Nghịch Thế Vũ Thần
Chương 159 : “ Chiến Cuồng “ Đồng Thập Tứ
Ngày đăng: 00:31 08/08/20
Nhắm vào Vương Hạo Thần tổng cộng có ba người, tu vi đều đạt tới Vũ Sư, tuy chỉ là sơ giai tầng thứ, thế nhưng theo bọn họ, dùng để đối phó một cái Lục Tinh Vũ Sĩ đã là xa xa dư xài.
Đồng Thập Lục, là Đồng gia 24 hộ vệ một cái vừa mới đột phá tới Vũ Sư cảnh, ngoại hình là một nam tử tuổi gần 30, dung mạo bình thường lộ rõ vẻ khắc khổ, tay dẫn theo một thanh trường mâu đằng đằng sát khí dẫn đầu xông đến.
-Tiểu tử ! Nạp mạng đi !
Đồng Thập Lục vung trường mâu đâm về phía trước, cho dù không dùng toàn lực, thế nhưng lấy tu vi Vũ Sư của hắn, tuỳ tiện một kích đều không phải là Cửu Tinh Vũ Sĩ bình thường có thể đỡ nổi.
Vương Hạo Thần sắc mặt đạm mạc, một tay rút ra Diệu Nhật Kiếm, hùng hồn kiếm khí từ trên thân lập tức bạo dũng mà ra.
Thiên Long Kiếm Quyết đệ nhất thức – Thiên Long Hàng Thế !
Một đầu kim long hư ảnh được ngưng tụ từ kiếm ý xuất hiện, nương theo thế kiếm đâm ra, cùng Đồng Thập Lục trường mâu cùng một chỗ đụng vào nhau.
Ầm ầm !
Từng cỗ ba động mãnh liệt từ trung tâm va chạm bắn tung toé tứ phương.
Vương Hạo Thần thân ảnh nhanh chóng lui về phía sau.
Mà Đồng Thập Lục cả người hơi run lên một chút, đồng dạng lui về phía sau mấy bước.
-Không hổ là Vũ Sư, quả nhiên rất mạnh !
Vương Hạo Thần trong lòng nghĩ thầm.
Lấy Vương Hạo Thần thực lực lúc này, hoàn toàn có thể xưng hùng xưng bá trong Vũ Sĩ cảnh, thế nhưng lúc này hắn đối mặt lại là Vũ Sư, tình huống sẽ không dễ dàng như vậy.
Một kiếm vừa rồi, Vương Hạo Thần đã xử ra không ít lực lượng, bất quá đối kháng Đồng Thập Lục tuỳ tiện một kích lại không chiếm được bao nhiêu chỗ tốt.
Đồng Thập Lục cũng hơi giật mình, trong lòng đối với Vương Hạo Thần bắt đầu thu hồi lòng khinh thị, người có khả năng giết được muội muội của hắn, năng lực tự nhiên không thể xem thường.
Vương Hạo Thần biết rõ kẻ địch không chỉ có một mình Đồng Thập Lục, càng đánh lâu sẽ càng bất lợi cho mình, vì thế chỉ có thể tấn công trước, dù thế nào cũng phải đánh nhanh thắng nhanh.
Thế nhưng kẻ địch là Vũ Sư, lấy Vương Hạo Thần thực lực lúc này có thể thắng được không ?
Cái này đã không quan trọng ! Bởi vì không đánh được cũng phải đánh !
Vương Hạo Thần toàn lực vận chuyển Vạn Đạo Thông Thiên Quyết, trên người khí thế mỗi lúc một mạnh, cơ hồ so với Cửu Tinh Vũ Sĩ bình thường còn mạnh hơn mấy phần.
-Thiên Long Vấn Tâm !
Vương Hạo Thần dẫn theo Diệu Nhật Kiếm, huy kiếm đâm ra, kim long hư ảnh giương nanh múa vuốt hướng Đồng Thập Lục vị trí trái lao tới, thế kiếm cực kỳ hiểm độc.
Kiếm còn chưa đến, kiếm khí sắc bén đã khiến người ta run sợ.
Đồng Thập Lục không dám khinh thường, trường mâu như giao long xuất hải liên tục đâm ra, một bên thủ kín như môn hộ, đem Diệu Nhật Kiếm gạt đi, một bên lại từ thủ chuyển sang công, trường mâu nhắm ngay Vương Hạo Thần mi tâm đâm tới.
Đồng Thập Lục cho rằng, đối phương lần này nhất định phải tạm lánh mũi nhọn, không ngờ Vương Hạo Thần lại lần nữa để cho hắn phải bất ngờ.
Chỉ thấy Vương Hạo Thần ánh mắt như lửa, một ngụm trọc khí nóng bỏng từ trong miệng phun ra, ngay sau đó, Đồng Thập Lục liền cảm nhận được một luồng kinh khủng hoả kình đập vào mặt, tựa như đang đối mặt với biển lửa.
Sau lưng Vương Hạo Thần không biết từ khi nào đã xuất hiện ba khoả mặt trời nhỏ, là trung tâm bộc phát ra kinh ngừoi hoả kình.
Vương Hạo Thần vận đủ 10 thành lực, một chưởng như đạn pháo nổ bắn đi ra, mạnh mẽ đánh lên trường mâu của Đồng Thập Lục.
Cửu Dương Phần Thiên Chưởng đệ nhất thức – Liệt Hoả Phách Không !
Bang !
Hai người lần nữa lấy cứng đối cứng, thế nhưng lần này, cao thấp nhìn qua liền thấy rõ.
Một chưởng toàn lực của Vương Hạo Thần uy lực bá đạo tuyệt luân, cho dù Đồng Thập Lục có tu vi Nhất Tinh Vũ Sư cũng có chút không chịu nổi, trường mâu bị đánh bay, thân hình bị đánh lui hơn chục bước.
Không chỉ như vậy, hoả kình của Cửu Dương Phần Thiên Chưởng còn đánh vào thể nổi, không ngừng thiêu đốt ngũ tạng, để cho hắn đau đớn không thôi, buộc phải vận công trấn áp hoả kình.
Vương Hạo Thần được thế không tha người, tung người nhảy lên không trung, mượn lực từ trên cao đánh xuống, một chưởng mang theo hoả kình cường đại đánh xuống, uy thế tựa như thái sơn áp đỉnh.
Cửu Dương Phần Thiên Chưởng đệ tam thức – Phần Viêm Cái Đỉnh !
Đồng Thập Lục không kịp né tránh, đành phải đè xuống cảm giác bị hoả kình thiêu đốt trong người, múa chưởng đánh ra.
Một chưởng vừa đánh ra, trên tay làn da liền hoá thành màu trắng như tuyết, làn da trở nên cứng như sắt thép, chính là Đồng gia tuyệt học Kim Cương Chưởng, Đồng Thập Lục luyện bộ chưởng pháp này nhiều năm, cũng chỉ mới luyện đến cảnh giới Bạch Kim Cương, từ đó có thể thấy rõ thiên phú của hắn so với Đồng Thanh Cương hoàn toàn là một trời một vực.
Hai người đối chưởng, bất quá Đồng Thập Lục chỉ là miễn cưỡng phát chiêu, lực lượng không đủ, Kim Cương Chưởng lấy gì mà chống lại Cửu Dương Phần Thiên Chưởng hoả kình thập túc ?
-A !
Đồng Thập Lục thân hình lần nữa bị đánh bay, há mồm phun ra một ngụm máu tươi, hoả kình xâm nhập càng thêm nghiêm trọng, ngũ nội như bốc cháy.
Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, chính là sau khi đột phá Vũ Sư, lại có thể bại một cách thê thảm như vậy trong tay một cái Lục Tinh Vũ Sĩ.
Công bằng mà nói, Đồng Thập Lục thiên phú đúng là quá tầm thường, tuy rằng đột phá đến Vũ Sư, thế nhưng cảnh giới cũng không ổn định, võ học cũng không tính cao cấp, thực lực ở trong Vũ Sư cảnh giới chỉ có thể coi là yếu nhất một nhóm, so với Cửu Tinh Vũ Sĩ bình thường cũng không mạnh hơn quá nhiều.
Mà Vương Hạo Thần ngay tại thời điểm còn là Ngũ Tinh Vũ Sĩ đã có thể miễn cưỡng đánh với Cửu Tinh Vũ Sĩ một trận, sau khi tu vi của hắn đột phá, bình thường Cửu Tinh Vũ Sĩ đã không phải đối thủ của hắn, nếu như chiến lực toàn diện khai hoả, cho dù là Vũ Sư sơ giai hắn cũng không e ngại.
Vương Hạo Thần đang muốn đuổi cùng giết tận, trong lòng bỗng nhiên khẽ động, vội vận kình hướng lên cao đánh ra một chưởng.
Trên không trung, không biết từ lúc nào đã có một đạo thân ảnh lao xuống, một chưởng mang theo kình lực phá toái đại địa cùng Vương Hạo Thần thủ chưởng đụng vào nhau.
Ầm !
Người tới lực lượng cường đại, Vương Hạo Thần chỉ thấy cánh tay tê rần, cả người bị đánh lui về phía sau, khó khăn lắm mới dừng lại được.
Vương Hạo Thần một bên một bên vận công ổn định lại khí huyết đang quay cuồng trong cơ thể, một bên định thần nhìn lại, chỉ thấy người đến là một nam tử cao lớn vô cùng, nếu nói về chiều cao, Vương Hạo Thần đã có thể tính là hạc trong bầy gà, thế nhưng hắn vẫn chưa là gì so với nam tử này.
Nam tử cao lớn tuổi cũng trong khoảng 30, nửa thân trên để trần lộ ra thân hình đồ sộ tràn đầy cao bắp cuồn cuộn, làn da nâu bóng như đồng thau, trên khuôn mặt có một vết sẹo dài, khiến cho dung mạo của hắn càng thêm đáng sợ.
Đồng Thập Tứ, ở Đồng gia còn có ngoại hiệu là “ chiến cuồng “, bản thân liền là một cái phi thường yêu thích chiến đấu năm nhân, mặc dù thiên phú của hắn không tốt, thế nhưng dựa vào kinh nghiệm chiến đấu cùng với huyết tính đáng sợ vẫn có thể coi là cường giả trong cùng cảnh giới, ít nhất thì Đồng Thập Lục dạng này Nhất Tinh Vũ Sư căn bản không phải là đối thủ của Đồng Thập Tứ.
-Rốt cuộc đến một cái cường giả thực sự !
Vương Hạo Thần thở dài, vừa rồi đánh với Đồng Thập Lục một trận, tuy rằng đối phương thực lực không tính yếu, thế nhưng hắn cảm thấy đối phương dạng này ở trong Vũ Sư e rằng chỉ có thể tính là đệm, chính mình dốc toàn lực hoàn toàn có thể nắm chắc phần thắng, mà Đồng Thập Tứ thì không như thế, Vương Hạo Thần có thể từ trên thân y cảm nhận được một cỗ cực kỳ nguy hiểm khí tức.
-Ngươi rất mạnh, ta thật không nghĩ tới, sẽ có một ngày ta đem một cái tu vi so với ta thấp hơn 4 cái tiểu cảnh giới xem như đối thủ !
Đồng Thập Tứ mở miệng nói, thanh âm của hắn khàn khàn trầm đục, một cặp mắt tựa như dã thú nhìn kỹ Vương Hạo Thần.
Hắn là Đồng gia chiến tướng, cũng là một cái cuồng chiến chi nhân, bình thường đều là đối mặt với cường giả tu vi không kém gì hắn, thậm chí là mạnh hơn hắn, chưa bao giờ đánh với người có tu vi thấp hơn hắn nhiều cảnh giới như vậy.
Đồng Thập Tứ hắn khinh thường kẻ yếu, cũng không muốn đánh với kẻ yếu, thế nhưng Vương Hạo Thần là một cái ngoại lệ, tu vi rõ ràng kém hơn hắn rất nhiều, bất quá lại để cho hắn sinh ra chiến ý.
Nếu không phải như vậy, Đồng Thập Tứ tình nguyện đi vây công Hình Nhân, cũng sẽ không đến đây đánh với Vương Hạo Thần một trận.
Đồng Thập Lục, là Đồng gia 24 hộ vệ một cái vừa mới đột phá tới Vũ Sư cảnh, ngoại hình là một nam tử tuổi gần 30, dung mạo bình thường lộ rõ vẻ khắc khổ, tay dẫn theo một thanh trường mâu đằng đằng sát khí dẫn đầu xông đến.
-Tiểu tử ! Nạp mạng đi !
Đồng Thập Lục vung trường mâu đâm về phía trước, cho dù không dùng toàn lực, thế nhưng lấy tu vi Vũ Sư của hắn, tuỳ tiện một kích đều không phải là Cửu Tinh Vũ Sĩ bình thường có thể đỡ nổi.
Vương Hạo Thần sắc mặt đạm mạc, một tay rút ra Diệu Nhật Kiếm, hùng hồn kiếm khí từ trên thân lập tức bạo dũng mà ra.
Thiên Long Kiếm Quyết đệ nhất thức – Thiên Long Hàng Thế !
Một đầu kim long hư ảnh được ngưng tụ từ kiếm ý xuất hiện, nương theo thế kiếm đâm ra, cùng Đồng Thập Lục trường mâu cùng một chỗ đụng vào nhau.
Ầm ầm !
Từng cỗ ba động mãnh liệt từ trung tâm va chạm bắn tung toé tứ phương.
Vương Hạo Thần thân ảnh nhanh chóng lui về phía sau.
Mà Đồng Thập Lục cả người hơi run lên một chút, đồng dạng lui về phía sau mấy bước.
-Không hổ là Vũ Sư, quả nhiên rất mạnh !
Vương Hạo Thần trong lòng nghĩ thầm.
Lấy Vương Hạo Thần thực lực lúc này, hoàn toàn có thể xưng hùng xưng bá trong Vũ Sĩ cảnh, thế nhưng lúc này hắn đối mặt lại là Vũ Sư, tình huống sẽ không dễ dàng như vậy.
Một kiếm vừa rồi, Vương Hạo Thần đã xử ra không ít lực lượng, bất quá đối kháng Đồng Thập Lục tuỳ tiện một kích lại không chiếm được bao nhiêu chỗ tốt.
Đồng Thập Lục cũng hơi giật mình, trong lòng đối với Vương Hạo Thần bắt đầu thu hồi lòng khinh thị, người có khả năng giết được muội muội của hắn, năng lực tự nhiên không thể xem thường.
Vương Hạo Thần biết rõ kẻ địch không chỉ có một mình Đồng Thập Lục, càng đánh lâu sẽ càng bất lợi cho mình, vì thế chỉ có thể tấn công trước, dù thế nào cũng phải đánh nhanh thắng nhanh.
Thế nhưng kẻ địch là Vũ Sư, lấy Vương Hạo Thần thực lực lúc này có thể thắng được không ?
Cái này đã không quan trọng ! Bởi vì không đánh được cũng phải đánh !
Vương Hạo Thần toàn lực vận chuyển Vạn Đạo Thông Thiên Quyết, trên người khí thế mỗi lúc một mạnh, cơ hồ so với Cửu Tinh Vũ Sĩ bình thường còn mạnh hơn mấy phần.
-Thiên Long Vấn Tâm !
Vương Hạo Thần dẫn theo Diệu Nhật Kiếm, huy kiếm đâm ra, kim long hư ảnh giương nanh múa vuốt hướng Đồng Thập Lục vị trí trái lao tới, thế kiếm cực kỳ hiểm độc.
Kiếm còn chưa đến, kiếm khí sắc bén đã khiến người ta run sợ.
Đồng Thập Lục không dám khinh thường, trường mâu như giao long xuất hải liên tục đâm ra, một bên thủ kín như môn hộ, đem Diệu Nhật Kiếm gạt đi, một bên lại từ thủ chuyển sang công, trường mâu nhắm ngay Vương Hạo Thần mi tâm đâm tới.
Đồng Thập Lục cho rằng, đối phương lần này nhất định phải tạm lánh mũi nhọn, không ngờ Vương Hạo Thần lại lần nữa để cho hắn phải bất ngờ.
Chỉ thấy Vương Hạo Thần ánh mắt như lửa, một ngụm trọc khí nóng bỏng từ trong miệng phun ra, ngay sau đó, Đồng Thập Lục liền cảm nhận được một luồng kinh khủng hoả kình đập vào mặt, tựa như đang đối mặt với biển lửa.
Sau lưng Vương Hạo Thần không biết từ khi nào đã xuất hiện ba khoả mặt trời nhỏ, là trung tâm bộc phát ra kinh ngừoi hoả kình.
Vương Hạo Thần vận đủ 10 thành lực, một chưởng như đạn pháo nổ bắn đi ra, mạnh mẽ đánh lên trường mâu của Đồng Thập Lục.
Cửu Dương Phần Thiên Chưởng đệ nhất thức – Liệt Hoả Phách Không !
Bang !
Hai người lần nữa lấy cứng đối cứng, thế nhưng lần này, cao thấp nhìn qua liền thấy rõ.
Một chưởng toàn lực của Vương Hạo Thần uy lực bá đạo tuyệt luân, cho dù Đồng Thập Lục có tu vi Nhất Tinh Vũ Sư cũng có chút không chịu nổi, trường mâu bị đánh bay, thân hình bị đánh lui hơn chục bước.
Không chỉ như vậy, hoả kình của Cửu Dương Phần Thiên Chưởng còn đánh vào thể nổi, không ngừng thiêu đốt ngũ tạng, để cho hắn đau đớn không thôi, buộc phải vận công trấn áp hoả kình.
Vương Hạo Thần được thế không tha người, tung người nhảy lên không trung, mượn lực từ trên cao đánh xuống, một chưởng mang theo hoả kình cường đại đánh xuống, uy thế tựa như thái sơn áp đỉnh.
Cửu Dương Phần Thiên Chưởng đệ tam thức – Phần Viêm Cái Đỉnh !
Đồng Thập Lục không kịp né tránh, đành phải đè xuống cảm giác bị hoả kình thiêu đốt trong người, múa chưởng đánh ra.
Một chưởng vừa đánh ra, trên tay làn da liền hoá thành màu trắng như tuyết, làn da trở nên cứng như sắt thép, chính là Đồng gia tuyệt học Kim Cương Chưởng, Đồng Thập Lục luyện bộ chưởng pháp này nhiều năm, cũng chỉ mới luyện đến cảnh giới Bạch Kim Cương, từ đó có thể thấy rõ thiên phú của hắn so với Đồng Thanh Cương hoàn toàn là một trời một vực.
Hai người đối chưởng, bất quá Đồng Thập Lục chỉ là miễn cưỡng phát chiêu, lực lượng không đủ, Kim Cương Chưởng lấy gì mà chống lại Cửu Dương Phần Thiên Chưởng hoả kình thập túc ?
-A !
Đồng Thập Lục thân hình lần nữa bị đánh bay, há mồm phun ra một ngụm máu tươi, hoả kình xâm nhập càng thêm nghiêm trọng, ngũ nội như bốc cháy.
Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, chính là sau khi đột phá Vũ Sư, lại có thể bại một cách thê thảm như vậy trong tay một cái Lục Tinh Vũ Sĩ.
Công bằng mà nói, Đồng Thập Lục thiên phú đúng là quá tầm thường, tuy rằng đột phá đến Vũ Sư, thế nhưng cảnh giới cũng không ổn định, võ học cũng không tính cao cấp, thực lực ở trong Vũ Sư cảnh giới chỉ có thể coi là yếu nhất một nhóm, so với Cửu Tinh Vũ Sĩ bình thường cũng không mạnh hơn quá nhiều.
Mà Vương Hạo Thần ngay tại thời điểm còn là Ngũ Tinh Vũ Sĩ đã có thể miễn cưỡng đánh với Cửu Tinh Vũ Sĩ một trận, sau khi tu vi của hắn đột phá, bình thường Cửu Tinh Vũ Sĩ đã không phải đối thủ của hắn, nếu như chiến lực toàn diện khai hoả, cho dù là Vũ Sư sơ giai hắn cũng không e ngại.
Vương Hạo Thần đang muốn đuổi cùng giết tận, trong lòng bỗng nhiên khẽ động, vội vận kình hướng lên cao đánh ra một chưởng.
Trên không trung, không biết từ lúc nào đã có một đạo thân ảnh lao xuống, một chưởng mang theo kình lực phá toái đại địa cùng Vương Hạo Thần thủ chưởng đụng vào nhau.
Ầm !
Người tới lực lượng cường đại, Vương Hạo Thần chỉ thấy cánh tay tê rần, cả người bị đánh lui về phía sau, khó khăn lắm mới dừng lại được.
Vương Hạo Thần một bên một bên vận công ổn định lại khí huyết đang quay cuồng trong cơ thể, một bên định thần nhìn lại, chỉ thấy người đến là một nam tử cao lớn vô cùng, nếu nói về chiều cao, Vương Hạo Thần đã có thể tính là hạc trong bầy gà, thế nhưng hắn vẫn chưa là gì so với nam tử này.
Nam tử cao lớn tuổi cũng trong khoảng 30, nửa thân trên để trần lộ ra thân hình đồ sộ tràn đầy cao bắp cuồn cuộn, làn da nâu bóng như đồng thau, trên khuôn mặt có một vết sẹo dài, khiến cho dung mạo của hắn càng thêm đáng sợ.
Đồng Thập Tứ, ở Đồng gia còn có ngoại hiệu là “ chiến cuồng “, bản thân liền là một cái phi thường yêu thích chiến đấu năm nhân, mặc dù thiên phú của hắn không tốt, thế nhưng dựa vào kinh nghiệm chiến đấu cùng với huyết tính đáng sợ vẫn có thể coi là cường giả trong cùng cảnh giới, ít nhất thì Đồng Thập Lục dạng này Nhất Tinh Vũ Sư căn bản không phải là đối thủ của Đồng Thập Tứ.
-Rốt cuộc đến một cái cường giả thực sự !
Vương Hạo Thần thở dài, vừa rồi đánh với Đồng Thập Lục một trận, tuy rằng đối phương thực lực không tính yếu, thế nhưng hắn cảm thấy đối phương dạng này ở trong Vũ Sư e rằng chỉ có thể tính là đệm, chính mình dốc toàn lực hoàn toàn có thể nắm chắc phần thắng, mà Đồng Thập Tứ thì không như thế, Vương Hạo Thần có thể từ trên thân y cảm nhận được một cỗ cực kỳ nguy hiểm khí tức.
-Ngươi rất mạnh, ta thật không nghĩ tới, sẽ có một ngày ta đem một cái tu vi so với ta thấp hơn 4 cái tiểu cảnh giới xem như đối thủ !
Đồng Thập Tứ mở miệng nói, thanh âm của hắn khàn khàn trầm đục, một cặp mắt tựa như dã thú nhìn kỹ Vương Hạo Thần.
Hắn là Đồng gia chiến tướng, cũng là một cái cuồng chiến chi nhân, bình thường đều là đối mặt với cường giả tu vi không kém gì hắn, thậm chí là mạnh hơn hắn, chưa bao giờ đánh với người có tu vi thấp hơn hắn nhiều cảnh giới như vậy.
Đồng Thập Tứ hắn khinh thường kẻ yếu, cũng không muốn đánh với kẻ yếu, thế nhưng Vương Hạo Thần là một cái ngoại lệ, tu vi rõ ràng kém hơn hắn rất nhiều, bất quá lại để cho hắn sinh ra chiến ý.
Nếu không phải như vậy, Đồng Thập Tứ tình nguyện đi vây công Hình Nhân, cũng sẽ không đến đây đánh với Vương Hạo Thần một trận.