Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt
Chương 136 :
Ngày đăng: 15:19 30/04/20
“Sinh rồi hả?” Cơ Mộc Ly hai mắt sáng ngời, nhìn đến Thủy Y Họa chẳng biết lúc nào mê man đi qua, sắc mặt vui mừng lập tức lại trầm xuống, lạnh mặt hỏi, “Vương phi như thế nào?”
Bà đỡ ôm đứa nhỏ trong lòng vui mừng đi qua, liên tiếp nói lời chúc mừng còn chưa nói xong, đã bị khí thế của vị gia này làm giật mình nảy người.
Bên cạnh một bà đỡ khác lập tức chịu đựng e ngại trả lời: “Vương Gia yên tâm, vương phi chỉ là thể lực cạn kiệt, nhất thời mệt đến hôn mê thôi. Ha ha, đây là chuyện thật bình thường, hơn nữa vương phi thể lực rõ ràng so thường nhân tốt hơn rất nhiều, sinh thật thuận lợi.”
Nói xong lời này, vội vàng vui tươi hớn hở bế đứa nhỏ từ tay một bà đỡ khác, chịu áp lực cực lớn đưa đến trước mặt Viêm Đạm vương, một mặt cười nịnh, “Vương Gia người xem, là đứa bé mập mạp, tiếng khóc cũng là trung khí mười phần.”
Đầu năm nay không có chủ tử nào không muốn nhi tử, bà mụ định liệu Viêm Đạm vương sẽ mừng rỡ, nhưng là đợi đến chân chính nhìn đến phản ứng của vị chủ tử này sau, bà đỡ thực tại dọa ra một thân mồ hôi lạnh.
Chỉ thấy nam tử tuấn mỹ nguyên bản liền nhíu mày lúc này mày nhíu càng chặt, có chút ghét bỏ nhìn chằm chằm đứa trẻ đầy nếp nhăn trong lòng bà đỡ, hừ nói: “Bổn vương còn tưởng rằng là một khuê nữ đáng yêu như Y Họa, hóa ra cũng là tên tiểu tử. Xú tiểu tử, ngươi làm hại mẫu thân ngươi chịu đau đớn, xem lão tử không đánh mông ngươi!”
Cơ Mộc Ly tiếp nhận đứa nhỏ, véo một cái trên mặt hắn, “Về sau lại ép buộc nương ngươi, lão tử nhất định đánh cho mông ngươi nở hoa.”
Trẻ mới sinh oa oa khóc lớn lên, tiếng khóc vang dội.
Vài bà đỡ nhìn xem hết hồn. Oa nhi xinh đẹp như thế, Vương Gia lại lộ ra biểu cảm ghét bỏ như vậy, quả thực không có thiên lý rồi!
Các nàng nào biết, Cơ Mộc Ly luôn luôn ngóng trông một nha đầu giảo hoạt đáng yêu như Thủy Y Họa,ngocthuybachdang.lequydon.com hiện tại nhìn đến là một xú tiểu tử, trong lòng khó tránh khỏi có chút thất vọng. Nhưng mà, mặc kệ thế nào, đây đều là Thủy Y Họa sinh, thất lạc qua đi, Cơ Mộc Ly liền lạnh nhạt ôm tiểu gia hỏa nhiều nếp nhăn dỗ dành.
Dỗ còn chưa có nín, liền ném về phía mấy bà đỡ, rồi sau bắt đầu chiếu cố Thủy Y Họa đang mê man.
Vài bà đỡ hai mặt nhìn nhau ôm đứa nhỏ rời đi, trong lòng âm thầm buồn bực, Viêm Đạm Vương thật sự là quái nhân, xem bộ dáng này, đứa nhỏ thế nhưng còn chưa kịp một phần thê tử. Một khi đã như vậy, còn muốn đứa nhỏ làm gì, muốn đứa nhỏ lại không đối xử tử tế. Khổ thân, đứa nhỏ này về sau có thể bị khổ.
Cơ Mộc Ly phản ứng thường thường, không có nghĩa là trong phủ những người khác cũng là như thế này, Đông Phương Lăng cùng Tần Khuyết nhìn thấy tiểu tử này liền thích vô cùng, thay phiên đổi dỗ ngoạn, liền ngay cả Kiếm Thập Nhất luôn luôn đối đứa nhỏ không có hảo cảm cũng thường thường đi tới gần đùa hai lần.
Vài bà đỡ cười tủm tỉm nhìn xem, ý tứ không cần nói cũng biết, người ta còn chờ tiền thưởng đâu.
Đông Phương Lăng không hề bủn xỉn ném cho mỗi người một nén vàng, làm cho mấy người lúc này vừa mừng vừa sợ, các nàng đỡ đẻ cả đời vẫn là lần đầu tiên nhìn đến vàng tinh khiết như vậy.
Khuôn mặt nhỏ nhắn hoàn toàn giống y hệt Cơ Mộc Ly, lúc mất hứng miệng mỏng thật thích nhếch lên, khốc khốc đáng yêu cực kỳ, mà đôi mắt xinh đẹp không giống thân cha Cơ Mộc Ly xinh đẹp câu hồn người, lại có một kiểu mê người khác, tối đen vô cùng, sáng trong như vì sao, cực kỳ giống mẫu thân Thủy Y Họa.
Sau khi Cơ Mộc Ly trải qua chuyện dọa người mấy ngày trước, rốt cục thông minh một phen, tượng hình tượng dáng suy nghĩ ba ngày ba đêm, long trọng đặt tên cho tiểu gia hỏa là - - Cơ Thần Tinh.
Sau này khi Cơ Thần Tinh dần dần trưởng thành đại yêu nghiệt, mê giết ngàn vạn nam nữ già trẻ, mỗi khi nhớ tới nhũ danh - - Tiểu Tinh Tinh, liền hận không thể hung hăng đá lão cha không lương tâm kia, rời xa mẫu thân thân yêu của hắn.
Đương nhiên, này đó đều là nói sau.
Lúc Cơ Thần Tinh được ba tháng tuổi đã làm mê đảo mọi người, mỗi khi cười, hai mắt sáng trong biến thành nửa vầng trăng, bên trong có những đốm sáng nhảy nhót, đáng yêu đến chết mất, môi mỏng hồng nhuận thường thường cong lên, nháy mắt đáng yêu là đổ một đám người. Hai bàn tay nhỏ thích nhất nắm lại, giống hai cái bánh bao, thật muốn cắn cho một cái rồi nuốt vào trong bụng.
Bánh bao nhỏ thật thông minh, mỗi khi phụ thân phát ra áp suất thấp, hắn liền xuất ra vũ khí thứ nhất của bản thân - - khóc. Khóc lớn, đợi đến mẫu thân thân ái quở mắng phụ thân xong, bánh bao nhỏ tâm tình thư sướng, thoải mái mà ru rú tại trong lòng mẫu thân ngủ.
Thân cha là cái gì? Mau ra chỗ khác chơi đi.
Lúc bánh bao nhỏ được sáu tháng, đã biết nắm giữ bí quyết biến sắc mặt. Người trước là bánh bao nhỏ đáng yêu vô địch, người sau là tiểu ác ma khi dễ lương dân. Hắn thích nhất động tác chính là đi, tất cả mọi thứ trên đường đều không may mắn thoát khỏi bị hắn chà đạp.
“ Sinh cơ cao của ta đâu?!” Đông Phương Lăng hét lên một tiếng, đây là đan dược hắn mới nghiên cứu ra a!
Nhũ mẫu lạnh nhạt nói: “Tiểu thiếu gia vừa rồi đi một vòng trong phòng của ngài...”
“Kiếm của ta đâu?” Kiếm Thập Nhất nhíu mày.
Nhũ mẫu lạnh nhạt nói: “Tiểu thiếu gia vừa rồi đi một vòng trong phòng của ngài...”
“A a a, trâm cài của ta không thấy nữa!”
Nhũ mẫu mặt không đổi sắc, “Tiểu thiếu gia vừa rồi giống như trèo lên bàn của ngươi đi một vòng...”