Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt

Chương 53 : Cởi hết quần áo

Ngày đăng: 15:17 30/04/20


Trong khoảng thời gian ngắn, mấy người trong phòng đều lặng im không nói gì.



"Lần này tại sao lại phát tác ?" Nam tử mặc áo hắc bào nặng nề chất vấn.



Đông Phương Lăng có chút suy sút nói: "Ta cũng không rõ ràng, có lẽ Hách Liên Thiên Mạch có liên quan, cũng có lẽ. . . . . ." Liên quan tới nữ nhân mới gả tới kia . Chính là những lời này hắn không dám nói, bởi vì người nọ tuyệt đối không cho phép bất kì kẻ nào ảnh hưởng đến gia . Nếu gia thật sự là bị nữ nhân này làm ảnh hưởng , Đông Phương lăng sợ nữ nhân này sẽ không dấu vết mà chết ở trên tay hắn.



"Lúc này thị huyết cổ sẽ ngủ say bao lâu?" Nam tử bị gọi là Uyên kia lại hỏi, quanh thân không khí trầm lặng.



Đông Phương Lăng lắc lắc đầu, " Thời gian phát tác càng ngày càng không quy luật , ta cũng không dám chắc ."



Thị huyết cổ, tính khát máu , cùng người hạ cổ đồng sinh cộng tử, nhưng là người bị nó ký sinh không có thể giết chết người hạ cổ . Bởi vì một khi thị huyết cổ chết đi trong cơ thể thì máu của nó sẽ chảy vào lục phũ ngũ tạng , làm cho người ta càng ngày càng trở nên lạnh lùng khát máu, đến cuối cùng thậm chí ngay cả người thân của mình cũng không nhận ra , gặp người liền giết. Nhưng là, nếu không giết chết nó, mỗi một ngày nó sẽ ăn mòn lục phủ ngũ tạng , cho đến khi nào chết thì thôi .



"Hách Liên Thiên Mạch, một ngày nào đó ta sẽ làm cho hắn không chết tử tế được!" Kiếm Thập Nhất nắm chặt bảo kiếm, gằn từng chữ .



"Thập Nhất , không nên động hắn, nếu hắn không thoải mái , thị huyết cổ cũng sẽ không thoải mái, gia cũng sẽ khó chịu." Nam tử hắc bào đã trấn định lại, nói chuyện cũng trở nên nhàn nhạt , chính là trong mắt cỗ lãnh khí vẫn lưu lại trong đó.



"Uyên, ta không cam lòng, như vậy thật sự là rất tiện nghi hắn !" Kiếm Thập Nhất giận đỏ cả mắt.



Người hạ cổ gia ở ngay trước mắt nhưng mà hắn chẳng những không thể báo thù, còn phải hầuu hạ chăm sóc hắn ! Cho dù phế đi võ công của Hách Liên Thiên Mạch , hắn cũng không cam tâm, không cam lòng!



Nam tử hắc bào mím môi, vỗ vỗ bả vai Kiếm Thập Nhất , "Bình tĩnh chút, một ngày nào đó, ta sẽ nghĩ biện pháp cắt bỏ liên hệ giữa thị huyết cổ cùng Hách Liên Thiên Mạch , rồi sau cho một đao cắt lấy thịt trên người hắn , làm cho hắn chết không toàn thây."



Liền tính lạnh lùng như Kiếm Thập Nhất cũng bị sự tàn bạo từ trên người hắn làm giật mình , chẳng qua lại không bỏ qua tin tức trong lời nói của hắn .



"Ngươi tìm được biện pháp giải quyết rồi hả ?" Kiếm Thập Nhất ánh mắt sáng lên.



Đông Phương Lăng cũng khó giấu vui sướng nhìn đi qua, "Uyên, ngươi có phải là tìm được sư phụ ta rồi phải không hả ?"



Nam tử hắc bào quét Đông Phương Lăng liếc mắt một cái, "Lăng, ngươi xác định sư phụ ngươi còn sống ở trên đời này sao ?"



"Đương nhiên, lúc ta xuống núi , sư phụ hắn còn cười tủm tỉm nghiên cứu độc nhân của hắn mà ." Tuy rằng vài năm nay hắn không có trở về , mà túp lều nhỏ trên núi có thể đã giăng đầy bụi, sư phụ đã không biết tung tích, nhưng hắn vẫn tin rằng sư phụ đi du lịch tứ hải .



"Ta đã đối vạn độc dược thánh không ôm hi vọng rồi." Nam tử hắc bào nói, một đôi mắt hàm băng sương chậm rãi dâng lên một chút ánh sáng, khóe miệng cong lên , " Nhưng mà ta đã tìm được một biện pháp khác ."



Thấy hai người chăm chú theo dõi hắn, mới từ từ tiếp tục nói, "Chúng ta có thể đi tìm tộc người sáp huyết mà trong sách cổ có nhắc đến . Cổ thư có viết : người tộc sáp huyết nhiều thế hệ lấy thân dưỡng cổ, tinh thông cổ độc cùng cổ thuật, chẳng qua bọn họ bởi vì lấy thân dưỡng cổ, khuôn mặt rất xấu nên sinh hoạt ở những nơi tối tăm ẩm ướt ."



Sắc mặt Đông Phương Lăng vừa vui mừng nhất thời biến mất không thấy, "Ta nghĩ đến ngươi mấy ngày nay vùi đầu đọc sách , rốt cục nghĩ tới biện pháp tốt gì , không nghĩ tới đó là những thứ không có thật này . Biết cái gì là sách cổ sao? Thì phải là trong mười câu thì có năm câu là giả , ba câu nói quá , chỉ có hai câu mới là thật . Liền tính ngươi nói tộc sáp huyết thật sự tồn tại, vậy chỉ sợ cũng là rất sớm trước kia, có lẽ hiện tại bọn họ đã diệt sạch rồi."




Cách khá xa? Quân tử leo xà nhà vểnh tai nghe lén lần này đã thập phần lạnh nhạt, chỉ trợn trừng mắt. Trong toàn bộ Viêm Đạm vương phủ, cách Trúc Hương các gần nhất đó là Lan Hinh các rồi. Gia, ngài nói dối mà không chớp mắt sao?



Cơ Mộc Ly vốn là thử thăm dò hỏi một câu, căn bản không tồn hi vọng gì , ai đoán được vừa nói dứt lời , Thủy Y Họa liền gật gật đầu, "Vương gia nói đúng, thiếp thân cũng có chút mệt mỏi, hay là nghỉ luôn ở chỗ vương gia đi ."



Hai mắt trừng lớn , Cơ Mộc Ly có chút khó có thể tin hỏi lại : " Y Họa thật sự muốn nghỉ ở nơi này ?"



"Chẳng lẽ vương gia không thích thiếp thân ở nơi này?" Thủy Y Họa hỏi lại một câu.



Cơ Mộc Ly áp chế nghi ngờ trong lòng , dịch vào phía trong , chuẩn bị lôi kéo nàng nằm xuống.



Thủy Y Họa lại tránh đi tay hắn, hướng hắn ôn nhu cười, "Vương gia trước ngủ đi, thiếp thân chờ ngài ngủ ngon mới nằm xuống."



" Y Họa nhìn ta như vậy , ta ngủ không được." Cơ Mộc Ly càng cảm thấy nghi ngờ , nhưng là trong lòng lại ngứa , cảm giác như có bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve hắn làm cho hắn toàn thân sảng khoái.



Thủy Y Họa yên lặng một lát, cười nhạt đáp: "Được rồi, vậy thiếp thân cùng vương gia ngủ."



Cơ Mộc Ly vốn định bảo nàng cởi quần áo ngủ, nhưng là thật vất vả dỗ nàng nằm cạnh , chẳng may chọc giận Tiểu Hồ Ly này , đừng nói ngủ cạnh hắn , ngay cả nơi này có khi cũng sẽ không nán lại.



"Tốt lắm, trời sắp sáng rồi , nhanh chóng ngủ đi , ngày mai còn phải đi tham dự cung yến nữa ." Thủy Y Họa vỗ vỗ phía sau lưng hắn, giọng điệu mềm nhẹ giống như lông vũ, ở trong lòng hắn nhẹ nhàng xẹt qua.



Cơ Mộc Ly liền hưởng thụ loại cảm giác này chỉ một xíu là đi vào giấc ngủ , không cần một lát, hô hấp đã trở nên đều đều, khuôn mặt ngây thơ như một hài đồng , sạch sẽ không vướng bụi trần .



Bàn tay Thủy Y Họa luôn luôn nhẹ nhàng vuốt phía sau lưng hắn, như là dỗ hài tử , đợi đến khi xác định nam nhân bên người đã ngủ , nàng mới chậm rãi ngẩng đầu lên. Trong mắt có ánh sáng chợt lóe lên, một bàn tay nhanh chóng điểm huyệt ngủ của hắn !



Đông Phương Lăng nằm trên xà ngang vốn luôn luôn xem diễn nhìn thấy một màn này, trong mắt sát ý tỏa ra, lẳng lặng nhìn chằm chằm động tác của nữ nhân kia , chuẩn bị hơi có dị trạng, liền tùy tay kết thúc mạng nhỏ của nàng ! Nhưng là, trong lòng hắn càng lo lắng chính là gia bình thường rất cảnh giác vì sao lại trở nên như thế , rõ ràng không hề phòng bị làm cho nữ nhân này điểm huyệt ngủ! Nếu là địch nhân, hiện tại cũng không phải đơn giản chỉ là điểm huyệt ngủ như vậy, đối phương muốn sẽ là mạng của gia !



Đông Phương Lăng nghĩ tới động tác tiếp theo của nữ nhân này nhưng là đợi đến khi nữ nhân này thật sự bắt đầu hành động , hắn mới phát hiện, sức tưởng tượng của bản than rất có hạn rồi !



Này. . . . . . Nữ nhân lại cởi quần áo của gia ! Nàng đến cùng là muốn làm gì ?



Trong lòng nghĩ đến một khả năng duy nhất , Đông Phương Lăng hai mắt trừng lớn, trong lòng bùm bùm nhảy loạn, chẳng lẽ nữ nhân này là muốn thừa dịp gia "Ốm yếu" mà cường gia hả ? Thật sự là quá to gan!



Đang nghĩ tới loại này khả năng này , áo của gia đã bị nữ nhân này cởi sạch !



Đông Phương Lăng căng mắt ra , vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm chuyện có thể phát sinh tiếp theo .