Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt

Chương 62 : Hạc thần uyên

Ngày đăng: 15:18 30/04/20


Thủy Y Họa hiển nhiên không dự đoán được, người này thế mà biết Kiếm Thập Nhất và Đông Phương Lăng! Đang chuẩn bị buông cảnh giác, ai biết người ta lại muốn lấy mạng bản thân mình !



Hiện thời khinh công và nội lực của nàng đều đã thượng thừa, né tránh không thành vấn đề, thành công tránh đi ngũ trảo của hắn , tay phải đã nhanh chóng rút roi dài bên hông ra , một phát quăng đi ra ngoài.



"Quỷ sát huyết tiên? !"



Nam tử hắc bào thần sắc bị kiềm hãm, lập tức trong mắt xuất hiện lệ khí, lúc roi dài kia đánh về phía hắn , bàn tay định chộp tới nàng cũng lập tức vừa chuyển, bắt lấy roi dài giữ lại trọng lòng bàn tay, không nghĩ tới lực đạo lại lớn như thế , lúc vừa nắm giữ huyết tiên đã để lại một dấu ấn thật sâu trên tay hắn .



"Uyên, đừng làm vương phi bị thương !" Đông Phương Lăng hét lớn một tiếng.



Kiếm Thập Nhất cũng liền vội bồi thêm một câu, "Việc này chờ gia đến đây lại nói."



Nam tử hắc bào lại không để ý đến hai người, tay nắm huyết tiên càng thu càng chặt, mắt lạnh nhìn chằm chằm nữ tử phía trước , giống như một con rắn độc theo dõi con mồi .



"Gia vậy mà đem vũ khí bên người hắn cho ngươi, Thập Nhất và Lăng cũng bị ngươi lung lạc . Ngươi thật là bản lãnh!" Hắn âm u nói.



"Các hạ hình như quản nhiều lắm ? Ta cùng Cơ Mộc Ly như thế nào, đây là chuyện của vợ chồng chúng ta . Kiếm Thập Nhất và Đông Phương Lăng giúp ta nói chuyện cũng không phải là bởi vì ta lung lạc bọn họ, mà là ngươi thật sự có bệnh!" Thủy Y Họa cười lạnh một tiếng nói.



Trong tay roi dài đột nhiên run lên, muốn hất văng tay của người này ra. Đáng tiếc nam tử hắc bào hiển nhiên là một cao thủ, liền tính lực đạo truyền vào đủ để đánh rách cả lòng bàn tay người , hắn vẫn không chút sứt mẻ nắm lấy một đầu roi .



"Nữ nhân, ngươi mạnh hơn nhiều so với ta tưởng ." Nam tử hắc bào nhẹ hừ một tiếng, tiếp tục nặng nề nói: "Nhưng vẫn quá yếu!"



Vừa dứt lời , nội lực tự trong cơ thể trào ra, một dòng khí hùng hậu vờn quanh lòng bàn tay.



Thủy Y Họa liếc mắt nhìn ngó hắn, lúc hắn chuẩn bị tung chưởng về phía nàng , liền nhẹ tay ... Buông lỏng.



Nam tử hắc bào thế công mới triển khai, không nghĩ tới nữ nhân này thế nhưng ở trong lúc mấu chốt này, lại buông lỏng quỷ sát huyết tiên ra, chưởng phong liền bỗng chốc khuếch tán đến trong không khí, làm chấn đắc mấy cây đại thụ bên cạnh , để lại vài cái khe trên thân cây .



"Ngươi cũng dám buông tay, đây chính là thứ mà Mộc Ly đưa cho ngươi !" Nam tử hắc bào hiển nhiên đối với chuyện nàng buông tay canh cánh trong lòng.



Thủy Y Họa lại cười lạnh một tiếng, " Nếu không buông tay , tay của ta khả năng đã bị ngươi phế đi, có điên mới sẽ cầm lấy roi."



"Ngươi nhỏ mọn ! Ngươi căn bản không xứng với Mộc Ly !" Nam tử hắc bào tức giận nói.



Kiếm Thập Nhất cùng Đông Phương Lăng liếc nhau, trước khi nam tử hắc bào lại chuẩn bị động thủ , mỗi người túm chặt một cánh tay.



"Ta tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào ảnh hưởng đến Mộc Ly." Nam tử hắc bào nhìn nữ tử trước mắt , trong mắt sát khí chậm rãi tràn ra. Nói xong, cả người nội lực tăng lên , đem Kiếm Thập Nhất cùng Đông Phương Lăng đang giữ hắn bay ra ngoài.
Cơ Mộc Ly hơi hơi nhếch môi cười, "Mấy năm nay ngươi cùng Thập Nhất và Lăng ở chung hòa hợp như vậy , có chuyện tự nhiên vẫn là gạt bọn họ . Bọn họ tâm luôn luôn hướng về bổn vương, ngươi cũng chẳng phải sao ."



Hạc Thần Uyên nghe nói lời này, đột nhiên cười lên ha hả, " Tiểu tử ngoan , mấy năm nay cuối cùng không phí công dạy ngươi, thế nhưng như vậy bảo trì bình thản, một mình đem chuyện này giấu giếm thật kĩ."



Cơ Mộc Ly hơi hơi nhíu mày. Không đáng xen vào.



"Đúng rồi, Song Hàng Quỷ Tử hiện thời ở nơi nào?" Hạc Thần Uyên nhịn không được hỏi.



"Một người ở của Tiêu Dao cung của ta , một người khác - -" Cơ Mộc Ly hơi hơi ngưng mi, "Vốn là bị Đông Diệu quốc Hỏa Kỳ vương giam giữ , sau này không biết dùng cách nào chạy thoát đi ra ngoài, trước mắt hẳn là chạy trốn tới Tuyết Ly quốc."



"Trong lòng ngươi có tính toán là tốt rồi, còn lại đó là tập hợp đủ bốn bức họa trong truyền thuyết kia thôi." Hạc Thần Uyên cảm giác trên người áp lực nhẹ đi rất nhiều.



Cơ Mộc Ly hướng hắn chậm rì rì gằn từng chữ nói: "Cho nên, bổn vương bên người hơn người nào, cũng không nhọc đến ngài lo lắng rồi."



Hạc Thần Uyên nghe xong lời cảnh cáo, không vui liếc đi qua, "Ta cũng là vì tốt cho ngươi, vạn nhất bên cạnh ngươi có một người không sạch sẽ , thân phận của ta rất có khả năng bại lộ, đối với ngươi cũng rất nguy hiểm.



Lúc trước Đông Phương Lăng cùng Kiếm Thập Nhất vào phủ , ta cũng là quan sát hồi lâu mới tán thành bọn họ. Nhưng là nữ nhân này vừa gả nhập vương phủ, ngươi liền yêu chiều ? Ta mấy ngày nay vội vàng tìm phương pháp giải cổ độc , ngươi lại không nói một tiếng liền cưới nữ nhân vào cửa. Nếu không phải ta ở bên ngoài nghe được đồn thổi , lại tận mắt thấy nữ nhân này , chẳng lẽ ngươi muốn luôn luôn gạt ta. Sợ ta làm nàng bị thương ?"



"Vương phi nàng là nữ nhân mà bổn vương nhìn trúng , đối bản vương cũng là khăng khăng một mực, cho nên ngươi không cần thiết sầu lo ." Cơ Mộc Ly thần sắc khó chịu.



"Ha ha, Mộc Ly a, ta đây chính là vì tốt cho ngươi, nếu như là các ngươi viên phòng, trên người ngươi cổ độc khả năng sẽ lại thức tỉnh, phương pháp của Lăng liền rất khó lại bắt cổ trùng ngủ say lần nữa."



Cơ Mộc Ly trừng hắn liếc mắt một cái, "Bổn vương biết, liền không cần ngươi nhắc nhở . Dùng gương mặt trẻ tuổi như vậy nói mấy câu già đời như thế , cũng không ngại kỳ quái!"



"Ha ha... Tiểu tử ngươi nếu như nguyện ý, ngày sau ta cũng giáo ngươi phương pháp hộ nhan."



"Không cần."



"Về phần thị huyết cổ trên người ngươi , ngươi yên tâm, ta sẽ mau chóng tìm được phương pháp giải trừ cổ độc , ta cũng không muốn ngươi còn chưa có giúp ta xong việc sẽ chết rồi."



Cơ Mộc Ly đã đứng dậy rời đi Đan Hạc các, nghe nói lời này, miễn cưỡng quay đầu lên tiếng, "Vậy ngươi sớm làm đi , bổn vương nếu đã chết , mấy năm nay vất vả cũng uổng phí rồi. Còn có, đừng nghĩ lại động nữ nhân của bổn vương , hiện tại ngươi chỉ còn bốn thành công lực, đã sớm không là đối thủ của bổn vương rồi."



Nói xong, đã là hừ cười một tiếng, đẩy cửa đi ra ngoài.



Đợi đến lúc rời khỏi Đan Hạc các, trên mặt ý cười toàn bộ thu lại. Thị huyết cổ đáng chết này vẫn là sớm nên giải trừ, miễn cho đối với Y Họa của hắn , chỉ có thể nhìn không thể ăn!