Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt
Chương 69 : Hắn là biến thái!
Ngày đăng: 15:18 30/04/20
Thấy nữ nhân này còn nhìn chằm chằm mình , Thủy Y Họa âm thầm cắn răng, con bà nó, bao nhiêu vàng nàng mang theo đều tiêu hết vào việc này rồi .
Cắn chặt răng, Thủy Y Họa đem thỏi vàng còn lại đưa cho nữ nhân này, dặn dò: "Nhớ kỹ, chuyện này không thể nói cho bất kì ai , chỉ có ba người chúng ta biết, bằng không các cô sẽ đưa tới họa sát thân."
Hải Đường cô nương lập tức vui vẻ ra mặt, vội đem thỏi vàng đút vào trong tay áo , nhìn Thủy Y Họa dịu dàng nói: "Công tử yên tâm, chuyện ngài giao cho ta , ta và Hoa Hồng đều làm thỏa đáng . Công tử còn dặn dò chúng ta cho người quái dị ăn dược, ta cũng đã cho vào rượu và thức ăn , bảo đảm hắn ngày sau sẽ không thể xxx ."
Thủy Y Họa vừa lòng gật gật đầu. Nàng muốn lão dê già này nửa người dưới bất lực, miễn cho ngày sau lại hại cô nương, tuy rằng hắn qua lại đều là nữ tử thanh lâu , nhưng những nữ tử này không đáng vì hầu hạ xong lại bị hắn thử cổ mà chết!
Hải Đường cô nương hơi hơi dừng một chút, bỗng nhiên cười đùa nói: "Kỳ thực mới vừa rồi ta chỉ là muốn nhìn công tử thêm một chút , không nghĩ tới công tử thấy ta nhìn ngài , lại cho ta thêm nén vàng, công tử thật sự là người tốt. Không bằng, ta bồi công tử một đêm đi ? Lúc này không cần bạc."
"Không cần , mau đi làm việc đi !" Thủy Y Họa lạnh giọng.
Hải Đường cô nương cười mỉa hai tiếng, két... Mở cửa, lại két... Đóng cửa.
Thủy Y Họa hối hận ruột gan đều đau , đấy là vàng tươi , vàng tươi a ! Thế mà nàng lại hiểu sai ý, chủ động chắp tay đưa ra ngoài rồi !
Nếu không phải vì tránh đi Hỏa Kỳ vương Đoan Mộc Toái Phong, nàng cũng sẽ không nghĩ đến dùng loại này biện pháp này , lại càng không nghĩ tới sẽ động vào người ngoan độc như Hạ Tuyệt Tuyên . Dù sao Hạ Tuyệt Tuyên là người của Đoan Mộc Toái Phong , giết hắn chẳng phải sẽ làm cho Đoan Mộc Toái Phong sẽ trả thù nàng , còn có một nguyên nhân quan trọng nữa , đó là sát hại người của tộc Sáp Huyết sẽ bị toàn bộ tộc Sáp Huyết nguyền rủa, tuy rằng đây có thể là một ít đồn đại lừa người ta , nhưng là Thủy Y Họa từ trước đến nay đối với thuật nguyền rủa lựa chọn tránh.
Nếu Vu Cổ (Phù thủy) thuật tồn tại, như vậy nguyền rủa nói không chừng cũng tồn tại.
Thủy Y Họa cúi đầu nhìn nhìn địch trên tay , địch màu vàng, trên mặt có ba cái lỗ, thoạt nhìn có chút cũ kỹ.
Chỉ là một cái địch bình thường như vậy mà khi thổi có thể khống chế cổ độc? Thủy Y Họa cảm thấy có chút không thể tin.
Hiện thời, mọi chuyện đã làm xong , Thủy Y Họa liền một mình rời Túy Hương lâu, trở về Hỏa Kỳ vương phủ.
Không nghĩ tới vừa đẩy cửa ra lại phát hiện bên trong ngồi một người , không phải Đông Phương Lăng thì là ai? !
"Sao cậu lại tới đây?" Thủy Y Họa nhanh chóng đóng cửa , giận trừng mắt hắn. Tiểu tử này, cũng không nhìn xem đây là nơi nào , thế mà công khai ngồi ở chỗ này!
Đông Phương Lăng liếc nàng một cái, hạ giọng nói: " Cô chạy thật nhanh , ta chỉ chậm một ngày rưỡi, cô đã trở thành khách quý của Hỏa Kỳ vương phủ rồi."
Nghe thấy câu "Chạy thật nhanh " ,Tthủy Y Họa hơi có chút xấu hổ sờ sờ cái mũi, "Mộ Dung Thất nhận được ta, ta tự nhiên muốn chạy . Lại nói, cậu với Kiếm Thập Nhất cũng đủ ứng phó hắn."
Hừ một tiếng, Đông Phương Lăng mới bắt đầu nói về chuyện ngày đó .
"Này..." Thủy Y Họa bắt đầu khó xử. Đoan Mộc Toái Phong thế lực lớn , nếu có thể giúp đỡ cùng nhau tìm, nàng tự nhiên cầu còn không được, nhưng là Đoan Mộc Toái Phong thật sự cam tâm tình nguyện giúp nàng? Hay là , ngày sau sẽ có yêu cầu gì ?
"Y Họa chẳng lẽ không tin bổn vương?" Đoan Mộc Toái Phong hơi hơi nhướng mày.
"Không tin được!" Một giọng nam thanh lãnh vang lên, có vẻ đột ngột đến cực điểm, dưới giường lớn có một nam tử áo xanh nhanh chóng chui ra , trong nháy mắt, một tay túm chặt Thủy Y Họa thối lui đến chỗ cửa .
"Chuyện của chúng ta cũng không nhọc đến Vương Gia lo lắng !" Đông Phương Lăng cười lạnh một tiếng. Vừa thấy chỉ biết Đoan Mộc Toái Phong không có hảo tâm!
Đoan Mộc Toái Phong nhìn nam tử đột nhiên xuất hiện , trong mắt ôn hòa đều thu hồi, mắt lạnh nhìn chằm chằm Thủy Y Họa, thanh âm nặng nề, "Bạch Y Họa, bổn vương nhiều lần tin ngươi, ngươi chính là như thế lừa gạt bổn vương? !"
Thủy Y Họa hận không thể dùng hai ngón tay bóp chết Đông Phương Lăng, mắt thấy bình an vô sự, ngày mai sáng sớm có thể rời đi Hỏa Kỳ vương phủ. Tiểu tử này lại chạy ra chặn ngang một cước!
"Toái Phong, đây là gia đệ, hắn là tới tìm ta. Vừa rồi sợ ngươi có hiểu lầm, cho nên ta hắn trốn dưới gầm giường." Thủy Y Họa giải thích nói.
Không đợi Đoan Mộc Toái Phong phản ứng , Đông Phương Lăng lại xù lông , "Toái Phong? Toái cái rắm, ngươi một người đã thành gia , còn gọi người ngoài thân thiết như vậy , cũng không sợ hắn ghen! Đi, hiện tại liền theo ta đi!"
"Ngươi có thể câm miệng cho lão tử hay không !" Thủy Y Họa trách mắng.
Đáng tiếc lúc này Đoan Mộc Toái Phong đã không còn muốn nghe nàng tiếp tục giải thích , ánh mắt giống như băng , cười lạnh một tiếng, " Hỏa Kỳ vương phủ là chỗ muốn tới thì tới còn muốn chạy liền đi?"
Thủy Y Họa trong lòng thầm than một tiếng: Không ổn!
Không đợi Đông Phương Lăng thúc giục nàng, Thủy Y Họa đã túm chặt Đông Phương Lăng phá cửa mà ra. Hai người đằng không bay lên.
"Người tới, bắt hai người này lại !" Phía sau truyền đến tiếng hét phẫn nộ của Đoan Mộc Toái Phong .
Trải qua chuyện lần trước , thị vệ của Hỏa Kỳ vương phủ rõ ràng lại nghiêm mật rất nhiều. Vừa ra lệnh một tiếng, nhất thời có mấy trăm thị vệ từ bốn phía vọt tới.
Thủy Y Họa từ trên cây tóm lấy nắm lá cây , cánh tay nhẹ nhàng vun lên , mấy chiếc lá mang theo khí thế sắc bén hướng về đám thị vệ phi tới .
Vài tiếng kêu rên vang lên, một đám thị vệ ngã xuống .
Đoan Mộc Toái Phong trên người lãnh ý càng ngày càng đậm, gằn từng tiếng giống như từ trong kẽ răng nặn ra , " Không thể bắt sống ,liền giết chết cho bổn vương !"
Thủy Y Họa ở trong lòng rít gào một tiếng: Mẹ nó, Đoan Mộc Toái Phong ngươi chính là một tên biến thái!