Nghịch Thế Vũ Thần
Chương 90 : Xuất Quan
Ngày đăng: 00:30 08/08/20
Lần đầu nhìn thấy Nhạc Thi Dao, Lữ Thuần Quân thực sự bị thiên phú của nàng doạ sợ, chỉ hơn 20 tuổi liền đột phá đến Vũ Vương, thiên tư này, hầu như đã có thể sánh với hắn sư huynh Trương Thanh Khuê ngày trước.
Lữ Thuần Quân vào lúc đó trong lòng cuồng hỉ, hắn rốt cuộc tìm được một người có thể thay hắn làm Thiên Sinh Môn thủ hộ thần !
Không có chút nào do dự, Lữ Thuần Quân liền xuất hiện, sau đó tự mình chỉ điểm Nhạc Thi Dao tu luyện một khoảng thời gian, thậm chí từng có ý định thu nàng làm đệ tử, bất quá đối phương khéo léo từ chối, hắn cũng không ép buộc.
Sau đó không lâu, Lữ Thuần Quân phải quay về Thanh Thiên Điện tiếp tục trị thương, nếu không phải như vậy, hắn nhất định sẽ tiếp tục lưu lại, giúp Nhạc Thi Dao nhanh chóng tăng lên thực lực.
Kỳ thực, chính Lữ Thuần Quân lúc đó cũng không dám chắc, bản thân hắn có thể đợi được tới ngày Nhạc Thi Dao trở thành Vũ Tông hay không, bất quá để hắn không ngờ chính là, Nhạc Thi Dao thiên phú so với hắn tưởng tượng càng thêm xuất chúng, chỉ mất hơn hai năm liền bước vào Vũ Hoàng cảnh, để cho hắn kinh hỉ đến chết đi sống lại.
Nếu như Nhạc Thi Dao có thể giữ vững tốc độ tu luyện như vậy, vậy không bao lâu nữa, Thiên Sinh Môn thực sự có thể đi ra một cái tân tấn Vũ Tông !
Chỉ cần Nhạc Thi Dao bước vào Vũ Tông cảnh, vậy coi như Lữ Thuần Quân hắn chết đi, Thiên Sinh Môn vẫn có năng lực đối kháng, mấy đại tông môn khác, ít nhất, cũng sẽ khiến bọn họ có chỗ cố kỵ mà không dám không làm tuyệt.
Lữ Thuần Quân nhẹ nhàng thở ra một hơi, đối với Manh lão mỉm cười nói :
-Lão Manh, nhờ ngươi lập tức đi tới Minh Thiên Phong, nói với nha đầu đến đây gặp ta, lão già này có một phần đại lễ muốn tặng cho nàng !
Manh lão nào dám chần chờ, vội vàng cung kính nói :
-Vâng thưa chủ nhân ! Thuộc hạ lập tức đi ngay !
Nói rồi, Manh lão liền hành lễ với Lữ Thuần Quân lần nữa, sau đó thân hình liền biến mất tại chỗ, nhanh chóng khởi hành đi tới Minh Thiên Phong.
Đừng nhìn Trương, Manh nhị bộc chỉ là Lữ Thuần Quân bên người hai cái nô bộc, bọn hắn thực lực vốn dĩ sâu không lường được, đều là Vũ Hoàng cảnh cường giả, ở trong Thiên Sinh Môn, cũng chỉ có một mình Lữ Thuần Quân là có tư cách để bọn họ theo hầu.
Lữ Thuần Quân ánh mắt chăm chú nhìn về phía Minh Thiên Phong phương hướng, trong mắt lộ ra vài phần mỏi mệt, thầm nói :
-Nha đầu, ngươi nhất định phải nhanh chóng trưởng thành a ! Những năm này, ta chống đỡ thực sự rất vất vả !
………..
Không mất bao nhiêu thời gian, cả Thiên Sinh Môn khắp nơi đều biết được chuyện Nhạc Thi Dao đột phá thành Hoàng, đồng thời còn được lão tổ tông chú ý, đặc biệt tặng nàng một bộ trấn tông tuyệt học cùng với một thanh Ngũ Phẩm huyền khí bảo kiếm Băng Sương Kiếm, để cho người khác vừa hâm mộ vừa đỏ mắt.
Qua chuyện này, địa vị của Nhạc Thi Dao tại Thiên Sinh Môn càng thêm tăng tiến vượt bậc, nàng không chỉ có một thân tu vi Vũ Hoàng, còn ẩn ẩn được lão tổ Lữ Thuần Quân chống lưng, tại Thiên Sinh Môn, có thể xem là không người dám trêu chọc.
Dù sao, tại Thiên Sinh Môn, còn chưa có người dám chọc giận Lữ Thuần Quân a !
Hơn nữa Nhạc Thi Dao đồng thời cũng thể hiện ra thiên phú đáng sợ của mình, rõ ràng chỉ vừa đột phá Vũ Hoàng, liền khiêu chiến một cái trưởng lão đời trước tu vi Tam Tinh Vũ Hoàng, để cho mọi người được mở rộng tầm mắt chính là, nàng vậy mà chiếm được thượng phong tuyệt đối, thậm chí nếu không phải nàng tu vi vừa đột phá còn chưa vững chắc, muốn thắng được đối phương là chuyện nằm trong tầm tay.
Nhất thời, Nhạc Thi Dao liền trở thành nhân vật phong vân hàng đầu của tông môn, thậm chí nhiều người còn cho rằng, nàng chính là Thiên Sinh Môn đệ nhất thiên tài sau thời đại của Trương Thanh Khuê, Lữ Thuần Quân, để cho nàng danh tiếng trong nháy mắt vượt qua cả lục đại phong chủ, được vô số người bái phỏng, không chỉ có cường giả trong tông môn, mà còn có cả người của các đại phái khác, thậm chí ngay cả hoàng thất đều phái sứ giả tới chúc mừng.
Nhạc Thi Dao điệu thấp rất lâu, 8 năm trước, nàng là Thiên Sinh Môn đệ nhất thiên kiêu chi nữ phong hoa tuyệt đại, cũng ngôi sao sáng duy nhất trong các lứa đệ tử nhiều năm qua, sau khi cưới Tiêu Hàn Dư liền không để lộ ra danh tiếng, không có bao nhiêu người nghĩ tới, nàng lần này xuất hiện, tu vi đã đạt tới Vũ Hoàng cảnh.
Bất kể như thế nào, việc này đối với Thiên Sinh Môn cao tầng lực lượng là một tin tức tốt, đã khá lâu tông môn không có Vũ Hoàng mới xuất hiện, nay Nhạc Thi Dạo bước vào cảnh giới này, không khỏi để cho mấy lão gia hoả kia mừng đến trong bụng không ngừng nở hoa.
Chỉ là, Thiên Sinh Môn chúng nhân lại không biết rằng, đây chỉ là bình yên trước cơn bão một khoảng thời gian, giông tố cuồng phong, còn đang ở ngay phía trước.
………..
Thời gian trôi qua nhanh như gió, chớp mắt, đã hơn ba tháng kể từ ngày Vương Hạo Thần bế quan tu luyện.
Ba tháng này, tại Đông Hoa hoàng triều xảy ra không ít đại sự, thế nhưng Vương Hạo Thần đối với những việc này không biết chút nào, chỉ một lòng bế quan tiềm tu.
Hắn thực sự có rất nhiều việc để làm, sau khi tu luyện các loại vũ kỹ, kiếm pháp, còn phải lập tức bắt tay vào việc rèn luyện nhục thân theo chỉ dẫn của Bất Hủ Thiên Kinh, quá trình này, rất hao tốn thời gian, không phải một sớm một chiều là có thể hoàn thành.
Vào một ngày nọ, cửa động nơi Vương Hạo Thần bế quan vốn dĩ đã lâu không có động tĩnh vào lúc này đột nhiên run lên, sau đó liền bị đẩy qua một bên, từ trong hang động, một nam tử thân vận bạch y tuấn mỹ như trích tiên bước ra.
Nếu như người quen của Vương Hạo Thần ở nơi này, chắc chắn sẽ không nhịn được mà kinh hô một tiếng, bởi vì Vương Hạo Thần diện mạo lúc này, thực sự rất khác biệt so với ba tháng trước.
Làn da của Vương Hạo Thần trước đây vốn dĩ còn có chút sẫm màu, nay lại trở nên sáng bóng như ngọc, thế nhưng thân thể lại không có chút nào mất đi vẻ nam tính, ngược lại càng thêm rắn chắc dị thường, khuôn mặt bớt đi một tia non nớt, lại nhiều thêm một tia cao quý và ổn trọng của bậc đế vương, vô cùng hoàn mỹ.
Vì sao lại có thể thay đổi nhiều như vậy ? Bởi vì đó là tác dụng của việc tu luyện Bất Hủ Thiên Kinh !
Tu luyện Bất Hủ Thiên Kinh, thực sự khó hơn Vương Hạo Thần tưởng tượng rất nhiều.
Muốn luyện Bất Hủ Thiên Kinh, điều kiện trước hết đó là phải ngưng tụ ra một giọt Bất Hủ Chân Dịch, mà muốn ngưng tụ ra Bất Hủ Chân Dịch, cần phải có đại lượng tài nguyên, sau đó chậm rãi tinh lọc ra trong đó tinh hoa nhất bộ phận, cưỡng ép nén lại thành từng chút một, sau đó mới theo phương pháp được ghi trong Bất Hủ Thiên Kinh đem tất cả dung hợp lại cùng một chỗ, tạo ra Bất Hủ Chân Dịch.
Quá trình này có thể nói là cực kỳ lâu dài, chỉ riêng giai đoạn đầu thôi đã khiến người ta nóng ruột không chịu nổi, nếu không phải Vương Hạo Thần có Phệ Huyết Thánh Hoả trợ giúp việc tinh lọc, khiến cho thời gian rút ngắn đi rất nhiều, e rằng đến bây giờ hắn cũng chưa thể hoàn thành được một nửa công việc.
Sau khi ngưng luyện ra Bất Hủ Chân Dịch, tiếp theo phải đem nó luyện hoá để cho thân thể trải qua một lần tẩy lễ, khi đó mới được xem là chính thức nhập môn.
Quá trình tẫy lễ lần đầu này cực kỳ đau đớn, bởi vì thân thể đối với ngoại vật như Bất Hủ Chân Dịch cực kỳ bài xích, vì thế rất khó dung hợp, coi như đã dung hợp, quá trình để Bất Hủ Chân Dịch bắt đầu rèn luyện và tinh lọc thân thể cũng rất dài, hơn nữa còn cực kỳ đau đớn, khiến cho Vương Hạo Thần cơ hồ chết đi sống lại.
Vương Hạo Thần là dựa vào ý chí võ đạo kiên cường vượt qua một cửa này, thế nhưng hắn trong lòng cũng phải âm thầm cảm thấy may mắn bởi vì chuyện tẩy lễ này chỉ trải qua một lần, để cho thân thể thích ứng với Bất Hủ Chân Dịch, những lần sau luyện hoá Bất Hủ Chân Dịch sẽ không đau đớn như vậy, nếu không hắn nhất định sẽ bị hành hạ đến thừa sống thiếu chết không biết bao nhiêu lần nữa.
Bất quá “ tiền nào thì của nấy “, Vương Hạo Thần tiêu tốn nhiều tài nguyên và chịu thống khổ lâu như vậy, thu hoạch quả nhiên không khiến hắn phải thất vọng.
Trải qua Bất Hủ Chân Dịch tẩy lễ, Vương Hạo Thần nhục thân lúc này so với trước đó phải mạnh hơn gấp trăm lần, vượt qua cả phần lớn nhị giai huyền thú, làn da trở nên rắn chắc như thép nguội, coi như là bị nhất phẩm huyền khí bổ vào hắn nhục thân cũng chẳng hề hấn gì, nhị giai huyền khí miễn cưỡng có thể rạch phá làn da của hắn, chỉ có tam giai huyền khí, mới có thể thực sự xuyên phá lớp phòng ngự của hắn.
Nhục thân của hắn không chỉ cứng rắn, mà còn có năng lực tự động khôi phục cực kỳ biến thái, coi như bị trường kiếm cắt một đường trên tay, cũng có thể dựa vào tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy khôi phục lại.
Nhục thân trở nên cường đại, đồng nghĩa với việc Vương Hạo Thần mỗi khi thi triển ra quyền pháp, chưởng pháp sẽ được tăng phúc rất lớn, bởi vì hắn quyền, chưởng lúc này không chỉ có nguyên khí duy trì, mà còn được nhục thân lực lượng yểm trợ, uy lực tăng lên không chỉ gấp đôi.
Dựa theo cảnh giới được ghi trên Bất Hủ Thiên Kinh, Vương Hạo Thần lúc này hẳn là Luyện Bì tiểu thành, vừa mới chính thức nhập môn.
Nhục thân tăng tiến mạnh mẽ, Vương Hạo Thần trên mặt kiếm pháp, quyền pháp, chưởng pháp, thân pháp đồng dạng có thành tựu rất lớn.
Vũ kỹ từ Linh cấp trở lên, thông thường được chia làm bốn đại cảnh giới, đó là nhập môn, tiểu thành, đại thành và đại viên mãn.
Vương Hạo Thần ngộ tính vô cùng đáng sợ, chỉ riêng Thiên Long Kiếm Quyết, Hàn Băng Thần Quyền, Ngự Phong Lưu Ảnh Bộ ba môn vũ kỹ đều đã gần chạm tới cảnh giới tiểu thành, chỉ cần có cơ hội liền có thể đột phá.
Cửu Dương Phần Thiên Chưởng và Tuyệt Ảnh kiếm pháp bởi vì cấp bậc rất cao, vì thế tiến độ tu luyện chậm hơn những môn vũ kỹ trên một chút, thế nhưng cũng đã đạt tới nhập môn cảnh giới, có thể phát huy ra một phần uy lực.
Sau ba tháng khổ tu, Vương Hạo Thần không chú trọng việc tăng cao tu vi, ngược lại còn toàn lực áp chế và ủng cố cảnh giới hiện tại, đánh thật vững chắc căn cơ, loại bỏ một chút mầm hoạ từ việc tu vi tăng lên thần tốc trước đó, còn lại thời gian đều tập trung vào việc tu luyện vũ kỹ, thích ứng với cảnh giới mới, để cho chiến lực của mình đuổi kịp tu vi.
Ba tháng thời gian củng cố, đã đủ khiến tu vi cảnh giới của hắn vững chắc như bàn thạch, ngay cả căn cơ đều trở nên kiên cố đến mức tận cùng.
Ba tháng trước, Vương Hạo Thần tu vi tuy là Ngũ Tinh Vũ Sĩ, thế nhưng chiến lực của hắn ngay cả một vị Tam Tinh Vũ Sĩ đều không bằng.
Ba tháng sau, Vương Hạo Thần tu vi như cũ là Ngũ Tinh Vũ Sĩ, thế nhưng chiến lực của hắn đã bạo tăng một mảng cực lớn, có thể sánh ngang với bình thường Cửu Tinh Vũ Sĩ, thậm chí dựa vào chiến lực của hắn, coi như là ở trong cảnh giới này đều không phải kẻ yếu.
Lúc này, Vương Hạo Thần chiến lực tổng thể tại trong cùng cảnh giới gần như là không có điểm yếu, muốn đánh bại hắn, chỉ còn cách dùng tu vi hoặc thực lực tuyệt đối đến áp chế hắn, còn tại Ngũ Tinh Vũ Đồ, người có thể đánh bại được hắn . . . hầu như là không tồn tại.
Lữ Thuần Quân vào lúc đó trong lòng cuồng hỉ, hắn rốt cuộc tìm được một người có thể thay hắn làm Thiên Sinh Môn thủ hộ thần !
Không có chút nào do dự, Lữ Thuần Quân liền xuất hiện, sau đó tự mình chỉ điểm Nhạc Thi Dao tu luyện một khoảng thời gian, thậm chí từng có ý định thu nàng làm đệ tử, bất quá đối phương khéo léo từ chối, hắn cũng không ép buộc.
Sau đó không lâu, Lữ Thuần Quân phải quay về Thanh Thiên Điện tiếp tục trị thương, nếu không phải như vậy, hắn nhất định sẽ tiếp tục lưu lại, giúp Nhạc Thi Dao nhanh chóng tăng lên thực lực.
Kỳ thực, chính Lữ Thuần Quân lúc đó cũng không dám chắc, bản thân hắn có thể đợi được tới ngày Nhạc Thi Dao trở thành Vũ Tông hay không, bất quá để hắn không ngờ chính là, Nhạc Thi Dao thiên phú so với hắn tưởng tượng càng thêm xuất chúng, chỉ mất hơn hai năm liền bước vào Vũ Hoàng cảnh, để cho hắn kinh hỉ đến chết đi sống lại.
Nếu như Nhạc Thi Dao có thể giữ vững tốc độ tu luyện như vậy, vậy không bao lâu nữa, Thiên Sinh Môn thực sự có thể đi ra một cái tân tấn Vũ Tông !
Chỉ cần Nhạc Thi Dao bước vào Vũ Tông cảnh, vậy coi như Lữ Thuần Quân hắn chết đi, Thiên Sinh Môn vẫn có năng lực đối kháng, mấy đại tông môn khác, ít nhất, cũng sẽ khiến bọn họ có chỗ cố kỵ mà không dám không làm tuyệt.
Lữ Thuần Quân nhẹ nhàng thở ra một hơi, đối với Manh lão mỉm cười nói :
-Lão Manh, nhờ ngươi lập tức đi tới Minh Thiên Phong, nói với nha đầu đến đây gặp ta, lão già này có một phần đại lễ muốn tặng cho nàng !
Manh lão nào dám chần chờ, vội vàng cung kính nói :
-Vâng thưa chủ nhân ! Thuộc hạ lập tức đi ngay !
Nói rồi, Manh lão liền hành lễ với Lữ Thuần Quân lần nữa, sau đó thân hình liền biến mất tại chỗ, nhanh chóng khởi hành đi tới Minh Thiên Phong.
Đừng nhìn Trương, Manh nhị bộc chỉ là Lữ Thuần Quân bên người hai cái nô bộc, bọn hắn thực lực vốn dĩ sâu không lường được, đều là Vũ Hoàng cảnh cường giả, ở trong Thiên Sinh Môn, cũng chỉ có một mình Lữ Thuần Quân là có tư cách để bọn họ theo hầu.
Lữ Thuần Quân ánh mắt chăm chú nhìn về phía Minh Thiên Phong phương hướng, trong mắt lộ ra vài phần mỏi mệt, thầm nói :
-Nha đầu, ngươi nhất định phải nhanh chóng trưởng thành a ! Những năm này, ta chống đỡ thực sự rất vất vả !
………..
Không mất bao nhiêu thời gian, cả Thiên Sinh Môn khắp nơi đều biết được chuyện Nhạc Thi Dao đột phá thành Hoàng, đồng thời còn được lão tổ tông chú ý, đặc biệt tặng nàng một bộ trấn tông tuyệt học cùng với một thanh Ngũ Phẩm huyền khí bảo kiếm Băng Sương Kiếm, để cho người khác vừa hâm mộ vừa đỏ mắt.
Qua chuyện này, địa vị của Nhạc Thi Dao tại Thiên Sinh Môn càng thêm tăng tiến vượt bậc, nàng không chỉ có một thân tu vi Vũ Hoàng, còn ẩn ẩn được lão tổ Lữ Thuần Quân chống lưng, tại Thiên Sinh Môn, có thể xem là không người dám trêu chọc.
Dù sao, tại Thiên Sinh Môn, còn chưa có người dám chọc giận Lữ Thuần Quân a !
Hơn nữa Nhạc Thi Dao đồng thời cũng thể hiện ra thiên phú đáng sợ của mình, rõ ràng chỉ vừa đột phá Vũ Hoàng, liền khiêu chiến một cái trưởng lão đời trước tu vi Tam Tinh Vũ Hoàng, để cho mọi người được mở rộng tầm mắt chính là, nàng vậy mà chiếm được thượng phong tuyệt đối, thậm chí nếu không phải nàng tu vi vừa đột phá còn chưa vững chắc, muốn thắng được đối phương là chuyện nằm trong tầm tay.
Nhất thời, Nhạc Thi Dao liền trở thành nhân vật phong vân hàng đầu của tông môn, thậm chí nhiều người còn cho rằng, nàng chính là Thiên Sinh Môn đệ nhất thiên tài sau thời đại của Trương Thanh Khuê, Lữ Thuần Quân, để cho nàng danh tiếng trong nháy mắt vượt qua cả lục đại phong chủ, được vô số người bái phỏng, không chỉ có cường giả trong tông môn, mà còn có cả người của các đại phái khác, thậm chí ngay cả hoàng thất đều phái sứ giả tới chúc mừng.
Nhạc Thi Dao điệu thấp rất lâu, 8 năm trước, nàng là Thiên Sinh Môn đệ nhất thiên kiêu chi nữ phong hoa tuyệt đại, cũng ngôi sao sáng duy nhất trong các lứa đệ tử nhiều năm qua, sau khi cưới Tiêu Hàn Dư liền không để lộ ra danh tiếng, không có bao nhiêu người nghĩ tới, nàng lần này xuất hiện, tu vi đã đạt tới Vũ Hoàng cảnh.
Bất kể như thế nào, việc này đối với Thiên Sinh Môn cao tầng lực lượng là một tin tức tốt, đã khá lâu tông môn không có Vũ Hoàng mới xuất hiện, nay Nhạc Thi Dạo bước vào cảnh giới này, không khỏi để cho mấy lão gia hoả kia mừng đến trong bụng không ngừng nở hoa.
Chỉ là, Thiên Sinh Môn chúng nhân lại không biết rằng, đây chỉ là bình yên trước cơn bão một khoảng thời gian, giông tố cuồng phong, còn đang ở ngay phía trước.
………..
Thời gian trôi qua nhanh như gió, chớp mắt, đã hơn ba tháng kể từ ngày Vương Hạo Thần bế quan tu luyện.
Ba tháng này, tại Đông Hoa hoàng triều xảy ra không ít đại sự, thế nhưng Vương Hạo Thần đối với những việc này không biết chút nào, chỉ một lòng bế quan tiềm tu.
Hắn thực sự có rất nhiều việc để làm, sau khi tu luyện các loại vũ kỹ, kiếm pháp, còn phải lập tức bắt tay vào việc rèn luyện nhục thân theo chỉ dẫn của Bất Hủ Thiên Kinh, quá trình này, rất hao tốn thời gian, không phải một sớm một chiều là có thể hoàn thành.
Vào một ngày nọ, cửa động nơi Vương Hạo Thần bế quan vốn dĩ đã lâu không có động tĩnh vào lúc này đột nhiên run lên, sau đó liền bị đẩy qua một bên, từ trong hang động, một nam tử thân vận bạch y tuấn mỹ như trích tiên bước ra.
Nếu như người quen của Vương Hạo Thần ở nơi này, chắc chắn sẽ không nhịn được mà kinh hô một tiếng, bởi vì Vương Hạo Thần diện mạo lúc này, thực sự rất khác biệt so với ba tháng trước.
Làn da của Vương Hạo Thần trước đây vốn dĩ còn có chút sẫm màu, nay lại trở nên sáng bóng như ngọc, thế nhưng thân thể lại không có chút nào mất đi vẻ nam tính, ngược lại càng thêm rắn chắc dị thường, khuôn mặt bớt đi một tia non nớt, lại nhiều thêm một tia cao quý và ổn trọng của bậc đế vương, vô cùng hoàn mỹ.
Vì sao lại có thể thay đổi nhiều như vậy ? Bởi vì đó là tác dụng của việc tu luyện Bất Hủ Thiên Kinh !
Tu luyện Bất Hủ Thiên Kinh, thực sự khó hơn Vương Hạo Thần tưởng tượng rất nhiều.
Muốn luyện Bất Hủ Thiên Kinh, điều kiện trước hết đó là phải ngưng tụ ra một giọt Bất Hủ Chân Dịch, mà muốn ngưng tụ ra Bất Hủ Chân Dịch, cần phải có đại lượng tài nguyên, sau đó chậm rãi tinh lọc ra trong đó tinh hoa nhất bộ phận, cưỡng ép nén lại thành từng chút một, sau đó mới theo phương pháp được ghi trong Bất Hủ Thiên Kinh đem tất cả dung hợp lại cùng một chỗ, tạo ra Bất Hủ Chân Dịch.
Quá trình này có thể nói là cực kỳ lâu dài, chỉ riêng giai đoạn đầu thôi đã khiến người ta nóng ruột không chịu nổi, nếu không phải Vương Hạo Thần có Phệ Huyết Thánh Hoả trợ giúp việc tinh lọc, khiến cho thời gian rút ngắn đi rất nhiều, e rằng đến bây giờ hắn cũng chưa thể hoàn thành được một nửa công việc.
Sau khi ngưng luyện ra Bất Hủ Chân Dịch, tiếp theo phải đem nó luyện hoá để cho thân thể trải qua một lần tẩy lễ, khi đó mới được xem là chính thức nhập môn.
Quá trình tẫy lễ lần đầu này cực kỳ đau đớn, bởi vì thân thể đối với ngoại vật như Bất Hủ Chân Dịch cực kỳ bài xích, vì thế rất khó dung hợp, coi như đã dung hợp, quá trình để Bất Hủ Chân Dịch bắt đầu rèn luyện và tinh lọc thân thể cũng rất dài, hơn nữa còn cực kỳ đau đớn, khiến cho Vương Hạo Thần cơ hồ chết đi sống lại.
Vương Hạo Thần là dựa vào ý chí võ đạo kiên cường vượt qua một cửa này, thế nhưng hắn trong lòng cũng phải âm thầm cảm thấy may mắn bởi vì chuyện tẩy lễ này chỉ trải qua một lần, để cho thân thể thích ứng với Bất Hủ Chân Dịch, những lần sau luyện hoá Bất Hủ Chân Dịch sẽ không đau đớn như vậy, nếu không hắn nhất định sẽ bị hành hạ đến thừa sống thiếu chết không biết bao nhiêu lần nữa.
Bất quá “ tiền nào thì của nấy “, Vương Hạo Thần tiêu tốn nhiều tài nguyên và chịu thống khổ lâu như vậy, thu hoạch quả nhiên không khiến hắn phải thất vọng.
Trải qua Bất Hủ Chân Dịch tẩy lễ, Vương Hạo Thần nhục thân lúc này so với trước đó phải mạnh hơn gấp trăm lần, vượt qua cả phần lớn nhị giai huyền thú, làn da trở nên rắn chắc như thép nguội, coi như là bị nhất phẩm huyền khí bổ vào hắn nhục thân cũng chẳng hề hấn gì, nhị giai huyền khí miễn cưỡng có thể rạch phá làn da của hắn, chỉ có tam giai huyền khí, mới có thể thực sự xuyên phá lớp phòng ngự của hắn.
Nhục thân của hắn không chỉ cứng rắn, mà còn có năng lực tự động khôi phục cực kỳ biến thái, coi như bị trường kiếm cắt một đường trên tay, cũng có thể dựa vào tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy khôi phục lại.
Nhục thân trở nên cường đại, đồng nghĩa với việc Vương Hạo Thần mỗi khi thi triển ra quyền pháp, chưởng pháp sẽ được tăng phúc rất lớn, bởi vì hắn quyền, chưởng lúc này không chỉ có nguyên khí duy trì, mà còn được nhục thân lực lượng yểm trợ, uy lực tăng lên không chỉ gấp đôi.
Dựa theo cảnh giới được ghi trên Bất Hủ Thiên Kinh, Vương Hạo Thần lúc này hẳn là Luyện Bì tiểu thành, vừa mới chính thức nhập môn.
Nhục thân tăng tiến mạnh mẽ, Vương Hạo Thần trên mặt kiếm pháp, quyền pháp, chưởng pháp, thân pháp đồng dạng có thành tựu rất lớn.
Vũ kỹ từ Linh cấp trở lên, thông thường được chia làm bốn đại cảnh giới, đó là nhập môn, tiểu thành, đại thành và đại viên mãn.
Vương Hạo Thần ngộ tính vô cùng đáng sợ, chỉ riêng Thiên Long Kiếm Quyết, Hàn Băng Thần Quyền, Ngự Phong Lưu Ảnh Bộ ba môn vũ kỹ đều đã gần chạm tới cảnh giới tiểu thành, chỉ cần có cơ hội liền có thể đột phá.
Cửu Dương Phần Thiên Chưởng và Tuyệt Ảnh kiếm pháp bởi vì cấp bậc rất cao, vì thế tiến độ tu luyện chậm hơn những môn vũ kỹ trên một chút, thế nhưng cũng đã đạt tới nhập môn cảnh giới, có thể phát huy ra một phần uy lực.
Sau ba tháng khổ tu, Vương Hạo Thần không chú trọng việc tăng cao tu vi, ngược lại còn toàn lực áp chế và ủng cố cảnh giới hiện tại, đánh thật vững chắc căn cơ, loại bỏ một chút mầm hoạ từ việc tu vi tăng lên thần tốc trước đó, còn lại thời gian đều tập trung vào việc tu luyện vũ kỹ, thích ứng với cảnh giới mới, để cho chiến lực của mình đuổi kịp tu vi.
Ba tháng thời gian củng cố, đã đủ khiến tu vi cảnh giới của hắn vững chắc như bàn thạch, ngay cả căn cơ đều trở nên kiên cố đến mức tận cùng.
Ba tháng trước, Vương Hạo Thần tu vi tuy là Ngũ Tinh Vũ Sĩ, thế nhưng chiến lực của hắn ngay cả một vị Tam Tinh Vũ Sĩ đều không bằng.
Ba tháng sau, Vương Hạo Thần tu vi như cũ là Ngũ Tinh Vũ Sĩ, thế nhưng chiến lực của hắn đã bạo tăng một mảng cực lớn, có thể sánh ngang với bình thường Cửu Tinh Vũ Sĩ, thậm chí dựa vào chiến lực của hắn, coi như là ở trong cảnh giới này đều không phải kẻ yếu.
Lúc này, Vương Hạo Thần chiến lực tổng thể tại trong cùng cảnh giới gần như là không có điểm yếu, muốn đánh bại hắn, chỉ còn cách dùng tu vi hoặc thực lực tuyệt đối đến áp chế hắn, còn tại Ngũ Tinh Vũ Đồ, người có thể đánh bại được hắn . . . hầu như là không tồn tại.