Nghịch Thế Vũ Thần

Chương 190 : Nhân Sinh Của Ta, Là Nàng

Ngày đăng: 00:32 08/08/20

Có lẽ, đây là lần đầu tiên Vương Hạo Thần gọi thắng tên huý của Nhạc Thi Dao.
Điều này cho thấy, hắn không muốn xem nàng là sư nương nữa, mà muốn nàng làm nữ nhân của hắn.
Nhạc Thi Dao hai gò má trắng ngọc đỏ ửng vô cùng kiều mỵ, âu yếm nhéo hắn một cái, thuận miệng trêu chọc hắn :
-Ngươi cũng thật to gan, lại đi yêu sư nương của mình ! Ngươi không sợ mang tội khi sư diệt tổ sao ?
Vương Hạo Thần khẽ mỉm cười, nói :
-Nếu yêu nàng là có tội, vậy ta nguyện ý làm một cái tội nhân !
Từ khi xác nhận tình cảm của mình với Nhạc Thi Dao, hắn sớm đã chuẩn bị tâm lý đem lời nói của thế nhân toàn bộ bỏ ra ngoài tai.
Nhạc Thi Dao trong lòng ngọt ngào, tiểu tử ngốc này, rốt cuộc cũng biết nói được một câu lãng mạn.
Lại nói, thường ngày nàng vốn dĩ cũng không thích nghe lời đường mật từ miệng nam nhân, thế nhưng hôm nay có vẻ là ngoại lệ.
Nhạc Thi Dao vòng tay ôm cổ Vương Hạo Thần, ở bên tai hắn thổ khí như lan nói :
-Ngươi không muốn tiếp tục sao ?
Vương Hạo Thần đương nhiên là không chịu dừng lại, nói đùa, tên đã lên cung, nếu lúc này còn không bắn chắc chắn hắn sẽ nghẹn chết.
Y phục phần dưới của Nhạc Thi Dao theo động tác của Vương Hạo Thần cũng chậm rãi rơi xuống, chỉ để lại một kiện nội y mỏng manh che đậy địa phương tư mật nhất, để lộ ra cặp chân dài đẹp hoàn mỹ không chút dư thừa.
Vương Hạo Thần hô hấp càng lúc càng dồn dập, hắn lúc này thực sự có xúc động muốn đem tuyệt đại mỹ nhân trước mặt nuốt trọn.
Nhạc Thi Dao cũng cảm nhận được dục vọng khổng lồ của Vương Hạo Thần, bởi vì bụng của nàng đang bị một vật khổng lồ mà nóng bỏng đè lên.
Nhạc Thi Dao vốn dĩ ban đầu còn không hiểu chuyện gì, thế nhưng dần dần rồi cũng biết đó là thứ gì, khuôn mặt càng thêm đỏ bừng, tựa như có thể xuất huyết.
-Cái đó của hắn . . . làm sao lại lớn như vậy ?
Nhạc Thi Dao ngượng ngùng nghĩ thầm, nàng vốn cho rằng vật kia của nam nhân nhiều lắm là lớn hơn ngón tay cái một chút thôi, hơn nữa Vương Hạo Thần chỉ mới 17 tuổi, theo lý nên càng thêm nhỏ một chút mới đúng, ai biết vật đó của tiểu tử này lại vừa lớn vừa dài, cho dù là còn cách một lớp quần áo, nàng cũng có thể tưởng tượng ra kích thức khổng lồ của nó.
Thứ to lớn như vậy, thật sự có thể đi vào trong nàng sao ?
Vương Hạo Thần động tác trở nên có chút thô bạo, một tay đem kiện nội y cuối cùng trên người kéo xuống.
Nơi tư mật nhất của phụ nữ hiện ra trước mắt Vương Hạo Thần, lấy định lực của hắn cũng kém một chút liền trực tiếp phun máu ba thước.
Đó một vùng tam giác tuyệt đẹp, chính giữa là đào nguyên bí địa mê người dụ hoặc có chút ướt át, phía trên có một chút phương thảo phủ trên phía trên, như ẩn như hiện, tăng thêm vẻ quyến rũ chết người.
Nhạc Thi Dao thấy hắn nhìn chằm chằm vào nơi riêng tư của mình, không khỏi ngượng ngùng hơi khép hai chân lại.
Để cho nàng càng thêm khó xử chính là, nơi tư mật của nàng không hiểu sao lại lan tràn ra một tia nước mát.
Vương Hạo Thần lần đầu nhìn thấy hoa huyệt của nữ nhân, bản năng nguyên thuỷ lập tức trỗi dậy.
Hắn thậm chí còn chẳng có đủ kiên nhẫn để cởi quần áo, trực tiếp vận dụng nguyên khí chấn tan y phục còn lại trên người.
-Thi Dao !
Vương Hạo Thần cố gắng kiềm chế dục vọng của mình, hai mắt nghiêm túc nhìn Nhạc Thi Dao, thanh âm khàn khàn nói :
-Ta nhất định phải nói rõ với nàng, nếu như chúng ta làm chuyện này, đời này ta và nàng chỉ có thể gắn liền với nhau ! Ta biết dựa vào thực lực của ta bây giờ mà nói ra lời này có chút ấu trĩ, thế nhưng ta vẫn muốn nói với nàng, đối với ta, nàng chính là nhân sinh, chỉ cần ta còn một hơi thở, ta tuyệt đối sẽ không rời khỏi nàng, cho dù là trời muốn mang nàng đi, cũng phải bước qua xác ta mới được !
Vương Hạo Thần đã nói ra những lời đã cất giữ trong tim bấy lâu nay.
Nói ra lời này, là bởi hắn vẫn muốn nghĩ cho Nhạc Thi Dao, hắn không muốn nàng phải hối hận vì quyết định hôm nay của nàng.
Nếu như nàng bây giờ lắc đầu, hắn sẽ dừng lại, đồng thời cũng sẽ từ bỏ tình cảm của mình.
Nếu như là ngược lại, vậy hắn nhất định sẽ giữ chặt nàng một đời, tuyệt đối sẽ không buông tay.
Nhạc Thi Dao bị lời nói của hắn làm cho cảm động, nàng rốt cuộc biết được, địa vị của nàng trong lòng Vương Hạo Thần so với nàng tưởng tượng còn phải lớn hơn nhiều, bởi vì giống như hắn nói, nàng chính là thế giới của hắn.
Nhạc Thi Dao khẽ mỉm cười, nụ cười khuynh quốc khuynh thành khiến long người mê say, nhìn Vương Hạo Thần ôn nhu nói :
-Cả đời Nhạc Thi Dao sẽ chỉ yêu duy nhất một người, cũng sẽ chỉ thuộc về một mình ngươi !
Nàng cũng yêu hắn, dù không biết từ lúc nào, tiểu đồ đệ này đã trở thành ánh sáng trong cuộc sống đầy áp lực buồn tẻ của nàng, dẫu rằng hắn nhỏ tuổi hơn nàng, thực lực cũng kém hơn nàng vạn lần, thế nhưng hắn lại là người duy nhất khiến nàng rung động, dần dần để nàng rơi vào lưới tình, bất chấp tất cả mà yêu hắn.
Vương Hạo Thần nghe nàng nói, trên môi liền nở nụ cười hạnh phúc viên mãn.
Trước đó, trong tâm hắn vẫn có một chút lo lắng, sợ rằng Nhạc Thi Dao không hoàn toàn yêu hắn, bởi vì nàng trên danh nghĩa vẫn có một người trượng phu là Tiêu Hàn Dư.
Thế nhưng bây giờ, chút lo lắng đó đã hoàn toàn tan biến.
-Hạo Thần, muốn ta đi !
Thanh âm của Nhạc Thi Dao như xa như gần, mang theo một tia cám dỗ dụ nhân, ngọc thể hoàn mỹ của nàng dán lên thân thể cường tráng của Vương Hạo Thần, đôi mắt xinh đẹp phủ kín một tầng sương mù, khí chất lúc này trở nên quyến rũ đến tận xương tuỷ, tựa như ma nữ.
Thanh âm của nàng, tựa như xuân dược, khiến cho chút lý trí vừa tụ lại của Vương Hạo Thần hoàn toàn tan biến.
Vương Hạo Thần gạt mở khe giữa hai chân của nàng, để hạ thân của mình tiến lại gần nàng.
Nam căn khổng lồ chạm vào địa phương thần bí xinh đẹp ướt át kia, da thịt ở nơi đó mềm mại vô cùng, chỉ mới hơi chạm vào đã thấy dễ chịu khoan khoái.
Nhạc Thi Dao cảm nhận được kích cỡ to lớn đến đáng sợ của vật kia, so với nàng tưởng tượng càng thêm khổng lồ, ánh mắt có một tia sợ hãi.
Suy cho cùng, nàng vẫn là một xử nữ chưa bao giờ trải qua chuyện này, khó tránh khỏi có chút lo lắng.
-Hạo Thần . . . ta sợ !
Nàng dùng giọng nũng nịu lý nhí nói.
Vương Hạo Thần cố nén dục vọng đang thiêu đốt cả người hắn, lúc này hắn thực sự không biết chính mình có thể kiềm chế được bao lâu nữa, rất có thể một giây sau đó sẽ lập tức mất kiểm soát.
-Thi Dao ! Thả lỏng một chút !
Nhạc Thi Dao nghe được thanh âm khàn khàn nam tính của hắn, trong lòng bớt đi một chút sợ hãi, lại đưa nhìn hắn, thấy hắn đang phải cố đè nén dục vọng một cách khổ sở thì rất xót xa.
Nàng nắm lấy hai tay của hắn, sau đó nhìn hắn mỉm cười, là ngầm để cho hắn tiếp tục.
Vương Hạo Thần sớm đã sắp không chịu nổi, lúc này thấy nàng đã sẵn sàng, liền bắt đầu điều khiển nam căn chậm rãi tiến vào khe động đào nguyên.
Cảm giác đầu tiên của hai người giống nhau, đều cảm thấy hạ thân có chút đau nhức.
Nguyên nhân thật ra rất đơn giản, bởi vì nam căn quá lớn, còn hoa huyệt lại quá chật hẹp, muốn đi vào một chút cũng rất khó khăn.
Vương Hạo Thần tuy có chút đau đớn, thế nhưng càng nhiều là khoái cảm, nam căn ở bên trong Nhạc Thi Dao mới cảm nhận được nàng chật hẹp thế nào, từng thớ thịt non mềm vặn vẹo bao vây lấy nam căn của hắn, loại cảm giác này thực sự vô cùng sướng khoái.
Cũng không lâu lắm, xuân thuỷ tiết ra càng nhiều, khiến cho việc ra vào trở nên dễ dàng hơn.
Vương Hạo Thần hít sâu một hơi, hơi dùng lực một chút, đem nam căn đẩy sâu vào bên trong hoa huyệt.
Chính vào lúc này, nam căn dường như đã đâm xuyên qua thứ gì đó.
-A !
Nhạc Thi Dao thét lên một tiếng đau đớn, cảm giác cơ thể như vừa mới bị xé ra từng đoạn, đau đớn không cách nào chịu đựng nổi, khoé mắt chảy ra hai dòng thanh lệ.
Nhạc Thi Dao thân xử nữ bị phá, người được hưởng lợi là Vương Hạo Thần, trong lúc này hắn không lại phát giác ra, có từng luồng năng lượng vô cùng tinh thuần bắt đầu âm thầm chảy vào trong người hắn.