết cả đời sáng tạo ra, tuy rằng không có được tất cả ưu điểm của nguyên gốc, thế nhưng cũng có 7 phần tinh tuý, các điểm yếu cố hữu tuy rằng không được loại bỏ hoàn toàn, bất quá ít nhiều đều được cường hoá, không giống như những bộ Linh cấp luyện thể công pháp khác, nhục thân tuy mạnh nhưng thất khiếu, hạ âm, yết hầu, . . . lại yết ớt, trừ phi luyện đến đỉnh phong mới có chỗ cải thiện.
Đồng Thanh Cương lần nữa bức lui Vương Hạo Thần, thế nhưng cũng không có thừa thế tấn công, mà là cực kỳ cảnh giác lui về phía sau, ánh mắt lộ ra vẻ kiêng kị.
Một chiêu kiếm “ Xuyên Hầu Thức “ của Vương Hạo Thần khiến hắn đến bây giờ hắn có chút nghĩ mà tê cả da đầu, giây phút mà mũi kiếm đâm vào yết hầu, mặc dù bản thân hắn đã toàn lực phòng thủ, thế nhưng nhục thân phòng ngự của hắn đều chỉ kém một chút xíu liền sụp đổ.
Tuy rằng vừa rồi đã thoát hiểm thành công, thế nhưng Đồng Thanh Cương bản thân vẫn tự hỏi, lần này hắn thậm chí phải dựa vào một chút vận khí mới không bại trận, nếu như đối phương lại sử ra một chiêu kiếm như vậy, chính mình coi như có chuẩn bị trước, thì liệu có bao nhiêu nắm chắc có thể ngăn cản được ?